Như mây xuống phố

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Những ngày này, Pleiku của tôi trở nên đẹp hơn bao giờ hết, bởi ở góc đường, con phố, thấp thoáng những chiếc áo dài, dịu dàng như áng mây. 

Dịp gần đây, trên các hội nhóm sôi nổi câu chuyện chị em hẹn hò, cùng nhau hưởng ứng "Tuần lễ áo dài". Đồng loạt cùng mặc áo dài khi đi làm, lúc ra phố… Có cô chỉn chu mặc bộ áo dài đến trường dạy học, chị thì đoan trang nền nã vén tà áo đi xe máy đến công sở, các bạn nữ tung bay tà áo ríu rít cười nói thấp thoáng từ xa. Mới hay, tà áo dài đã và đang hiện diện rộng khắp, xuất hiện nhiều hơn trên đường phố với vẻ dịu dàng, thướt tha. Không chỉ được yêu thích bởi nét đẹp thanh tao quyến rũ mà còn ẩn chứa, gửi trao những tâm tình.


Từ xưa, áo dài được xem là trang phục truyền thống của người phụ nữ Việt Nam. Tà áo dài đã xuất hiện từ xa xưa và dẫu ngày nay sự thay đổi, cách tân rất nhiều so với những ngày đầu tiên xuất hiện nhưng vẫn luôn giữ được nét đặc trưng riêng.

Còn có những ý kiến khác nhau về nguồn gốc của chiếc áo dài Việt Nam nhưng dựa trên bối cảnh lịch sử, các nhà nghiên cứu đưa ra một kết luận thống nhất chung, khẳng định áo dài đã xuất hiện vào giai đoạn những năm 38-42, sau Công nguyên. Riêng tôi thì nhớ, từ tấm bé, tôi đã được nghe kể chuyện Hai Bà Trưng mặc áo dài cưỡi voi chống lại quân Nam Hán xâm lược.

Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang

Tôi để ý tới chiếc áo dài là ngày chị Ba đi lấy chồng. Lon ton chạy lẽo đẽo theo chị dưới giàn hoa giấy, tôi víu tà áo chị. Cùng sắc hồng phai của bó hoa lay ơn cứ thế mà tôi mơ theo dáng chị, mải miết theo ánh nắng vàng, trong mơn man nắng thu và ánh mắt dõi theo xa xăm của mẹ.

Cho đến khi tôi được mặc tà áo dài đầu tiên của mình, 1 chiếc áo dài trắng kiểu dáng suông không chít eo, đồng phục khi bước vào lớp 10. Nhà trường quy định mặc áo dài 3 buổi trong tuần. Thời ấy biết bao kỷ niệm buồn vui đều gắn bó với dáng hình chiếc áo. Giờ mỗi khi có dịp gặp lại hội bạn, điều gì nhớ nhất? Bạn nói, Pleiku, áo dài trắng và những con dốc là những kỷ niệm không bao giờ phai trong ký ức học trò của chúng tôi.

Tôi nhớ cô Tâm, nhớ cô Nguyệt… Nhớ về các cô, không chỉ nhớ về những cô giáo trẻ tận tâm yêu nghề, hết lòng vì học trò mà còn nhớ về những bước đi nhẹ nhàng thướt tha tà áo dài từ phòng giáo viên qua sân trường rồi đến lớp rồi ngước nhìn lên tán cây xanh mát rượi, những tà áo dài đung đưa theo nhịp trong nắng ban mai. Trên sân trường, tôi gìn giữ ký ức đẹp.

Thời của mẹ tôi thì nhắc nhớ hoài niệm cùng bức ảnh xưa cũ khi bà còn là nữ sinh Trường Trung học Plei Me. Những tấm ảnh chụp Pleiku xưa vẫn luôn hiện diện cùng mẹ đến tận bây giờ. Đó là hình ảnh rất dễ thương của các nam sinh đang lẽo đẽo sau những bóng áo dài duyên dáng dưới bóng thông xanh mát, trên đường đi học về. Cảnh tượng những chiếc áo trắng thấp thoáng dưới bóng thông xanh thật tinh khôi, trong trắng cùng nắng sớm ban mai. Chiếc áo dài đã nuôi dưỡng cho nữ sinh những nét duyên đằm thắm, kìm nén những bồng bột, giận dỗi quá đà, kéo bước chân đi khoan thai, điềm tĩnh.

Hiện nay, nhiều người thiết kế cải tiến chiếc áo dài thành áo “công nghiệp may sẵn” với dây kéo sau lưng, không phải cài nút bên hông, dễ dàng chọn mua mà không phải chờ may như ngày xưa. Thậm chí, áo dài còn được bán online. Người bán tư vấn qua mạng, chiều cao, cân nặng, vòng eo của khách và cho size áo. Khách nhận hàng mặc vừa vặn, thẳng thớm cứ như họ may đo thủ công vậy. Còn thêm nhiều kiểu dáng áo dài cách tân ngắn đến đầu gối, cổ tròn, cổ rộng, cổ cao, cổ thuyền rồi cho đến áo dài hai lớp… mặc với quần tây ống túm hay với váy làm cho kiểu dáng, sắc màu ngày lễ thêm phong phú, sinh động.

Tôi tự tin nhất là khi mặc áo dài. Và rất may mắn khi công việc mà tôi đang theo đuổi cho tôi cơ hội được mặc áo dài thường xuyên, từ giản đơn nhất đến cầu kỳ, trau chuốt từng chi tiết. Tôi thường chia sẻ với đồng nghiệp rằng, tôi thấy phụ nữ nào mặc áo dài cũng đẹp. Dù một số chị em thiếu tự tin về chiều cao, cân nặng của mình nhưng người thợ may sẽ có cách để cho họ đẹp hơn. Áo dài đâu phải chỉ dành cho người có vóc dáng đẹp. Mặc áo dài là cách thể hiện yêu quý, tự hào với truyền thống dân tộc, để nhắc nhớ về quê hương, nguồn cội.

Những ngày này, Pleiku của tôi trở nên đẹp hơn bao giờ hết, bởi ở góc đường, con phố, thấp thoáng những chiếc áo dài, dịu dàng như áng mây.      

NGUYỄN THỊ DIỄM

Có thể bạn quan tâm

Anh Ksor Blik. Ảnh: L.H

“Giữ lửa” dân ca Jrai qua YouTube

(GLO)- Với niềm đam mê và sự sáng tạo, anh Ksor Blik (SN 1988, làng Châm Aneh, phường Chi Lăng, TP. Pleiku) đã lập kênh YouTube “Blik Ksor” để gìn giữ và lan tỏa dân ca Jrai cùng những giá trị văn hóa tốt đẹp của dân tộc mình.

Người gùi hơ’mon về đâu

Người gùi hơ’mon về đâu

(GLO)- Bài thơ Người gùi hơ’mon về đâu của Vân Phi mở ra không gian đẫm hơi men rượu cần, tiếng hát lẫn trong gió khuya và những ký ức chảy trôi theo thời gian, mơ hồ giữa hiện thực và quá khứ. Tất cả như gợi lên sự tiếc nuối, khắc khoải về một giá trị của truyền thống đang dần phai nhạt.

Nhịp xoang

Nhịp xoang

(GLO)- Bài thơ "Nhịp xoang" của Nguyễn Đình Phê mang đậm hơi thở văn hóa Tây Nguyên, tái hiện không khí lễ hội cồng chiêng rộn ràng, nơi con người hòa cùng thiên nhiên và thần linh. Bài thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp văn hóa mà còn truyền tải tinh thần đoàn kết, gắn bó bền chặt.

Thơ Sơn Trần: Lời hẹn

Thơ Sơn Trần: Lời hẹn

(GLO)- Bài thơ "Lời hẹn" của Sơn Trần không chỉ mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là những hẹn ước, kỳ vọng về sự trở về, đoàn tụ, gắn kết. Hình ảnh trong thơ vừa thực tế, vừa thi vị, mang đến cho người đọc cảm nhận ấm áp về tình yêu quê hương, về sự đổi thay tươi đẹp của đất trời vào xuân.

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khảo cổ An Khê

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khảo cổ An Khê

(GLO)- Bài thơ "Khảo cổ An Khê" như một cách "phượt" về quá khứ, về những dấu tích cổ xưa của Nguyễn Thanh Mừng. Để rồi, ở đó, tác giả lại tự "khảo cổ chính mình", khát khao tìm lại những giá trị thuần khiết, giản dị của con người và văn hóa dân tộc.

Thơ Nguyễn Đức Nam: Đừng buồn nhé, em!

Thơ Nguyễn Đức Nam: Đừng buồn nhé, em!

(GLO)- Bài thơ “Đừng buồn nhé, em!” của Nguyễn Đức Nam phản ánh một thông điệp sâu sắc về thời gian, sự thay đổi và sự chấp nhận trong cuộc sống. Tác giả dùng hình ảnh dòng sông để minh họa cho những chu kỳ trong đời người và những thăng trầm mà mỗi người phải trải qua.

Thơ Lê Vi Thủy: Mùa em

Thơ Lê Vi Thủy: Mùa em

(GLO)- Mùa xuân không chỉ đơn thuần là thời gian mà còn là biểu tượng của sự tái sinh, của tình yêu thương, sự đoàn tụ và những ước nguyện hạnh phúc. Đó cũng chính là thông điệp mà tác giả Lê Vi Thủy gửi gắm đầy nhẹ nhàng, tinh tế trong bài thơ "Mùa em". Mời các bạn cùng đọc.

Thơ Hoàng Hương Giang: Em về bình minh

Thơ Hoàng Hương Giang: Em về bình minh

(GLO)- Qua bài thơ "Em về bình minh", dường như tác giả Hoàng Hương Giang muốn mang lại một thông điệp mạnh mẽ về việc tìm lại chính mình, về sự nối kết giữa con người với thiên nhiên. Và cuối cùng chính là niềm tin vào một tương lai sán lạn, dẫu có phải trải qua những phút giây cô đơn, thử thách.

Có một đêm văn công như thế

Có một đêm văn công như thế

(GLO)- Hôm ấy, bà con các làng ai ai cũng háo hức chờ đợi. Mới 17 giờ, bà con đã tập trung trước sân trụ sở xã Al Bá chờ đợi đêm diễn. Khi đó, tôi nhớ mình đã viết một bài báo có nhan đề “Đêm văn công ở vùng trắng văn công”...

Thơ Dương Kỳ Anh: Đi giữa vườn xuân

Thơ Dương Kỳ Anh: Đi giữa vườn xuân

(GLO)- Cảm giác về tình yêu qua lời thơ của Dương Kỳ Anh thật lãng mạn và đắm say. Điển hình, trong bài thơ "Đi giữa vườn xuân", tác giả không chỉ miêu tả vẻ đẹp của vườn xuân mà còn khéo léo lồng vào đó sự giao hòa giữa con người và thiên nhiên, giữa tình yêu lứa đôi và tình yêu Tổ quốc.

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Gọi xuân

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Gọi xuân

(GLO)- Bài thơ "Gọi xuân" của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng mang đậm không khí của mùa đông, song cũng là lời mời gọi, khắc khoải của mùa xuân. Từng câu thơ như một niềm khát khao về sự thay đổi, hồi sinh và tươi mới...

Thơ Lữ Hồng: Suốt mùa tuổi ngọc

Thơ Lữ Hồng: Suốt mùa tuổi ngọc

(GLO)- Mùa xuân vừa đến, cho ta cái cớ để nhìn lại chặng đường dài mình đã đi qua. Thêm một tuổi là thêm nhiều những hạnh ngộ và chia ly, nguyện ước và mong chờ. Nhưng chừng nào còn tha thiết với đời là ta còn “tuổi ngọc”. Bài thơ của tác giả Lữ Hồng dưới đây như thay lời muốn nói...

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Quê ngoại

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Quê ngoại

(GLO)- Bài thơ "Quê ngoại" của Nguyễn Ngọc Hạnh không chỉ là lời tỏ bày tình cảm quê hương mà còn là một thông điệp sâu sắc về sự gắn bó với cội nguồn. Quê hương dù có xa hay gần, luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc đời mỗi người, là điểm tựa để chúng ta tìm về trong những lúc lạc lõng nhất.

Ảnh minh họa: HUYỀN TỶ

Thơ Võ Duy: Khói đổi mùa

(GLO)- Không chỉ nói về sự thay đổi của thiên nhiên, "Khói giao mùa" của tác giả Võ Duy còn phản ánh sự chuyển mình trong tâm hồn con người, sự đan xen giữa quá khứ, hiện tại và tương lai, giữa những kết thúc và khởi đầu mới tốt đẹp trong cuộc sống.