Món ngon từ 'phơi'

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
Bữa tôi về nhà cô bạn đồng nghiệp thân thiết ở Long An, thấy trước nhà bày la liệt những tấm mẹt được che cẩn thận bằng vải màn. Hỏi ra mới biết, mẹ bạn đang phơi chuối, phải che kín để tránh ruồi hay côn trùng làm hư.

Góc vườn nhỏ phía sau nhà có những bụi chuối lúc nào cũng xanh tốt. Giống chuối sứ trái nào trái nấy mập lù, chen chúc nhau. Buồng càng già, lại càng trĩu nặng, như nương mình vào mái nhà. Mẹ bạn nói, nhà nào cũng trồng vài khóm trong vườn, lá dùng để gói bánh các loại, còn chuối khi già cắt vô dành để cúng. Ăn không hết đem phơi, để được lâu mà ăn vừa dai, lại ngọt, bùi. Ngoài chuối, mùa mít chín cây cũng được đem phơi thật kỹ. Ấy là thức quà ăn chơi giản dị, cây nhà lá vườn.

Đặc sản khô cá ở miền Tây

Đặc sản khô cá ở miền Tây

Từ trái chuối đến mớ cá, con tôm ở miền Tây, cái gì người ta cũng có thể làm khô. Thử kể ra có biết bao nhiêu loại khô cá, nghe thôi đã thấy thèm: khô cá lóc, cá sặc, cá dứa, cá kèo, cá tra, cá đuối, cá kèo, cá lòng tong, cá đù… Lại có cả khô rắn, khô nhái, khô lươn, khô ếch. Riêng tôm khô thì thôi đủ loại, đủ kích cỡ khác nhau. Cũng tùy khẩu vị mà các loại khô được chế biến khác nhau. Có loại khô một nắng ăn thịt vẫn mềm, vừa đủ độ dai. Các loại khô cá phơi kỹ hơn càng nhai càng bùi, lại bảo quản được lâu.

Các loại khô giống như “của để dành” trong nhà. Mỗi mùa nước về, nhà nào cũng có vài loại khô cá phơi trước vườn nhà. Thời chưa có tủ lạnh, tủ đông, cá tôm được mùa ăn không hết, phơi khô là cách dự trữ tốt nhất. Loại nhỏ dành để nấu canh, kho tiêu, kho tộ. Loại lớn hơn dành để làm khô. Các mẹ, các chị tay cứ thoăn thoắt xẻ thịt, cạo vảy, lọc xương, lột vỏ tôm… rồi xếp cứ đều tăm tắp. Ai muốn thêm vị, ướp cá với tỏi, ớt và gia vị để khi ăn càng thêm đượm. Phơi một nắng đã thấy se lại. Thêm vài nắng giòn là có thể đem bỏ vô đám hũ thủy tinh hay khạp, lu cất hoặc treo ngay ở chái bếp để không bị ẩm, mốc. Vậy nên, nhà nào cũng như được ướp hương các loại khô. Ngửi thôi đã ghiền, huống chi chế biến thành đủ món, hao cơm phải biết.

Khô cá có thể chiên, nướng, kho thơm hay làm các loại gỏi như gỏi xoài, gỏi sầu đâu, gỏi bông súng… Gỏi xoài tôm khô hay tôm khô giã nhuyễn nấu với trái mướp, trái bầu, mớ mùng tơi hoặc mớ rau cải trong vườn là thơm cả cái bếp sau nhà. Ngày rảnh rang, các loại khô cũng trở thành mồi nhậu lý tưởng, thêm vài trái xoài, trái cóc trong vườn, đâm thêm chén muối tiêu là câu chuyện không có hồi kết.

Khô cá, tôm nhiều thì đem đi bán hay biếu. Nhà nào có con lên phố đi học, đi làm, hành trang mang theo không bao giờ thiếu các loại khô này. Sau này, các loại khô còn theo chân người xa xứ đến khắp nơi. Khô cá được hút chân không, đóng gói cẩn thận trở thành đặc sản quê hương.

Cứ như thế, tuổi thơ của nhiều người sinh ra và lớn lên ở miền Tây vương mùi các loại khô. Nó không chỉ nuôi họ khôn lớn, trưởng thành. Nó còn là mùi của ký ức, vị của nhớ thương đi xa đến đâu vẫn thèm.

Có thể bạn quan tâm

Chênh chao mùa về

Chênh chao mùa về

(GLO)- Những ngày này, mưa dường như đã ngừng rơi. Khoảng mênh mông bao la chờn vờn mây trắng bỗng trở thành phông nền cho bức tranh thiên nhiên vời vợi nắng. Gió cũng đã thao thiết trở mùa.

Chiếc áo ấm cũ

Chiếc áo ấm cũ

Mấy ngày nay trời trở lạnh. Mẹ lúi húi dọn tủ đồ, rồi lấy ra chiếc áo len đã cũ, phần ống tay đen nhẻm, lại còn bị bung chỉ một đoạn. Thay vì bỏ đi, mẹ vuốt ve rồi lấy kim chỉ ra khâu khâu vá vá.

Về trong tiếng gió

Về trong tiếng gió

(GLO)- Nhiều khi, tôi thấy gió thổi trống không phía sau lưng mình. Thời gian vừa thoáng như chồi biếc đã thấy lá vàng, chẳng để lại gì nhiều nhưng đủ gợi những vời vợi nhớ thương trong cuộc đời.

Vệt phố

Vệt phố

(GLO)- Nương náu phố núi hơn 40 năm ròng nhưng hình như tôi chưa kịp hiểu hết những ngõ ngách thẳm sâu trong lòng phố.

Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet

Thương những tàn phai

(GLO)- Giao mùa, khi làn gió mang hơi lạnh ào qua, những chiếc lá khô bứt khỏi cành rơi lả tả. Một chiếc lá rơi, một cánh hoa tàn, một buổi chiều nhạt nắng tạo nên khung cảnh tịch liêu với vẻ đẹp rất riêng. Có người bảo đó là cái đẹp của sự tàn phai.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bữa cơm ngoài đồng

(GLO)- Tôi sinh ra từ làng, lớn lên cùng cánh đồng mỗi năm 2 vụ chính. Thuở ấu thơ, tôi và cánh đồng cùng đi qua những mùa mưa nắng, cùng đằm vị mồ hôi chát mặn của cha mẹ và niềm vui lan tỏa của những bữa cơm ngoài đồng.

“Có nỗi nhớ không mang tên”

“Có nỗi nhớ không mang tên”

(GLO)- Chiếc xe khách lướt êm trên quốc lộ 14 uốn lượn theo những hàng thông. Mặt trời đã ở phía sau lưng, hoàng hôn lộng lẫy dát vàng lên những tàng cây cao vút. Khi bước chân tôi chạm vào vùng đất đỏ bazan thì sương mù cũng vừa bảng lảng.

Cá đồng mùa lụt

Cá đồng mùa lụt

(GLO)- Ở quê tôi, gia đình nào cũng có những bộ đồ nghề đánh bắt cá, chủ yếu là tự làm bằng tre nứa như: nơm, đó, lờ, ống lươn, rớ, đăng, cần câu, chà (chà di)… Ngay từ nhỏ, tôi đã được cha và chú dạy cách đan một số dụng cụ đánh bắt cá nước ngọt.

“Mưa trên biển vắng”

Mưa trên biển vắng

(GLO)- Tôi biết mình mãi là người của núi, nhưng thi thoảng trong giấc mơ mùa hạ, tôi lại nghe tiếng sóng vỗ nhòa vào mỏm đá xa xưa. Như thể tự kiếp nào, tôi đã bỏ quên ở biển thứ gì đó thẫm xanh, để bây giờ, không thể khác hơn, tôi luôn bị xâm chiếm bởi một nỗi nhớ biển.
Như cau trước bão

Như cau trước bão

(GLO)- Lúc gia đình tôi chuyển về nơi ở mới, ngay trước cửa đã có hàng cau thẳng tắp. Cây nối nhau, cao tầm hơn chục mét, như chiếc lược lớn chải vào mây trời.

Trăng ngọc ngà

Trăng ngọc ngà

Non đêm, mấy người đàn ông trung niên trong xóm tụ lại trước sân nhà Minh, chơi cờ giết thời gian, ca hát góp vài tiếng lao xao chờ đón trăng lên. Trong đám người lao xao đó có vợ chồng Thụy.
Mây ngũ sắc…

Mây ngũ sắc…

Bà ơi bà! Giá mà bà cháu mình được ngồi đung đưa trên vầng trăng lưỡi liềm kia thì vui phải biết. Hai bà cháu mình ngắm mây bay luồn qua những kẽ ngón chân. Thò tay xuống nhón mây chỗ này thả ra chỗ kia. Nặn lại mấy vầng mây hình thù xấu xí kia thành hình bông hoa, con cún.
Lời sóng vỗ

Lời sóng vỗ

(GLO)- Biển trong mắt người gắn mình với xứ núi hơn 40 năm luôn là một điều bí ẩn. Có lẽ vì thế nên những lần đắn đo lựa chọn điểm đến cho những kỳ nghỉ ngắn hoặc dài ngày, nơi có biển vẫn luôn là ưu tiên.
Nhớ những mùa vàng

Nhớ những mùa vàng

(GLO)- Những mùa lúa vàng trĩu bông thơm mùi rơm rạ là hình ảnh đã ăn sâu vào ký ức bao thế hệ người Việt, đặc biệt là những người lớn lên ở thôn quê.
Thơm thảo mùa thu

Thơm thảo mùa thu

(GLO)- Một buổi chiều thu, giữa người xe phố phường giăng mắc, tôi chợt thấy bên vỉa hè một chị hàng rong lặng lẽ bày ra những quả hồng. Những quả hồng chín ửng căng bóng, màu cam đỏ pha chút thẫm xanh dịu mắt được xếp vào chiếc mẹt tre.