Lang thang mùa xuân

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nếu lang thang đã trở thành cái thú thì đâu kể bốn mùa xuân, hạ, thu, đông. Nhưng lang thang đâu đó vào thời khắc mà mây gió cứ gợn nét thanh tân thì lòng người như ủ men, đã đến kỳ làm hồng đôi má. “Đi đâu cũng được”, người thích lang thang hay bảo thế. Khi đôi chân đã muốn cất bước thì góc trời nào cũng đầy những bâng khuâng…
Mùa xuân, mặt đất như trải rộng ra. Màu xanh non của vạn vật đủ đánh thức và bồi đắp một điều gì đó thật xán lạn trong trái tim con người. Chẳng cần dự tính những cuộc đi xa, chỉ quẩn quanh với núi đồi ở miền cao nguyên này cũng thỏa lòng biết mấy. Hết rồi cái vẻ ẩm mục và xơ xác của mùa đông. Đồi dốc đã bớt lạnh, con người cũng muốn bứt ra khỏi nỗi buồn của mình. Đã qua bao con đường, bây giờ về lại núi đồi như tương phùng với lối cũ. Cảnh sắc cao nguyên có những nét duyên dáng, hữu tình mà chỉ lúc lang thang mới nhìn ra, mới thấy được. Thong dong bằng phương tiện gì là tùy thích, đi bộ lại càng vui hơn. Ngắm hồ này một chút, ngắm núi kia một chút. Nghe cỏ cây cất lời, rồi tiếng chim hót đâu đó như bày từng nốt bổng trầm lên khuông nhạc. Cả bốn mùa, thiên nhiên đều mời gọi nhưng đâu phải lúc nào con người cũng đủ bình thản để lắng nghe, để đồng điệu.
Thác hồ vẫn nằm đó, núi đồi vẫn nằm đó, hiền hòa với tháng năm. Chỉ là ngày xuân đến, nét đẹp ấy lại càng rõ hơn. Ngoài kia, bao nhiêu đổi dời của cuộc sống là bấy nhiêu nỗi niềm trong lòng người. Muốn lang thang tức là ta đang cần được lắng đọng biết nhường nào. Mỗi ngày, khi khát khao dâng dầy, con người cũng lắm lúc lạc lối và đánh mất nhiều điều quý giá. Nhưng về với núi đồi, khẽ bước trên những trảng cỏ dọc theo từng cánh rừng, ta thích thú với cái cảm giác cứ khoan thai mà bước, chẳng cần phải bận tâm lối nào mới là con đường đúng đắn. Phải chăng vì lẽ đó mà nhiều người thích lang thang?
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Có nhiều nguồn năng lượng tích cực giúp ta vững vàng hơn giữa cuộc đời. Trong số đó, mỗi giây phút tĩnh lặng trên từng gót lang thang cũng là một sức mạnh khôn cùng. Sự an tĩnh là điều mà đôi khi con người ta thiếu thốn. Có những khung cảnh ngày nào cũng đi ngang qua nhưng lại ít khi nhìn ngắm một cách tường tận, thấu suốt. Núi đồi bao giờ cũng có vẻ đẹp quang đãng, thanh vắng đến lạ kỳ. Nhịp sống hiện đại khiến chúng ta cảm thấy mọi thứ đang xoay chuyển quá vội vàng. Những ngày đầu xuân, về thăm núi đồi cũng là cách để níu chậm lại cái guồng quay ấy. Hơn thế nữa, thiên nhiên còn có thể chữa lành rất nhiều vết thương trong mỗi tâm hồn.
Nhiều người thích lang thang cùng bạn bè, nhưng cũng có người thích lang thang một mình. Không hẹn giờ, chẳng đón xe…Cứ khoan thai và tự do như thế! Trong không gian chỉ có mình với đất trời, biết bao kỷ niệm cũ sống dậy trong tâm tưởng, an ủi con người trước những ước nguyện chưa thành. Giữa phố đông, nhiều lần ta lang thang và thấy mình lạc lõng. Đi về phía núi đồi, ngắm cỏ hoa an nhiên cũng giúp con người bớt phần quạnh quẽ, trống vắng. Lang thang với mùa xuân, lang thang giữa núi đồi, ta thấy lòng mình như trẻ lại. Và biết đâu chừng, một ngày nào đó, “có hai người lang thang gặp nhau”…
LỮ HỒNG

Có thể bạn quan tâm

Phương án sắp xếp cơ quan báo chí thuộc Chính phủ và bộ, ngành

Phương án sắp xếp cơ quan báo chí thuộc Chính phủ và bộ, ngành

Quán triệt nội dung định hướng sắp xếp, tinh gọn tổ chức bộ máy của Chính phủ theo yêu cầu của Ban Chỉ đạo Trung ương về tổng kết việc thực hiện Nghị quyết số 18-NQ/TW và của Bộ Chính trị, Ban Chỉ đạo của Chính phủ về tổng kết việc thực hiện Nghị quyết số 18-NQ/TW đã xây dựng phương án sắp xếp, tinh gọn tổ chức bộ máy của Chính phủ, trong đó có các cơ quan báo chí thuộc Chính phủ.

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.