Nét chữ đầu xuân

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Sau chuỗi ngày đông giá lạnh, tia nắng ấm áp mùa xuân đánh thức tất thảy những nụ mầm. Luồng sinh khí mới thổi qua như một cuộc chuyển giao âm thầm mà mãnh liệt. Một vòng tuần hoàn lại bắt đầu cho những ước mong.

Lúc tôi còn nhỏ, trong ngày đầu tiên của năm mới, khi nén nhang trên bàn thờ tổ tiên được thắp lên, mẹ lại giục chị em tôi chuẩn bị mọi thứ để khai bút. Ngày ấy, chúng tôi chẳng biết viết gì ngoài điều ước học thật giỏi. Có lẽ vì áp lực là con giáo viên nên điểm số luôn luôn là nỗi ám ảnh của mấy chị em.

Khi bắt đầu biết nhớ nhung, nét chữ đầu năm lại có thêm một nguyện ước mơ mộng tròn đầy. Có những ký ức đã bị lãng quên nhưng cũng có những điều luôn biết cách sưởi ấm lòng người khi thoáng nhớ. Những quả bóng bay được thả lên trời vào sáng mùng 1 Tết mang theo những bí mật riêng.

Mẹ vẫn thường nói về “nét chữ nết người” để chị em tôi tự sửa mình trong từng nét bút. Có lẽ vì thế mà tôi hay bị thu hút bởi những nét chữ mềm mại uyển chuyển như bức tranh thủy mặc trong các bức thư pháp mà tôi được thưởng lãm. Mỗi dáng, mỗi nét chứa đựng cả tính cách lẫn nội tâm của người viết. Có nét vẽ như rồng bay phượng múa, lại có nét mộc mạc chân phương như hoa cỏ dưới chân đồi.

Đôi khi, chỉ cần đắm mình trong thế giới ấy, mọi muộn phiền dường như theo đó dần tan loãng để lại lòng mình tựa mặt nước hồ thu tĩnh tại, an lành. Có lẽ chính bản thân người viết cũng muốn thỏa chí vẫy vùng trên trang giấy dó thơm tho thuần khiết mà múa những nét cọ bay bổng để cho người đọc, người ngắm trầm trồ. Sự đồng điệu chính là lối dẫn để những tâm hồn say mê cái đẹp tìm đến như một cách sẻ chia.

123.jpg
Minh họa: HUYỀN TRANG

Từ ngày thôi thả những chùm bóng bay lên tít tắp cao xanh, tôi tập cho mình gói ghém suy tư vào câu chữ. Vẫn sau khi nhìn những vòng trầm tỏa khói vấn vít bàn thờ gia tiên, tôi lại lục tìm trong ngăn kéo cây bút cùng trang giấy và ngồi nắn nót ghi lại vài điều mong mỏi cho một năm mới. Đôi khi, chỉ là một câu ngắn gọn về sự bình an cho những yêu thương quanh mình.

Tôi không nghĩ đến những chặng đường khó khăn đã từng trải qua. Bởi dẫu có mạnh mẽ đến đâu thì thẳm sâu trong lòng ít nhiều đều có những rối bời. Nhưng tôi biết hàm ơn những đến đi và những điều còn đọng lại để cảm nhận sự nhân ái trong cuộc đời.

Thảng hoặc, trong tiết xuân nồng nàn, tôi gõ đôi dòng để neo lại những ngân rung của lòng kẻo lỡ mai kia mốt nọ bộn bề cảm xúc lại trôi xuôi. Và có lẽ những nét chữ đầu năm sẽ luôn là những lời lẽ nhẹ nhàng, thanh thoát nhất trong bộn bề câu chữ của mình những tháng ngày sau đó.

Hình như sự khởi đầu nào cũng hàm ẩn mong cầu cho những hanh thông. Những người đam mê màu sắc hẳn cũng sẽ cầm cọ để chấm phá vài đường cho một năm mới rực rỡ sắc màu. Chú chim họa mi sẽ hát vang đôi ba câu câu xuân rộn ràng để đất trời thêm âm sắc. Hoa trái có lẽ vì thế mà càng thêm rực rỡ ngát hương khắp mọi miền.

Những giai điệu từ góc nhà nơi phát ra thanh âm của cây piano, khuấy động không gian Tết với ca từ rộn rã trong bài hát “Happy new year” qua những ngón tay của con trai tôi. Tôi thấy lấp lánh trong mắt con là niềm hạnh phúc bởi bản nhạc này con đã luyện rất nhiều. Con bày tỏ: “Khởi đầu một năm mới, con muốn nói lời “Happy new year” bằng chính bàn tay, tiếng đàn của mình để gửi đến mẹ của con”. Thì ra, hạnh phúc luôn ở quanh ta.

Có thể bạn quan tâm

Hương nhãn

Hương nhãn

(GLO)- Tháng Tư về, mang theo những giọt sương tinh khôi lặng lẽ đọng trên mái nhà, ấp ôm không gian trong cái se lạnh dịu dàng của phố núi. Pleiku tỉnh giấc giữa sắc trời tĩnh lặng mà chất chứa bao xao xuyến.

Tháng Tư về nguồn

Tháng Tư về nguồn

(GLO)- Chúng tôi đến TP. Hồ Chí Minh giữa những ngày tháng Tư lịch sử, vào đúng dịp kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Mưa đầu hạ

Mưa đầu hạ

(GLO)- Pleiku vào hạ không báo trước bằng cái nóng gắt gao, cũng chẳng cần đến tiếng ve râm ran hay sắc phượng rực trời. Chỉ cần một cơn mưa đầu mùa, bất chợt, ào ạt mà vô cùng êm dịu là biết hè đã chạm ngõ.

Lưu bút

Lưu bút

(GLO)- Lưu bút không đơn thuần là một cuốn sổ. Nó là nơi giữ lại cả một khoảng trời tuổi trẻ, nơi từng nét chữ đều mang theo một phần ký ức.

Mùa cá cơm

Mùa cá cơm

(GLO)- Đã mấy bận đến xã Nhơn Lý (TP. Quy Nhơn, tỉnh Bình Định), tham quan hầu hết thắng cảnh, thưởng thức đủ mọi đặc sản bậc nhất, tôi từng nghĩ mình am tường vùng đất này lắm. Vậy mà, khi lang thang đến bến cá Nhơn Lý, tôi mới nhận ra những gì mình biết chỉ lớp vỏ bên ngoài.

Hương ngọc lan

Hương ngọc lan

(GLO)- Hương ngọc lan là mùi hương thanh khiết nhất mà tôi được biết trong tuổi thơ của mình. Đó là sự dịu ngọt nhẹ nhàng và vô cùng gây thương nhớ cho người lữ khách.

Đọc để hiểu mình

Đọc để hiểu mình

(GLO)- Khi nhìn một người ngồi đọc sách, tôi thường có cảm giác rất bình an. Sự bình an như nguồn năng lượng được truyền đến từ hình ảnh rất đẹp trước mắt.

Tan biến giữa rừng

Tan biến giữa rừng

(GLO)- Tôi mê đắm Tây Nguyên bắt đầu từ 2 chữ “đại ngàn”. Tôi cũng đã từng mường tượng về những cánh rừng bạt ngàn, tán cây che kín không thấy ánh mặt trời, dây leo và cây bụi lấp kín không một lối mòn, muông thú chạy nhảy dưới những tán xanh.

Giai âm tiếng lòng

Giai âm tiếng lòng

(GLO)- Nếu tin rằng mọi thứ đều có nguyên do thì lý do ra đời của cây đàn guitar chắc hẳn là niềm ưu ái vô bờ mà thượng đế đặc biệt ban tặng cho con người.

 Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

(GLO)- "Bầu trời trở lại" của Lữ Hồng là bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên sự chuyển mình của thiên nhiên, lòng người. Bài thơ là bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, cũng là một hành trình nội tâm sâu sắc, nơi con người giao hòa với đất trời, với những giấc mơ và niềm tin vào ngày mai.

Xôn xao chợ núi

Xôn xao chợ núi

(GLO)- Chợ núi cũng như bao khu chợ ở nhiều vùng miền khác, là nơi mua bán trao đổi, gặp gỡ chuyện trò. Song, chính sự chân chất, bình dị của những phiên chợ này lại khiến bao người nhớ nhung.

Theo cánh ong bay

Theo cánh ong bay

(GLO)- Giữa một ngày chớm hạ, bầy ong mật ở đâu bất chợt vần vũ trên khóm hoa xuyến chi trước sân nhà, khiến tôi xao động. Bên khóm hoa muốt trắng nhụy vàng dịu dàng có bao đôi cánh mỏng tang, rộn rã bên ngày mới.

Chờ đợi tầm xuân

Chờ đợi tầm xuân

(GLO)- Tầm xuân đã trở thành cái tên rất quen thuộc với chúng ta, nằm lòng như mấy câu lục bát: “Trèo lên cây bưởi hái hoa/Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân/Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc/Em có chồng anh tiếc lắm thay”.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nếp nhăn của mẹ

(GLO)- Từ lúc còn nhỏ, tôi đã quen với hình ảnh của mẹ-một người phụ nữ cần mẫn, tảo tần từ sáng đến tối. Mẹ như bông lúa chín, dẻo dai trước nắng mưa nhưng vẫn mang trên mình những dấu ấn của thời gian. 

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bảng lảng mùa sương

(GLO)- Chiếc xe bắt đầu sang số, nhấn ga để vào địa phận đèo dốc. Trước mặt chúng tôi, sương giăng đầy. Sương bao trùm đỉnh núi, bám phủ quanh rừng cây, buông mình lên những vạt cỏ, xóa luôn dấu vết con đường quanh co, khúc khuỷu. Kính xe mờ, mặt người đẫm lạnh.

Minh họa: Huyền Trang

Nẻo về Pleiku

(GLO)- Tôi ngồi gõ những dòng này vào ngày đầu tiên thí điểm mở thông tuyến đường Trần Hưng Đạo đoạn đi qua phía trước Tượng đài Bác Hồ với các dân tộc Tây Nguyên (TP. Pleiku).

Hoa muộn

Hoa muộn

(GLO)- Người xưa yêu chuộng hoa mai, xem mai là loài hoa biểu trưng cho người quân tử, có cốt cách chính trực, phong nhã.