Liệt sĩ trở về sau 33 năm nhờ tấm vé số

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Khát vọng đoàn tụ luôn day dứt suốt 33 năm qua của 'liệt sỹ' Trương Văn Chóng và người thân trong gia đình đã thành hiện thực. Cuộc hội ngộ với bao cảm xúc dâng trào khi một người 'đã khuất' cùng tâm tình ấm áp trong những ngày đầu xuân.

Bữa cơm ngày đoàn viên.
Bữa cơm ngày đoàn viên.
Hành trình trở về
Hàng trăm người đã đến thăm ông tại ngôi nhà mẹ ruột - bà Huỳnh Thị Nía (87 tuổi, ấp Định Hòa B, xã Định Môn, huyện Thới Lai, TP Cần Thơ) trong những ngày đầu xuân.
Ông Chóng kể về hành trình tìm về quê hương sau 33 năm xa cách: “Tôi không ngờ mình có thể trở về lại quê nhà trong dịp Tết này. Trước đó, vào ngày 29 (tháng chạp) tôi nói với vợ tôi là làm sao để Tết này có thể về quê được mà nhà mình thì eo hẹp quá. Rồi tôi nằm trằn trọc hoài, lát sau có người bán vé số đi ngang tôi kêu vào mua vài tờ thử vận may, ban đầu định mua số 29 nhưng mà không có nên tôi mua đại 4 vé số 19, ai ngờ trúng được giải 4 (12 triệu đồng), tôi cho vợ 7 triệu, còn 5 triệu tôi làm lộ phí tìm về quê”.

Khoảng 16 giờ ngày mùng 5 Tết, ông Chóng bắt xe đò từ Tây Ninh về Cần Thơ và không quên mang theo chiếc xe máy cũ kĩ để làm phương tiện đi lại. Vợ ông khuyên nên đợi sáng sớm hãy đi vì không biết có tìm được nhà hay không, mà bản thân ông Chóng từ khi ở chiến trường về không có bất cứ giấy tờ tùy thân nào sợ không thuê được chỗ nghỉ. Nhưng lòng mong muốn được trở về đã thôi thúc ông quyết tâm phải về ngay khi có thể.

 Ông Chóng (ở giữa) cùng anh hai (bên phải) và con trai vui mừng khi gặp lại nhau sau 33 năm. Ảnh: Nhật Huy.
Ông Chóng (ở giữa) cùng anh hai (bên phải) và con trai vui mừng khi gặp lại nhau sau 33 năm.
Đến bến xe Ô Môn, lúc này đã gần 0 giờ, đường vắng, cảnh vật xung quanh hoàn toàn xa lạ đối với một người con xa xứ hơn 30 năm trời.
Gặp được một số người đang ngồi nhậu bên đường, ông Chóng bước tới hỏi: “Có biết nhà ông Tư Cao không?” (tên anh ruột ông Chóng và ông chỉ nhớ mỗi tên người này) nhưng rất may một trong số những người ngồi đây là bà con với gia đình ông và ông được người này chỉ đường.
Trời tối om, nhà thì san sát nhau nên ông Chóng không biết đâu là nhà của ông Tư Cao nên ông vừa chạy vừa kêu “Anh Tư Cao ơi, anh Tư Cao ơi…”.
Do đêm khuya, tưởng những người say xỉn đến quậy phá nên ông Tám (một người hàng xóm với ông Tư Cao) bước ra đuổi về. Thấy vậy, ông Chóng liền giải thích: “Tôi là em của ông Tư Cao”.
Lúc này, ông Tư Cao và bà Nía nghe tiếng om sòm trước nhà nên bước ra xem. “Một người đàn ông nước da ngăm đen, nhìn tôi gọi “Anh Tư Cao, anh Tư Cao…”, nghe tiếng thì quen nhưng chưa kịp nhận ra là ai nhưng tôi có linh cảm là thằng em của tôi nên tôi kêu đại “Phải chú Sáu không?””, ông Trương Văn Cao (Tư Cao) kể lại.
Lúc đó, người anh thứ hai là ông Trương Văn Lực (67 tuổi) cũng chạy ra xem và nhìn thấy vết sẹo trên tay do lưỡi hái cắt trúng khi đi gặt lúa năm xưa nên ông Lực nhận ra em ruột của mình và la lên “Thằng Chóng phải không bây?” rồi ba anh em ôm chầm lấy nhau khóc nức nở.
Khi thấy bà Nía, ông Chóng liền chạy lại nói: “Con là thằng Chóng nè má ơi”. “Tôi như chết đứng chỉ biết đứng nhìn một người đàn ông gần 60 tuổi khác xa với di ảnh trên bàn thờ là thằng thanh niên. Tôi không tin thằng con tôi còn sống và đang ở trước mặt tôi bằng xương bằng thịt, vì 33 năm trước người ta đã báo con tôi hy sinh ngoài chiến trường. Sau đó, tôi dẫn nó vào bàn thờ, rồi nó tự đập bát hương và lấy di ảnh xuống”, bà Nía xúc động kể.
Tháng ngày lưu lạc
Rất nhiều câu hỏi thắc mắc rằng tại sao ông Chóng còn sống mà không tìm về quê hương. Ông Chóng kể: “Trong trận chiến đấu ác liệt với quân Khmer Đỏ, đồng đội chúng tôi bị phản công phải chạy vào rừng. Khi đó, tôi bị thương nặng ngất xỉu, rồi được một người phụ nữ bản địa cứu sống nhưng tôi không còn nhớ gì về quá khứ, không nhớ họ tên, quê quán. Chỉ biết mình là người Việt từng bị thương do chiến tranh và hiện tại đang sống trên đất Campuchia”.
Ông Chóng cho biết thêm, khi bình phục lại ông được đặt cho cái tên là Nguyễn Văn Tâm, rồi nên duyên vợ chồng với người này, nhưng không có con. Do sống cảnh tha phương nơi đất khách quê người, bất đồng ngôn ngữ, ông bỏ đi dò hỏi đường về quê.
Bôn ba xuống Biển Hồ (nơi có nhiều người Việt sinh sống). Cũng tại đây, ông gặp một người phụ nữ Việt kiều quê ở Tây Ninh và lấy người này làm vợ.
Sau khi về Tây Ninh, cuộc sống của ông Chóng rất vất vả, hằng ngày vợ chồng ông đi lượm mủ cao su, còn mấy đứa con cũng đi làm thuê làm mướn: “Vết thương cũ do chiến tranh, cộng thêm căn bệnh tai biến khiến tôi không lao động nặng được. Chính vì vậy, dù muốn về nhưng không có tiền để về”, ông Chóng chia sẻ.
Ngồi cạnh ông Chóng, bà Nía lấy cho phóng viên xem 3 bức thư viết ngày 1-3-1983, 10/10/1983, 12-1-1984 từ phum Tà Rong, tỉnh Battambang, Campuchia đã vàng ố, cũ kĩ, trên đó là những dòng chữ nguệch ngoạc, phai màu được giữ cẩn thận. Đó là những bức thư mà năm xưa ông Chóng nhờ bạn viết vội nơi chiến trường để gửi về quê nhà vì ông không biết chữ.
Ngày chiến thắng trở về 1991, trong khi các gia đình khác hân hoan vui mừng chào đón người thân trở về thì bà Nía lại nước mắt ngắn dài nhận giấy báo tử của con trai. Không tin con đã chết, bà Nía lần theo địa chỉ ghi trên thư hai lần khăn gói sang xứ người tìm con nhưng vô vọng nên bà quay về dựa theo ngày ghi trên giấy báo tử mà làm đám giỗ cho con.
“Đã 33 cái đám giỗ, không ngờ hôm nay nó trở về lành lặn, thiệt không gì hạnh phúc bằng. Người ta nói sẽ thu lại bằng Tổ quốc ghi công của con tôi và sẽ cấp lại giấy báo công để con tui hưởng chế độ. Đồng thời đề nghị con tôi đi khám sức khỏe lại.Vài bữa nữa, cắt lúa xong tôi thu xếp để cùng thằng Sáu về Tây Nam một chuyến cho biết”, bà Nía chia sẻ.
Cha ra đi khi anh Trương Vũ Nam mới chập chững biết đi. Nay đã là một người đàn ông 38 tuổi, anh Nam mới biết mặt cha, anh vui mừng cho biết: “Từ nhỏ thấy bạn bè cùng trang lứa có cha, có mẹ tôi cũng ước ao mình có cha. Giờ cha tôi đã trở về, tôi rất vui sướng, hạnh phúc”.
Nhật Huy (TPO)

Có thể bạn quan tâm

Thôn Lao Đu giữa bát ngát núi rừng Trường Sơn

Lao Đu đã hết lao đao

Nằm bên đường Hồ Chí Minh huyền thoại, cuộc sống của hơn 150 hộ dân thôn Lao Đu, xã Khâm Đức, TP Đà Nẵng nay đã đổi thay, ngôi làng trở thành điểm du lịch cộng đồng giữa bát ngát núi rừng. 

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

(GLO)- Trong kháng chiến chống Mỹ, xã Ia Dơk (tỉnh Gia Lai) là căn cứ cách mạng quan trọng, đồng thời cũng là nơi hứng chịu nhiều đau thương, mất mát. Những cánh đồng từng bị bom cày xới, những mái nhà bình yên hóa tro tàn, bao số phận người dân vô tội bị giặc sát hại.

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

null