Mây mùa thu

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Mùa thu, cha tôi thường dẫn tôi lên đồi, khi ấy cỏ không còn cao và dày nữa. Cha tôi bảo: Đó là bầu trời của con, con muốn ước mơ gì hãy tự tạc ước mơ của mình vào những đám mây. Tôi nằm trên cỏ ngắm bầu trời xanh và cao như một sân khấu lớn.
Những khi ấy, cha tôi sẽ ngồi cạnh tôi với con dao và một gốc tre ông nhặt được bên đường. Cha tôi dậy từ sớm, dù trời nóng nực hay rét buốt, ông luôn tay luôn chân cả ngày nhưng cuối chiều bao giờ cũng dành những phút thảnh thơi để gọt đẽo một thứ gì đó.
Có lúc, tôi và mẹ đã cười vì những con vật mà ông làm chẳng có gì giống. Nhưng có lẽ đó mới là những ý nghĩ của ông. Cũng như tôi, tôi có những ý nghĩ của riêng mình về mây mùa thu. Cha tôi từng nói: “Con có tin, những ánh mây này sẽ đi theo con suốt cuộc đời”. Tôi hỏi lại: “Cha ơi, thế sau này con đi học vào lớp 1, mây có theo con được không?”. “Được”. “Thế sau này con được về thành phố đi làm như các anh chị, mây có về phố theo con không?”. “Lúc đó, mây sẽ nằm trong túi con, chỉ cần lúc nào con nhớ, sẽ lấy mây ra…”.
Cha con tôi đã có những lần đối thoại như thế. Mây mùa thu trắng và xốp vẫn ngày ngày bay qua thảo nguyên quê tôi. Có áng mây giống bác nông dân hay đi chăn trâu qua nhà tôi xin nước uống. Lưng bác gù xuống, lầm lũi, cái nón mê lúc nào cũng rách. Cha tôi bảo bác ấy sinh ra để sống một đời như thế. Chân lúc nào cũng bùn, đất và cả phân trâu, cái dáng đã “đóng khung” vào cuộc đời lam lũ để những đứa con bác được về thành phố ăn học. Con người ta, ai rồi cũng sẽ tìm được một cái dáng dấp cho mình để mà sống.
Những lúc buồn, tôi hay tìm về quê ngắm mây. Giờ thảo nguyên không còn những đứa trẻ bụi bặm như thời tôi nữa. Chỉ còn tôi và mấy con ngựa đang lang thang gặm cỏ cùng ánh lên dưới sắc trời thu xanh. Chúng tôi như những đứa trẻ không có nhà bởi tâm hồn mãi mãi thuộc về gầm trời thu này.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Những con ngựa đó nghĩ gì? Tôi đã hỏi cha từ ngày còn thơ bé. Cha tôi không trả lời mà đưa cho tôi cây chì, một tờ giấy được gắn trên cái giá vẽ mà cha tự làm.
- Con hãy vẽ về ý nghĩ của chúng, kẻo chúng gặm hết cả bầu trời xanh dưới này.
Tôi nhận ra, mây đâu chỉ bay lang thang trên trời, mây hòa với khói đang vấn vít dưới thung lũng nơi có mái nhà tôi. Cỏ đang là bầu trời xanh thứ hai, tôi vẽ những chú ngựa ấy thành những đám mây. Có con sẽ gò lưng mang hàng vượt dốc, con thì dứt dây cương mà băng về với suối nguồn uống ngụm nước để trường sinh ngàn năm. Và, không thể thiếu một con cứ gặm mãi đến khi những lớp cỏ mới của thảo nguyên lên xanh, nó đã quên đi năm tháng, quên đi những lớp lông cũ đã rụng, lớp lông mới đã thay cũng như chính tuổi tác của mình…
Suốt những năm qua, mây bay đi đâu. Mùa thu đã về, thảo nguyên trẻ lại trong gió mát. Có những ngôi nhà gỗ được dựng lên để du khách đến săn mây. Mây đã thành đặc sản, người ta tìm mây, giàu lên vì mây.
Chỉ sợ rằng mai này, mây của tôi sẽ không còn nhẩn nha thế nữa mà gấp gáp bay đi. Mây có bao giờ như nước nguồn đang cạn dưới khe, như tiếng họa mi đã ngừng hót trên những cánh rừng trồng.
Mây mùa thu hôm nay còn đi đâu lang thang phía cuối trời…
BÙI VIỆT PHƯƠNG
 

Có thể bạn quan tâm

“Tổ quốc bên bờ sóng”

“Tổ quốc bên bờ sóng”

(GLO)- Đó là chủ đề cuộc thi và triển lãm ảnh nghệ thuật cấp quốc gia do Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương chủ trì, phối hợp với các cơ quan, đơn vị liên quan tổ chức nhằm thực hiện kế hoạch tuyên truyền về biển, đảo năm 2025.

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

(GLO)- Mặc nhiên, việc sáng tạo văn học nghệ thuật luôn mang tính độc lập và tự giác cao độ của mỗi văn nghệ sĩ, nhưng hành trình ấy sẽ không đơn độc nếu có sự dìu dắt chân tình của người đi trước. Tại phố núi Pleiku, nhiều tác giả trẻ đã tìm được điểm tựa tinh thần đáng quý như thế.

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời lúc 10h45 sáng 13/3 tại Hà Nội. Năm cuối đời, ông chống chọi với bệnh ung thư. Vài tháng gần đây, nhiều đồng nghiệp chia sẻ hình ảnh thăm nhạc sĩ Thụy Kha trong bệnh viện. 

Tiết mục múa của đơn vị Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng trình diễn tại Liên hoan nghệ thuật quần chúng huyện Ia Grai năm 2025.

Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang huyện Ia Grai: Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng giành giải nhất toàn đoàn

(GLO)- Trong 2 đêm (11 và 12-3), huyện Ia Grai tổ chức Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang năm 2025. Liên hoan quy tụ 13 đơn vị tham gia. Mỗi đơn vị đăng ký trình diễn từ 3 đến 5 tiết mục ca, múa và diễn tấu các loại nhạc cụ.

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

(GLO)- "Nắng chưa qua" của Bút Biển là một bài thơ đầy hoài niệm. Bằng những câu thơ nhẹ nhàng mà day dứt, tác giả khắc họa nỗi buồn của sự xa cách, khi ký ức vẫn còn đó nhưng hiện tại chỉ còn lại gió lùa, hoa rụng và căn phòng trống,... dường như có ai đang ngóng về một vệt nắng chưa qua.

Bản hòa ca cùng triền ký ức

Bản hòa ca cùng triền ký ức

(GLO)- Dù đã có hơn 30 năm sống ở Pleiku nhưng khi đọc tập “Vân môi say phố” của Ngô Thanh Vân (NXB Hội Nhà văn, 2024), tôi lại có cảm tưởng được khám phá một miền đất tưởng chừng quá đỗi quen thuộc.

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

(GLO)- Tối 10-3, tại làng C (xã Gào), Đội Thông tin lưu động-Trung tâm Văn hóa-Thông tin và Thể thao TP. Pleiku tổ chức chương trình giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng tỉnh (17/3/1975-17/3/2025), chào mừng Đại hội Đảng các cấp, tiến tới Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV.

Hội viên Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh tại chương trình chào mừng Ngày Âm nhạc Việt Nam năm 2024. Ảnh: H.N

Nhạc sĩ Gia Lai kiếm tìm tác phẩm có sức ảnh hưởng lớn

(GLO)- Bám sát hơi thở cuộc sống và đưa bản sắc dân tộc vào tác phẩm, các nhạc sĩ Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh Gia Lai đã thực sự cố gắng trong hoạt động sáng tác nhằm ghi dấu ấn. Song, làm gì để tác phẩm lan tỏa rộng rãi, ghi đậm trong tâm trí người nghe đang là trăn trở của những người tâm huyết.

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

(GLO)- "Nhớ Pleiku" là một tác phẩm đầy cảm xúc của tác giả Sơn Trần. Từng câu thơ vẽ nên bức tranh phố núi đẹp mơ mộng với cảnh sắc yên bình, quyện hòa cùng ký ức, tình yêu và nỗi nhớ...

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

(GLO)- Bài thơ "Lâu không về nhà" của tác giả Vân Phi thấm đượm nỗi nhớ quê hương da diết của người con xa xứ-nơi cánh đồng, dòng sông và mẹ già vẫn chờ đợi theo tháng năm lở bồi. Từng câu thơ như những thước phim chậm rãi, gợi lại ký ức tuổi thơ ấm áp bên ánh đèn dầu, bên những thân gần mẹ cha.