Khoảng trời mơ ước của 4 bé gái mồ côi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Với nhiều em nhỏ, khoảng trời mơ ước đơn giản là được sống trong vòng tay yêu thương, che chở của người lớn, được đến trường, thoải mái vui đùa với chúng bạn. Nhưng điều đơn giản ấy bỗng trở nên xa vời với 4 em gái mồ côi ở vùng biên giới Ia Mơr (huyện Chư Prông, Gia Lai) cho đến ngày các em được đưa về sống dưới mái nhà chung của những người lính Biên phòng.
“Tiểu tứ nương” trong mái nhà Biên phòng
Ông Kpui Nhol (làng Khôi, xã Ia Mơr) có dáng người gầy gò, khắc khổ. Ngồi chống cằm nhìn ra ngõ, ông chậm rãi kể với tôi: “Mẹ con Niếp mới mất, còn mình thì đau ốm liên tục, không làm được việc gì cả. Khi nó học hết lớp 5, mình tính cho nghỉ để đi chăn bò thuê cho người ta. May mà có Đồn Biên phòng Ia Lốp nhận về làm con nuôi, nếu không chắc giờ này nó đang chăn bò trong rừng rồi…”. Đưa mắt quan sát căn nhà của người đàn ông Jrai này, tôi không nhìn thấy bất kỳ vật gì đáng giá ngoài chiếc xe đạp được bộ đội Biên phòng tỉnh trao tặng trong ngày Rơ Lan Niếp về làm con nuôi Đồn Biên phòng Ia Lốp. Ông Nhol bảo, cuộc sống khó khăn của gia đình chỉ tạm qua đi khi đứa con gái được Đồn Biên phòng nhận về nuôi dưỡng. Thế nhưng, ông vẫn có niềm tin sâu sắc vào một tương lai tươi sáng đang đón chờ con mình ở phía trước.
Cách làng Khôi chừng 30 phút đi bộ, ở một góc khuất nơi đầu làng Krông (xã Ia Mơr), cuộc sống của bé gái Rơ Mah Đan và bà nội Siu H'Veo còn éo le hơn rất nhiều. Liên tiếp trong 2 năm (2015-2016), bố mẹ Đan lần lượt qua đời. Một mình bơ vơ, Đan được bà nội mang về nuôi dưỡng. Nhưng khổ nỗi, năm nay bà đã gần 70 tuổi, nhà lại nghèo, lo cho mình còn chưa nổi thì sao nuôi được cháu? Ai cũng bảo Đan sớm muộn gì cũng bỏ học để lăn lộn với cuộc mưu sinh bởi năm nay em đã bước sang tuổi 13, không đi chăn bò thuê thì cũng biết hái rau, bắt cá phụ giúp bà nội qua ngày.
 Đại úy Rơ Ô Thuy-Đội trưởng vận động quần chúng Đồn Biên phòng Ia Mơr đưa con nuôi Ksor Nương đến trường. Ảnh: T.K.N
Đại úy Rơ Ô Thuy-Đội trưởng vận động quần chúng Đồn Biên phòng Ia Mơr đưa con nuôi Ksor Nương đến trường. Ảnh: T.K.N
Ngồi bệt dưới nền nhà vì không có ghế, bà H'Veo chậm rãi kể: “Cha mẹ nó bị bệnh chết cách nhau chưa được một năm. Thương cháu, mình đưa về ở cùng, bà cháu có gì ăn đó. Mấy năm trước mình còn sức khỏe thì đi làm cho người ta, giờ già rồi không ai thuê nữa, chỉ biết nương nhờ vào sự giúp đỡ của bà con trong làng và Bộ đội Biên phòng thôi. Hôm trước, con Đan bảo bỏ học ở nhà phụ giúp bà, nhưng được Đồn Biên phòng Ia Mơr tặng xe đạp sau đó nhận làm con nuôi. Cũng nhờ có các chú bộ đội giúp đỡ, nếu không giờ này nó cũng đã vào rừng rồi…”.
Ngoài Rơ Lan Niếp và Rơ Mah Đan, 2 Đồn Biên phòng đứng chân trên địa bàn xã Ia Mơr còn tiếp nhận 2 bé gái mồ côi ở làng Klă về nuôi dưỡng. Xuất phát từ điều kiện thực tế của đơn vị nên các cháu được đưa về nơi ở của đội công tác địa bàn Đồn Biên phòng Ia Mơr để tiện việc chăm sóc.
Những “chiếc phao” hy vọng
Phần đông người dân vùng biên giới Ia Mơr đều cho rằng việc 2 Đồn Biên phòng Ia Mơr và Ia Lốp nhận 4 cháu gái mồ côi về nuôi dưỡng là đã trao gửi cho đời những “chiếc phao” hy vọng. Rất có thể “chiếc phao” đó sẽ lắc lư qua những đoạn gập ghềnh, nhưng chắc chắn sẽ cập bến an toàn.
Suy nghĩ này là hoàn toàn có cơ sở bởi ngay từ khi chuẩn bị “chuyển hộ khẩu” cho các cháu về với Đồn Biên phòng là hàng loạt vấn đề phát sinh. Để 4 bé gái sống chung với bộ đội là chuyện không hề đơn giản. Trong khi Đồn Biên phòng Ia Lốp cách xa khu dân cư, không có đội công tác tại địa bàn thì Đồn Biên phòng Ia Mơr nơi ở lại chật chội. “Cái khó ló cái khôn”, 2 đơn vị bàn cách “góp gạo thổi cơm chung”, tận dụng phòng khám quân dân y nằm sát đội công tác địa bàn của Đồn Biên phòng Ia Mơr để làm mái nhà chung cho các cháu.
Chuyện chăm lo sinh hoạt, học tập, vui chơi cho 4 cô con gái nuôi cũng khó hơn bé trai rất nhiều. Được cái, cả 4 cháu đều khỏe mạnh, ngoan hiền, chăm học nên cũng phần nào giảm bớt nỗi lo cho những người trực tiếp nuôi dưỡng. Từ ngày được Đồn Biên phòng nhận làm con nuôi, kết quả học tập của các cháu được cải thiện đáng kể. Ngoại trừ cô chị lớn Rơ Mah Đan đang học lớp 7 ở mức trung bình, 3 cháu còn lại là Rơ Lan Niếp (lớp 6), Kpă Tu (lớp 5) và Ksor Nương (lớp 3) đều đạt học lực khá trở lên. Rụt rè khi trò chuyện với chúng tôi, Ksor Nương cho biết: “Ngày nào cháu cũng được bố Thuy (Đại úy Rơ Ô Thuy-Đội trưởng vận động quần chúng Đồn Biên phòng Ia Mơr) kèm cặp hướng dẫn ôn bài cũ, học bài mới nên liên tục được các thầy-cô giáo ở trường khen ngợi. Các bố Biên phòng còn chỉ dạy cho cháu cách làm những việc nhỏ như quét dọn nhà cửa, nhặt rau, rửa chén… Được các bố thương yêu, đùm bọc, cháu sẽ cố gắng học giỏi để sau này lớn lên giúp đỡ bà con trong làng”. Còn Rơ Lan Niếp thì đặt ra quyết tâm: “Cháu chưa biết sau này sẽ làm gì nhưng ước mơ thì nhiều lắm. Trước mắt, cháu phải cố gắng học tập cho thật giỏi để các bố ở Đồn Biên phòng được vui”.
THÁI KIM NGA

Có thể bạn quan tâm

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

Vào rừng... chờ ươi bay

Vào rừng... chờ ươi bay

Sau 4 năm, khi những cánh rừng già miền núi TP.Đà Nẵng (Quảng Nam cũ) chuyển mình vào mùa ươi chín, hàng ngàn người dân lại có một cuộc 'di cư' tạm thời vào rừng sâu chờ 'lộc trời' rơi xuống để nhặt.

null