Nhớ quê mùa gặt

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Miền Trung lúc nắng thì nắng đến cháy da cháy thịt, lúc mưa thì mưa ngập trời ngập đất. Thế mà một đời ông bà, cha mẹ tôi không bỏ đất mà đi, vẫn lam lũ như bụi tre sau nhà.

Có ai đã từng đi trên bờ đê vào mùa gặt mới thấy cơn gió mát đến nhường nào-Ảnh: Trương Quang Nam
Có ai đã từng đi trên bờ đê vào mùa gặt mới thấy cơn gió mát đến nhường nào-Ảnh: Trương Quang Nam


Sau này đi xa tôi mới hiểu quê hương quan trọng với tôi đến nhường nào… Có những trưa nằm mơ nơi phố thị, giật mình tỉnh dậy vì cơn mưa bóng mây, ngó quanh chỉ là bốn bức tường, mà cứ ngỡ mình đang nằm ở quê những ngày mùa, và ngoài kia mẹ phơi đầy sân thóc. Dù xa quê đã lâu, nhưng những kỷ niệm của tuổi thơ năm nào vẫn còn ám ảnh tôi trong mỗi giấc mơ…

Thuở còn nhỏ hay ngồi sau xe mẹ ra đồng. Miền Trung nắng rát mưa nhiều… Cho nên chỉ có những buổi sớm tôi mới cảm nhận được vẻ dịu dàng của miền Trung. Có ai đã từng đi trên bờ đê vào mùa gặt mới thấy cơn gió mát đến nhường nào. Cái mát từ dòng sông, cái mát từ hơi sương buổi sớm cuốn theo từng cơn gió làm dịu đi những giọt mồ hôi.

Trên khắp đường thôn ngõ xóm phủ vàng một màu rơm óng ả. Bọn trẻ con đạp xe tới trường phải rướn người lên mới đạp qua những đoạn rơm phơi dày. Thi thoảng lại có đứa dừng lại gỡ, vì rơm đã quấn đầy vào những mắt xích. Đất trời thơm mùi hương lúa mới. Chợt bắt gặp nụ cười của bà bán lòng lợn đạp xe ngang qua mà cũng vui lạ. Sao dung dị và yên bình đến thế! Ta cảm nhận trong tiếng rao ấy là sự hân hoan mùa vụ, là no ấm đủ đầy.

Ngày mùa chỉ sợ nhất là những cơn mưa bóng mây, cứ đến và đi bất chợt. Có những buổi trưa trời đang nắng như đổ lửa bỗng mây ở đâu kéo đến trong chớp mắt. Cả nhà đang ngồi ăn cơm bỗng nháo nhào ra chạy thóc, người cào, người quét, người bê, ai cũng vội vã mong sao cho thóc khỏi ướt. Chỉ chốc lát sau trời quang mây tạnh, làm cho người lớn lại phân vân xem có đem phơi lần nữa không… Cũng có lần cơn giông kéo đến, nó nhanh tới nỗi chưa cào xong mưa rào đã kéo đến, bố vội vàng cầm những nắm rơm chặn lại nơi góc sân để giữ cho những hạt thóc khỏi trôi đi. Những hạt thóc ấy có khi phải phơi mất hai, ba hôm sau mới khô lại. Đấy là may mắn còn gặp hôm nắng ráo, chứ ông trời cứ mưa cho cả tuần liên tiếp thì thóc lại mọc mầm hết…

Lại nhớ đến những ngày bão về đúng vào vụ gặt. Lúa trĩu bông đổ rạp xuống mặt đất, cánh đồng trắng xóa một màu nước, những giọt mưa cứ nối đuôi nhau rơi không ngưng nghỉ, nẫu cả lòng cả ruột. Con châu chấu không còn đến một chỗ đậu, cố bám theo một nhánh củi khô mà lênh đênh theo dòng lũ trôi đi. Bà ngồi thở dài, hai hốc mắt trũng sâu như đựng đầy cả mùa lũ. Ông buồn rầu ngồi bên cái điếu cày lơ mơ thả làn khói trắng lên nóc nhà. Trong góc giường con cóc vẫn kêu mưa...

Sau bão mẹ lại đi vớt lúa ngay cho thóc khỏi mọc mầm, ôi bao nhiêu mồ hôi nước mắt giờ còn lại chả là bao. Năm mất mùa, có lẽ những cơn đói ngày giáp hạt chẳng bao giờ tôi có thể quên. Bà tôi ngồi bên nồi khoai nước luộc nhường lại từng bát cơm trắng tinh khôi cho anh em chúng tôi. Giờ mỗi lần nhớ lại lần nào tôi cũng khóc, tôi khóc không phải vì yếu đuối, cũng không phải vì cái nghèo cái khó năm nào, mà khóc vì thương bà. Những năm mất mùa tiếng rao lòng lợn nghe cũng trĩu buồn sau mấy rặng tre.

Cơn bão năm ấy đã cuốn đi đàn lợn duy nhất của gia đình tôi, cái đàn lợn mà cả năm dành dụm cho tôi vào đại học. Những tưởng nó cuốn phăng cả giấc mơ đi thật xa… Nhưng không, giấc mơ vẫn còn đấy. Sau bão mẹ lại làm việc quần quật, nhìn mái tóc bạc phơ và dáng mẹ gầy đi trông thấy. Chỉ những đêm sâu tôi nghe tiếng mẹ trở mình thật nhẹ, tôi biết cơn đau lưng của mẹ lại tái phát. Mẹ đã nén cơn đau để nuôi lại giấc mơ cho tôi, tôi chỉ biết lặng im mà khóc, lặng im mà thương mẹ, lặng im mà nghe tiếng mọt trên mái nhà đục khoét vào đêm.

Như mầm cây lại lên sau mùa lũ, có lẽ những khó khăn năm nào lại càng làm tôi có thêm động lực, thêm cố gắng để bù đắp lại những hy sinh của bà của mẹ đã dành cho tôi. Xã hội ngày càng phát triển, tôi lớn lên rồi đi làm ăn xa, nên cũng đỡ đần được nhiều cho mẹ. Chỉ thương bà, bà giờ không còn trên cõi đời này nữa, nhiều lúc bưng bát cơm trắng muốt lại nhớ tới nồi khoai nước năm nào mà thương bà đến ứa nước mắt. Có những chiều ngồi trên gác thượng, giữa phố xá đông đúc mà nỗi cô đơn đến rợn lòng. Mắt dõi mãi về một vệt khói chiều phía cuối trời xa, phía ấy là quê mình, và giờ cũng đang mùa gặt.


 

 



Theo LÊ ĐÌNH TIẾN (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

(GLO)- Chồng tôi nhận quyết định chuyển công tác vào một sáng cuối tháng Năm, khi sương vẫn còn giăng mờ trên những con dốc quen thuộc của phố núi Pleiku. Tin anh phải xuống Quy Nhơn theo diện hợp nhất 2 tỉnh không bất ngờ.

Bảo vật quốc gia ngai vua triều Nguyễn đặt tại Điện Thái Hòa, Đại Nội Huế.

Phục chế ngai vàng triều Nguyễn: Trả lại nguyên trạng năm 2015, đảm bảo đúng tinh thần bảo vật quốc gia

(GLO)-Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VH-TT&DL) vừa có văn bản chính thức góp ý kế hoạch phục chế ngai vua triều Nguyễn, bảo vật quốc gia bị phá hoại hồi tháng 5 - 2025 tại điện Thái Hòa, yêu cầu phục hồi hiện trạng "gần giống nhất" so với năm 2015, thời điểm hiện vật được lập hồ sơ công nhận.

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

(GLO)- Vở diễn Trò chơi của quỷ do Ðoàn ca kịch bài chòi Bình Ðịnh (thuộc Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh Gia Lai) dàn dựng vừa giành huy chương đồng tại Liên hoan Nghệ thuật sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc về “Hình tượng người chiến sĩ Công an nhân dân” lần thứ V-năm 2025.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Hòa hợp văn hóa, cùng chung chí hướng

Hòa hợp văn hóa, cùng chung chí hướng

(GLO)- 2 tỉnh Bình Định và Gia Lai (cũ) hợp nhất là cột mốc quan trọng trong hành trình phát triển vùng Duyên hải-Tây Nguyên. Cùng với các lĩnh vực chính trị, kinh tế, xã hội…, văn hóa nghệ thuật cũng được công chúng hết sức quan tâm.

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Tôi không phải một dịch giả chuyên nghiệp - mào đầu vậy hoàn toàn không phải để biện hộ cho những sơ suất, sai sót và thô lậu mà bất cứ ai khi chạm tay vào việc dịch nói riêng, việc chữ nghĩa nói chung, dẫu là tay thuận hay tay ngang, đều phải đối mặt và chịu trách nhiệm.

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Để chào đón thời khắc đặc biệt của đất nước, của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ cao cả với vai trò, vị thế là cơ quan ngôn luận của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ mà người đứng đầu hệ thống Mặt trận đã tin tưởng giao phó; kể từ tháng 7.2025, Báo Đại đoàn kết ra mắt ấn phẩm Tinh hoa Việt bộ mới.
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Nhân dịp kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (1.7.1915 – 1.7.2025), sáng 29.6, tại Hà Nội, Văn phòng Trung ương Đảng tổ chức Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp” nhằm tri ân những cống hiến to lớn của đồng chí Nguyễn Văn Linh đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Tổng Bí thư Tô Lâm dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
null