Ký ức những năm tháng kiên trung, bất khuất nơi “địa ngục trần gian”

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Chiến tranh đã lùi xa 50 năm nhưng trong tâm trí các cựu tù Côn Đảo, ký ức về những năm tháng trong lao tù chưa bao giờ phôi phai.

Những chuồng cọp khét tiếng, những buồng giam biệt lập, những tháng năm đầy ải khổ sai nơi hòn đảo được mệnh danh là “địa ngục trần gian” có thể cướp đi sinh mạng của nhiều lớp chiến sĩ, nhưng chắc chắn không thể nào cướp đi “sinh mạng chính trị” của những người cộng sản.

phongsudd.jpg
Đoàn cựu tù chính trị của tỉnh thăm Côn Đảo nhân dịp kỷ niệm 50 năm giải phóng Côn Đảo (1.5.1975 - 1.5.2025). Ảnh: NVCC

Ở tuổi 80, cựu tù Côn Đảo Bùi Văn Thược (ở phường Đống Đa, TP Quy Nhơn, Bình Định) vẫn rất minh mẫn, nhanh nhẹn. Hơn 5 năm chịu đày đọa ở nơi được gọi là “địa ngục trần gian”, lắm lúc cơ thể kiệt quệ vì các đòn tra tấn, đàn áp dã man, nhưng ông Thược vẫn giữ vững tinh thần bất khuất, kiên trung. Bởi khi đó ông luôn tin, ngày chiến thắng đang cận kề.

Ông Thược kể, ngày bị đày ra Nhà tù Côn Đảo, kẻ thù đánh phủ đầu từ cầu tàu cho đến lúc về phòng giam. Tại nhà tù này, chúng thiết lập bộ máy cai trị hà khắc, ác nghiệt, dã man nhất. Chúng không giết ngay mà giết dần mòn, làm cho người tù chết lay lắt, chết trong đau đớn, quằn quại triền miên, chết từng làn da thớ thịt. Chúng không để cho người tù được chết dễ dàng mà phải sống dở, chết dở, để chúng tìm điểm yếu, tìm giây phút dao động, bối rối mà tăng đòn roi, khuất phục, buộc họ phải từ bỏ lý tưởng cộng sản, phản bội chính mình.

Chia sẻ với chúng tôi về ngày tháng cũ, ông Thược bộc bạch: “Nhiều người hỏi tại sao tôi ít kể chuyện buồn trong những năm tháng tù đày, chẳng lẽ không sợ hay sao? Mọi thứ quá kinh khủng, ám ảnh nên khi nhắc tới, tôi lại thương nhớ đồng đội, khó kiềm lòng”.

Khi bị đày ra Côn Đảo, ông Hồ Ngọc Á (SN 1951, ở phường Thị Nại, TP Quy Nhơn) mới 20 tuổi. Nhớ về những tháng năm bị địch bắt tù đày, ông Á không thể quên những bữa cơm tù đầy thóc, mắm ruốc có cát để lâu ngày, cá khô mục đắng không ăn được. Cuộc sống bị đày đọa hơn cả địa ngục, ông còn nhớ cảnh 5 người chen chúc trong căn phòng gọi là “chuồng cọp” (nơi biệt giam khắc nghiệt nhất trong hệ thống nhà tù Côn Đảo) chỉ vài mét vuông ngột ngạt, chật chội thiếu không khí. Người tù phải luân phiên nhau người ngồi, người nằm và không được tắm hàng tháng trời. Mùa hè chúng dồn người tù lại để cái nóng, ngột ngạt trở nên cùng cực; mùa đông chúng dãn bớt người tù ra để cái lạnh càng trở nên thấu xương, người tù bị nhốt cách phòng để không liên lạc được với nhau.

“Con thuyền cách mạng gặp phong ba/ Vững lái tay chèo, ắt sẽ qua/ Tập thể quanh mình là sức mạnh/ Hướng về Bác - Đảng - ngọn đèn pha. Chúng tôi luôn ghi nhớ những câu thơ được khắc trong nhà tù để đặt tinh thần cách mạng, lòng yêu thương đồng đội lên hàng đầu, không khuất phục trước kẻ thù”, ông Á khẳng khái nói.

Ông Trương Đắc Khoa (SN 1952, ở phường Trần Phú, TP Quy Nhơn) tham gia cách mạng năm 1964. Đến năm 1972, ông bị địch bắt và cuối năm đó bị đày ra nhà tù ở Côn Đảo. Nằm gai nếm mật trong những chuồng cọp, không có cực hình nào ông chưa phải trải qua, từ những đòn tra tấn dã man về thể xác đến tinh thần. Những ngày nắng thì bị mang ra phơi nắng, hắt nước và vôi bột vào người cho đổ máu mũi, máu miệng. Ngày mưa thì bị ngâm trong những khu biệt lập “chuồng bò”. Có những tháng ngày ông sống trong hầm tối không biết ánh sáng là gì, không nước uống, không thức ăn và chân tay bị cùm kẹp.

“Kẻ thù dùng trăm phương nghìn kế để đày ải, giết hại những người chiến sĩ kiên trung nhưng không khuất phục nổi tinh thần cách mạng quật cường. Đặc biệt, chúng tôi luôn kiên quyết chống “chào cờ” (người tù phải bước qua lá cờ Tổ quốc và hình ảnh Bác Hồ). Bởi chúng tôi thà chết chứ không thể bán rẻ lương tâm, nguyện một lòng vì lý tưởng cách mạng”, ông Khoa chia sẻ.

Một mảnh đất từng được coi là “cối xay thịt người”, “địa ngục trần gian” rùng rợn là vậy, lại là lựa chọn dừng chân để người lính trở về khi quê hương đã giành độc lập. Cựu tù chính trị Huỳnh Hùng Đước (SN 1948, ở phường Đống Đa, TP Quy Nhơn) cho biết ông đã có 4 lần quay trở lại thăm Côn Đảo, mới đây nhất là vào cuối tháng 4.2025. Lần nào trở lại Côn Đảo, ông cũng nguyên vẹn cảm xúc, niềm tự hào. “Côn Đảo chính là ngôi nhà thứ hai của tôi bởi mảnh đất này có biết bao nhiêu đồng đội, bạn tù ngã xuống ở đây”, ông Được xúc động nói.

Theo HỒNG PHÚC (baobinhdinh.vn)

Có thể bạn quan tâm

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

Vào rừng... chờ ươi bay

Vào rừng... chờ ươi bay

Sau 4 năm, khi những cánh rừng già miền núi TP.Đà Nẵng (Quảng Nam cũ) chuyển mình vào mùa ươi chín, hàng ngàn người dân lại có một cuộc 'di cư' tạm thời vào rừng sâu chờ 'lộc trời' rơi xuống để nhặt.

null