Mái ngói rêu phong

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đã bao lâu rồi bạn chưa đi qua lối cũ. Đã bao lâu rồi, lối cũ chẳng còn dấu vết ngày xưa. Những nhà cao tầng hun hút tầm nhìn cứ mọc lên như nấm sau mưa, chắn cả mọi lối về với ký ức bình yên rơm rạ. Một trưa mùa thu nhẹ gió, tôi đi trong ồn ào của thành phố trẻ, chợt nhìn thấy mái nhà ngói rêu phong nhỏ nhoi lọt thỏm giữa những ngôi nhà cao tầng, lòng bỗng chút bâng khuâng.
Ký ức bình yên hiện lên trên từng vết nấm mốc loang lổ của tường nhà ngói ấy, thời con người ta chưa vội vã với những tiếng còi xe máy, xe ô tô inh ỏi dưới trưa nắng nóng trong khung trời bao quanh bởi những nhà kính cao vòi vọi. Có ai không chùng lòng lại trước những ngọt ngào của những ngày bình yên theo mái ngói ùa về. Trưa nay, dọc quốc lộ 19 tôi đi, bất chợt tiếng mưa trên mái ngói của ngôi nhà khiêm tốn bên đường gieo một chút rêu phong dịu nhẹ. Nảy mầm khe khẽ trong tôi những câu hát của người nhạc sĩ tài hoa Trịnh Công Sơn về mùa thu, mái ngói: “Cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu...”.
Ảnh nguồn internet
Ảnh nguồn internet
Quê tôi, nhà ai mái ngói thường là những nhà khá giả. Mái ngói thay cho mái tranh mưa thì dột, gió thì xơ xác, phất phơ. Nhưng ngói làm từ đất nung, dễ bị vỡ sau gió mưa của các trận bão. Bởi vậy, sau mỗi lần bão đi qua, làng tôi nhà nhà đảo ngói, người người hè nhau sửa lại dấu vết hoang tàn mà bão gió mang về. Còn nhớ, nhà tôi ngói lợp không đúng kỹ thuật vì bố tôi tự tay lợp ngói chứ không có tiền thuê thợ nên ngồi trong nhà vẫn bị hắt mưa. Mái nhà ngói thân thuộc với tuổi thơ tôi bởi nó giúp mùa hè gắt gay bớt nóng và mùa đông không bị gió bấc lùa vào nhà. Rồi mái ngói dần được thay bằng nhà mái bằng bê tông cốt thép. Để rồi mái ngói hôm nay nhỏ bé, bình yên, lặng lẽ dưới bao ồn ào phố xá, mà lại như nhắc nhở người ta chùng bước trước đua chen.  
Tôi bắt đầu tò mò lăn bánh xe đi thêm những con phố quen, bắt đầu tìm và lưu dấu những ngôi nhà mái ngói. Không biết do chủ nhà chưa có tiền tu sửa hay cũng là người hoài niệm về một thời quá đỗi bình yên, dịu ngọt mà ngôi nhà mái ngói với những đám rêu xanh vẫn mong manh đứng cạnh những ngôi nhà tường mới sơn cao sang, hiện đại. Sự hiện hữu của những mái ngói rêu phong ấy gợi lên trong tôi một vùng ký ức với những cảm xúc bình yên chân thật. Phải chăng, mái ngói rêu phong giữa lòng thành phố hôm nay như nhắc nhở ta chầm chậm sống để cảm nhận sâu sắc hơn sự thật thà, chất phác, đậm tình quê hương.   
Thuận Ánh

Có thể bạn quan tâm

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.