Mùa gió thắm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Pleiku của tôi đang những ngày đẹp nhất trong năm. Mùa khô vừa chạm ngõ sau một đôi cơn mưa còn sót lại, đượm vào cây, thắm vào đất nét tươi mới, dịu dàng. 
Mới chớm mai, bầu trời đã bát ngát thẳm xanh, trong vắt; nắng phất màu hanh hao, ươm từng lọn tơ vàng óng. Và gió, gió xôn xao mái phố, gió nhẹ vờn tàng thông; rồi thoắt cái, gió đã khẽ khàng ẩn mình trong khăn áo của các mẹ, các chị. Chút se lạnh đầu ngày khiến phố xốn xang màu sắc, chủ đạo là bản hợp ca của sắc đỏ, mới nhìn thoáng qua đã cảm nhận được sự ấm áp, vui tươi.
Nhìn phố, tôi lại nhớ về ngày mới bén duyên với miền đất cao nguyên thân thương này. Cũng vào một ngày mùa khô của gần 20 năm trước. Lần đầu tiên trong cuộc đời, tôi vượt hơn ngàn cây số, sau 1 ngày đêm ngồi trên chiếc xe khách cũ mèm đượm mùi nước mắm và thuốc lá, tôi chạm đất Pleiku ở bến xe nhỏ trong lòng thành phố. Đang là ban trưa, sự rực rỡ của nắng kéo theo chút nóng bức, tựa như sự oi ả của xứ Bắc quê tôi. Chỉ một sự đồng điệu nho nhỏ của thời tiết mà đã giúp tôi vơi bớt cái cảm giác lạ lẫm. 
Tôi ngước nhìn bầu trời. Ôi chao, trời vời vợi xanh trong, ngăn ngắt một màu xanh của tiết thu vùng đồng bằng Bắc Bộ. Bất chợt, một cơn gió ở đâu ùa tới, cuốn theo vài đám bụi đỏ, quẩn vào chân tôi, quấn quýt không rời. Ngắm gió, tôi biết vẻ vô tình của thiên nhiên đã đánh thức được sự lãng-mạn-tự-thân trong tôi. Hít một hơi thở thật sâu, tôi kéo hành lý đi tìm nhà trọ cùng xiết bao quyết tâm gắn bó với đất này.
Mấy mươi mùa khô đi qua nỗi niềm của người con gái xa quê, có những khi nhớ người thân, bạn bè da diết, mau mải sắp xếp công việc để được trở về; nhưng đâu chừng dăm ngày, tôi đã bắt đầu nhớ Pleiku bé nhỏ, trước tiên là nhớ những cơn gió, khi ràn rạt khô người, khi dịu nhẹ tóc mây.
Ảnh minh họa: Thái Bình
Ảnh minh họa: Thái Bình
Khoảng 10 năm nay, năm nào cũng vậy, cứ đến mùa khô Tây Nguyên là tôi lại ôm điện thoại thủ thỉ với một người bạn thân, đại ý: Cao nguyên Pleiku yên bình, trong trẻo đến lạ kỳ, quanh năm rạng rỡ sắc hoa, rất hợp với những tâm hồn lãng mạn, duy mỹ, nhất là giới nữ, như bạn…
Bạn tôi thế nào cũng cười rồi bảo: “Thôi, không phải chèo kéo thiết tha như thế, để mình thu xếp công việc, năm nào mà chả một đôi tuần tận hưởng cảm giác 1 ngày đi qua 4 mùa ở Phố núi. Âu cũng là cách mình thêm một lần cảm nhận cuộc sống, trong một không gian mới, một góc nhìn mới, để lại thấy thêm yêu cuộc đời khi được miền đất giàu nắng vàng và gió thắm tiếp thêm cho nguồn năng lượng sống…”.
Vậy là, trong 10 năm qua, chúng tôi-hai người bạn thân, một là công dân Pleiku, một là du khách đến từ vùng quan họ Kinh Bắc-đã đi cùng những mùa khô Tây Nguyên với biết bao trải nghiệm đáng giá, mà lần nào cũng vô cùng mới mẻ, hấp dẫn. Sau này, Pleiku còn đón thêm nhiều bạn mới-những người thân của bạn tôi, đó là hiệu ứng từ những tấm ảnh của bạn chia sẻ trên các trang mạng xã hội.
Pleiku thân thương của tôi đang trong những ngày đẹp nhất của năm, từ không gian khoáng đạt, đất trời giao hòa đến rộn ràng lễ hội. Sớm mai, mở cửa nhìn ra khoảng đất trống trước nhà, thấy thấp thoáng dã quỳ nhẹ nương theo gió. Buổi trưa, đi làm về giữa nắng hanh vàng, chỉ cần bước chân vào nhà là đã cảm thấy được sự đổi thay đến diệu kỳ của thời tiết. Chiều muộn, trời chuyển mình se sắt, dịu nhẹ khói sương, ra phố là luôn nhớ cầm theo chiếc khăn để khuya về bớt lạnh.
Chỉ cần bấy nhiêu thôi đã đủ giữ chân tôi, nuôi dưỡng tâm hồn tôi, cùng Phố núi. Và tôi biết, ở cùng phố, thiết tha yêu phố, không chỉ có một tôi… 
THÁI BÌNH

Có thể bạn quan tâm

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Nhân dịp kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (1.7.1915 – 1.7.2025), sáng 29.6, tại Hà Nội, Văn phòng Trung ương Đảng tổ chức Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp” nhằm tri ân những cống hiến to lớn của đồng chí Nguyễn Văn Linh đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Tổng Bí thư Tô Lâm dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
Nhen tình yêu dân ca, bài chòi

Nhen tình yêu dân ca, bài chòi

Với ngọn lửa đam mê nghệ thuật truyền thống, vợ chồng Nghệ nhân Ưu tú Lý Thành Long đứng ra truyền dạy làn điệu dân ca, bài chòi cho nhiều học sinh tại Trường THCS Tam Quan (ở phường Tam Quan, TX Hoài Nhơn).

Núi lửa Chư Đang Ya (huyện Chư Păh) đã đi vào thơ của tác giả Nguyễn Thanh Mừng. Ảnh: Phạm Quý

Cao nguyên trong thơ Nguyễn Thanh Mừng

(GLO)- Tên tuổi nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng gắn liền với các tập thơ “Rượu đắng”, “Ngàn xưa”, .... Viết không nhiều nhưng thơ ông lại có mặt trong hầu hết các tuyển tập danh tiếng thơ Việt Nam hiện đại. Mấy năm gần đây, ông dành tình thương mến với Tây Nguyên và viết nhiều về vùng đất này.

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

(GLO)- Với đặc thù làm việc trong sự cô đơn, tĩnh lặng, nhiều kỹ thuật viên (KTV) có kinh nghiệm tại một số phòng thu trên địa bàn TP. Pleiku (tỉnh Gia Lai) đang âm thầm đứng sau những bản thu chất lượng của các ca sĩ chuyên và không chuyên, chắp cánh cho đam mê âm nhạc.

Chung vai một gánh hai quê

Chung vai một gánh hai quê

Chung vai một gánh hai quê là chủ đề chung cho tập truyện ngắn “Người hai quê” của Hương Văn do Tạp chí Văn nghệ Quân đội chọn lọc và được NXB Quân đội Nhân dân - 2025 ấn hành. 

Chuyện về những nhà báo không chuyên

Chuyện về những nhà báo không chuyên

(GLO)- Dù chưa được đào tạo chuyên ngành báo chí, nhưng bằng nhiệt huyết, nhiều cộng tác viên của Báo Gia Lai vẫn luôn nuôi dưỡng niềm đam mê với nghề báo, cần mẫn ghi lại từng khoảnh khắc đời sống ở cơ sở trở thành cánh tay nối dài của tòa soạn trong việc lan tỏa thông tin, kết nối cộng đồng.

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy tròn một thế kỷ của nền báo chí cách mạng Việt Nam, cái tên Thanh Niên luôn mang trên mình một sứ mệnh thiêng liêng; luôn khát khao, ước vọng đồng hành cùng dân tộc trên mọi chặng đường phát triển.

Tự hào được sống đúng đam mê

Tự hào được sống đúng đam mê

Có thẻ hay không có thẻ nhà báo họ vẫn làm báo. Bởi họ luôn có niềm đam mê và mong muốn góp một phần nhỏ bé vào hành trình chuyển động của xã hội bằng ngòi bút, bằng trái tim và bằng đôi mắt luôn đau đáu với hiện thực.

Tác nghiệp ở Trường Sa

Tác nghiệp ở Trường Sa

Mỗi chuyến tác nghiệp tại Trường Sa không chỉ là nhiệm vụ, mà còn là hành trình cảm xúc, hun đúc tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến. Những trải nghiệm nơi đảo xa đã trở thành dấu mốc nổi bật trên chặng đường làm báo, để các phóng viên, biên tập viên được “tôi luyện” trong môi trường đặc biệt, khắc nghiệt và đầy cảm hứng.

null