Hương chanh vườn cũ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Trong mảnh vườn ký ức của ai hình như cũng thấp thoáng một cái cây.
Trong vườn nhà tôi, duy nhất có cây chanh là chả ai trồng, mon men lớn lên ở góc vườn. Mùa xuân nào hoa chanh cũng nở, nở bừng giữa gai góc. Hoa chanh thì quê mùa thật. Đành rằng với cây ăn quả, hoa là thứ yếu nhưng so với hoa bưởi, hoa đào, hoa mận... thì hoa chanh quá khiêm nhường. Người nhà quê nếu không nhắc thì chắc chả mấy ai nhớ ra hoa chanh. Phải đến năm mười bảy tuổi, khi tôi vừa bắt gặp mối tình đầu, cây chanh cũng trổ hoa mùa đầu, tôi mới nhận ra hương hoa chanh đang tràn ngập tim mình. Tôi cũng nhận ra, hồn mình như cũng mùa đầu phảng phất mong nhớ tương tư.
 Hoa chanh. Ảnh: internet
Hoa chanh. Ảnh: internet
Ai cũng đến lúc phải bước ra khỏi ngôi nhà ký ức của mình bằng những cách khác nhau. Mùa thu, thu của những năm vừa hết thời bao cấp, tôi khoác cái ba lô đã sờn cũ của cha lên đường. Mẹ tôi nhìn con mắt nhòa lệ, em gái tôi níu cái ba lô khóc như mưa. Khổ, tôi khoác ba lô ra trận ngày xưa của bố nhưng trong đó chỉ có mấy bộ quần áo, dăm quyển sách để lên tỉnh học, cái đói vò xé dạ dày chứ còn lo đánh đấm gì nữa đâu.
Tôi đi học, rồi lân la đi làm thêm, bám mặt đường cũng kiếm đủ nghề phụ giúp đồng tiền còm nhom của mẹ bọc giấy bóng từ quê gửi ra, cuộc sống cũng qua dần những ngày thiếu thốn. Có một lần, tôi ốm nặng sau những ngày dầm mưa dãi nắng ở công trường xây dựng. Chả biết ai nói, bố mẹ tôi gửi ra chục trứng gà, một ít tiền, một mảnh giấy viết  dòng chữ nguệch ngoạc những lời đầy yêu thương của mẹ. Tôi rơm rớm nước mắt, trong cái bọc lá nghĩa tình ấy có vương cả cái lá chanh. Chắc do chiếc lá ấy tình cờ lẫn vào. Tôi cất cái lá chanh lên cửa sổ, nó khô dần, lũ kiến ngửi thấy đành bỏ con đường hành hương quen thuộc từ đó.
Đến một ngày, bố tôi gọi điện về bảo bà ốm nặng. Cũng đến nửa năm tôi mải miết theo công trình đâu đã về thăm nhà. Tối hôm ấy, tôi về đến nhà thì bà lại khỏe ra, bố tôi bảo con ra vườn hái quả chanh pha nước để bà uống cho tỉnh táo. Tôi bước ra vườn, nhưng giờ hái quả chanh nào? Cả một vườn chanh ghép của cha tôi trĩu quả dưới trăng rằm, tôi nhìn chưa hết tầm mắt. Mắt tôi đã kém đi sau những năm ngồi trước màn hình máy tính để thiết kế những bản vẽ công trình. Nhưng giờ đây tôi đâu có nhìn bằng đôi mắt. Cả một miền ký ức của tôi biến mất, cái sân nhỏ cũng không còn, tất cả là chanh, là bưởi lai ghép hương nhờ nhợ. Ờ, tôi đâu còn trẻ, cũng như cây chanh ngày ấy chẳng thể mãi mon men ở góc vườn dẫu nó là thứ chanh ta bé nhỏ đậm hương, đậm vị.
Hơn mười năm rồi nhưng tôi vẫn thấy hương chanh phảng phất nơi góc vườn. Nụ hoa nhỏ xíu, như đôi môi nào gửi thương nhớ tương tư...
Bùi Việt Phương

Có thể bạn quan tâm

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Ngày 4-4, tại Hà Nội, Bộ VH-TT-DL tổ chức hội thảo lấy ý kiến xây dựng Nghị định về khuyến khích phát triển văn học. Đây là một bước quan trọng nhằm tạo dựng hành lang pháp lý hỗ trợ nền văn học Việt Nam phát triển bền vững trong bối cảnh toàn cầu hóa và cách mạng công nghiệp 4.0.

 Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

(GLO)- "Bầu trời trở lại" của Lữ Hồng là bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên sự chuyển mình của thiên nhiên, lòng người. Bài thơ là bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, cũng là một hành trình nội tâm sâu sắc, nơi con người giao hòa với đất trời, với những giấc mơ và niềm tin vào ngày mai.

Thơ Đào An Duyên: Đêm sang mùa

Thơ Đào An Duyên: Đêm sang mùa

(GLO)- Bài thơ "Đêm sang mùa" của Đào An Duyên là một bức tranh thơ mộng về những khoảnh khắc chuyển giao, khi đêm và mùa giao thoa, khi không gian và thời gian hòa quyện vào nhau, tạo nên một cảm giác lạ kỳ, huyền bí...

Chuyện học trong một gia đình trí thức Jrai

Chuyện học trong một gia đình trí thức Jrai

(GLO)- Sinh ra trong một gia đình trí thức người Jrai ở thị xã Ayun Pa (tỉnh Gia Lai), cô Kpă H’Nina-Giáo viên môn Tiếng Anh ở Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng (huyện Ia Grai) không chỉ được rèn giũa tinh thần ham học, mở mang kiến thức mà còn được thừa hưởng vẻ đẹp của cả bố và mẹ.

“Tổ quốc bên bờ sóng”

“Tổ quốc bên bờ sóng”

(GLO)- Đó là chủ đề cuộc thi và triển lãm ảnh nghệ thuật cấp quốc gia do Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương chủ trì, phối hợp với các cơ quan, đơn vị liên quan tổ chức nhằm thực hiện kế hoạch tuyên truyền về biển, đảo năm 2025.

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

(GLO)- Mặc nhiên, việc sáng tạo văn học nghệ thuật luôn mang tính độc lập và tự giác cao độ của mỗi văn nghệ sĩ, nhưng hành trình ấy sẽ không đơn độc nếu có sự dìu dắt chân tình của người đi trước. Tại phố núi Pleiku, nhiều tác giả trẻ đã tìm được điểm tựa tinh thần đáng quý như thế.

Tạ Chí Tào và tác phẩm mới dâng lên Bác Hồ

Tạ Chí Tào và tác phẩm mới dâng lên Bác Hồ

(GLO)- Nhà giáo Tạ Chí Tào (trú tại huyện Chư Sê) mang trọng bệnh đã nhiều năm nhưng chưa bao giờ chịu ngừng nghỉ. Anh vẫn đều đặn sáng tác văn học, nghiên cứu lịch sử. Đến nay, anh đã có gần 10 đầu sách, chính xác là 9 tập đã phát hành, còn 1 cuốn nghiên cứu lịch sử đang có kế hoạch xuất bản.

Báo Gia Lai: Phụng sự và kiến tạo

Báo Gia Lai phụng sự và kiến tạo

(GLO)- Qua 78 năm xây dựng và trưởng thành (16/3/1947-16/3/2025), Báo Gia Lai xứng đáng là cơ quan ngôn luận của Đảng bộ, chính quyền và Nhân dân các dân tộc trong tỉnh. Trong xu thế hiện nay, Báo Gia Lai chú trọng phát huy vai trò kiến tạo nhằm thực hiện hiệu quả nhiệm vụ thông tin, tuyên truyền.