Hoa vàng anh nơi miền sơn cước

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Một người bạn đã rủ tôi xuôi đường xuống Vĩnh Thạnh, Bình Định. Đây là huyện miền núi sát với huyện Kbang, Gia Lai. Mùa này, hai bên bờ suối khoác lên mình một tấm áo rực rỡ của hàng trăm cây vàng anh, nổi bật trên nền trời xanh thắm.

Men theo cung đường uốn lượn, chẳng mấy chốc trước mắt chúng tôi đã là những mái nhà hướng ra lũng ruộng hẹp, sáng nhuốm sương sớm, chiều quyện khói tà, thanh bình bên những vườn xoài đang mùa “hoa trắng nắng đu đưa”, xao động một góc trời.

1-lay.jpg
Tác giả chụp ảnh bên cây hoa vàng anh. Ảnh: N.T.D

Chỉ trừ con đường giữa làng tương đối bằng phẳng, còn lại những lối đi vào làng Hà Ri đâu đâu cũng quanh co, ẩn hiện mờ dài dưới chân núi. Nơi này in dấu nếp sinh hoạt văn hóa truyền thống của người Bahnar Kriêm. Nơi bốn mùa gió lùa qua từng tán cây, nơi giao thoa giữa 2 địa hình núi đồi và đồng bằng. Nơi những căn nhà vách gỗ nâu sậm già theo tháng năm.

Đứng bên suối Tà Má, tôi ngước nhìn những cây vàng anh có tán lá rộng và thấp, nằm mấp mé ngả mình xuống dòng suối trong veo. Cây hoa vàng anh là một loài cây rừng xưa kia mọc hoang dại bên suối, thân gỗ và ra hoa từ tháng 2 đến tháng 5. Mùa này, hai bên bờ suối khoác lên mình một tấm áo rực rỡ của hàng trăm cây vàng, nổi bật trên nền trời xanh thắm. Từng cánh hoa như gom hết nắng trời, trải thành một dải sáng lung linh trong nắng sớm. Một khoảng trời vàng mơ xen với cây lá, lấp lánh dưới nắng mai, thắp sáng cả những cây cầu nhỏ bắc ngang qua suối.

Người làng vui trong từng ánh mắt bên những đôi chân rộn ràng của đám trẻ, khi tất bật chặt tre, đan lá mây để dựng lều đón khách xa ghé thăm. Họ thích thú, chào đón những bông hoa vàng anh bung nở. Không vui sao được khi mỗi năm chỉ được ngắm hoa một lần. Thì chẳng phải ai rồi cũng gieo lên trong mình tình yêu với mảnh đất từ những điều thân thuộc, từ những lần mùa hoa ngân lên trong trái tim từng nốt ngân rung như thế đó sao.

Bên chiếc cầu tre, tôi có thể nhìn xuống dòng nước trong đến độ thấy từng viên sỏi trắng nằm yên dưới đáy. Cúi xuống, nhúng tay vào dòng nước mát lạnh, cảm giác như chạm vào một phần của chốn này. Phía xa kia, những cánh hoa vàng rơi lác đác trên mặt nước, theo dòng chảy mà trôi về nơi xa lắm.

Cuộc đời cũng giống như một dòng suối chẳng bao giờ ngừng lại? Đôi lúc tôi tự vấn mình trong những vấp ngã, đau đớn nhất cuộc đời. Rồi lại ngẫm ngợi ra rằng, mới đó, có những thứ đến rồi đi, có những điều níu giữ không thành, những dùng dằng toan định tương lai. Thôi bỏ hết, ta thả trôi một miền ký ức, chảy đi những muộn phiền.

Tôi lặng đi thoáng chốc trước những bụi hoa vàng đua nhau nở rộ, cánh mỏng manh nhưng rực rỡ như gom hết ánh mặt trời. Chúng mọc ven bờ suối, len lỏi qua từng khe đá, vươn mình mạnh mẽ giữa đất trời. Không ai trồng, cũng chẳng ai chăm, vậy mà vẫn nở bừng lên một sắc đẹp hồn nhiên, tự tại. Tôi cúi xuống, khẽ nâng một cánh hoa còn tươi mới. Cánh hoa ướt lạnh. Tôi tưởng như một mảnh trời vừa rơi xuống. Nhưng rồi, chỉ vài phút sau, cánh hoa kia cũng nhạt màu, mong manh trước nắng gió. Tôi ngắm đóa hoa trong tay rồi thả trôi xuống dòng nước.

Lại nghĩ, dù thế nào đi chăng nữa, mọi vật đến rồi đi trong cuộc đời dài rộng này đến lúc cũng sẽ phải buông tay, như hoa kia trôi đi theo dòng nước. Cũng như muôn đời nay vẫn thế, hoa nở để rụng, rụng là để về với đất, theo dòng nước kia lại với rừng đó thôi.

Tôi ở lại bên suối rất lâu, như sợ chỉ cần rời đi một bước, sắc vàng kia sẽ hóa thành giấc mơ bay đi mãi. Gió vẫn miết mải thổi không lời hẹn trước. Rồi một ngày nào đó, con suối này cũng sẽ lặng lẽ đổi thay và sắc vàng kia chỉ còn trong mảnh nhớ vỡ ra, rồi lan xa theo gió chăng? Nhưng rồi tôi nhận ra, điều quan trọng không phải là những bông hoa sẽ tồn tại bao lâu, mà là khoảnh khắc chúng đã từng rực rỡ, từng tận hiến, từng đến với cuộc đời như thế nào và tồn tại ra sao. Có khi như cuộc gặp gỡ thoáng qua, khi lại neo giữ tâm hồn, rung lên từng phiến nhỏ, trổ một miền hoa.

Tôi mang theo trong lòng một màu vàng rực rỡ của hoa, một chút dư âm ngọt ngào nơi suối xa và một cảm giác bình yên khó tả. Biết đâu, vào một ngày nào đó, trên một con đường xa lạ khác, tôi lại bắt gặp một thung lũng hoa vàng và lòng lại dậy lên những rung cảm giống hệt ngày hôm nay. Vì thiên nhiên vốn dĩ là thế. Và con người cũng vậy, luôn khao khát tìm kiếm những vẻ đẹp giản dị, để giữ lại trong tim mình, chốn nhỏ thiên nhiên trú an tâm hồn.

Chiều buông xuống chậm rãi trên miền sơn cước. Ánh nắng cuối ngày nhuộm vàng cả triền núi xa, những cánh hoa vàng anh thôi không còn rực rỡ. Tôi đứng bên dòng suối, nhìn những cánh hoa vàng tiếp tục trôi và nghĩ về ngày mai.

Có thể bạn quan tâm

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bảng lảng mùa sương

(GLO)- Chiếc xe bắt đầu sang số, nhấn ga để vào địa phận đèo dốc. Trước mặt chúng tôi, sương giăng đầy. Sương bao trùm đỉnh núi, bám phủ quanh rừng cây, buông mình lên những vạt cỏ, xóa luôn dấu vết con đường quanh co, khúc khuỷu. Kính xe mờ, mặt người đẫm lạnh.

Minh họa: Huyền Trang

Nẻo về Pleiku

(GLO)- Tôi ngồi gõ những dòng này vào ngày đầu tiên thí điểm mở thông tuyến đường Trần Hưng Đạo đoạn đi qua phía trước Tượng đài Bác Hồ với các dân tộc Tây Nguyên (TP. Pleiku).

Hoa muộn

Hoa muộn

(GLO)- Người xưa yêu chuộng hoa mai, xem mai là loài hoa biểu trưng cho người quân tử, có cốt cách chính trực, phong nhã.

Màu xoan thương nhớ

Màu xoan thương nhớ

(GLO)- Trong những chiều hoa rụng, mẹ nói với bố là mẹ nhớ quê, nhớ cây xoan già bên cạnh cầu ao. Mẹ kể, sau ngày mẹ lấy chồng, ông ngoại đã xẻ hết cây xoan quanh nhà để ngâm dưới ao. Ông bảo phải ngâm trước mới kịp để sau này có gỗ cho bố mẹ làm nhà.

Hương phố, hương đồi

Hương phố, hương đồi

(GLO)- Thường thì khi gắn bó với một nơi quá quen thuộc, chúng ta hay mặc nhiên nghĩ rằng những gì đang hiện diện là hết sức bình thường, chẳng đáng bận tâm. Chỉ đến khi xa vắng mới thấy lòng thật chông chênh, khắc khoải.

Hương cau mùa cũ

Hương cau mùa cũ

(GLO)- Mỗi lần đi ngang qua vườn cau, lòng tôi lại xao động bởi mùi hương thanh khiết mà dịu dàng của những chùm hoa nở rộ. Hương cau không nồng nàn như hoa sữa mà thoảng nhẹ như một ký ức xa xăm, gợi nhớ những mùa cũ đã đi qua trong đời.

Hương lúa

Hương lúa

(GLO)- Tuổi thơ tôi gắn liền với cánh đồng lúa bát ngát với mùi hương lúa thơm nồng mỗi mùa vụ. Đó là hương thơm của quê hương, của những ngày tháng gắn bó với ruộng đồng, của những ký ức tuổi thơ êm đềm và tình yêu đất mẹ thiêng liêng.

Nhớ tuổi thơ “cắt cỏ, chăn bò”

Nhớ tuổi thơ “cắt cỏ, chăn bò”

Ai cũng có một tuổi thơ với nhiều kỷ niệm. Tuổi thơ của chúng tôi ngày ấy ở quê cũng “đặc biệt” lắm. Đó là ngoài việc đi học, còn phải phụ giúp gia đình chăn bò, cắt cỏ, làm đồng. Tất nhiên, đó cũng là những ngày tháng vui chơi đầy ắp tiếng cười.

Minh họa: Huyền Trang

Nắng đượm thềm xuân

(GLO)- Trời nhè nhẹ dần ấm lên theo bước đi chầm chậm của mùa xuân. Ai cũng có cảm giác ngày tháng thênh thênh dài rộng hẳn ra, dù mỗi ngày vẫn chừng ấy giờ đồng hồ.

Phụ nữ là để yêu thương

Phụ nữ là để yêu thương

(GLO)- Không phải ngẫu nhiên mà xưa nay danh xưng “phái đẹp” lại chỉ dùng khi nói về phụ nữ. Họ còn được ví như những bông hoa tươi thắm với tất cả sự nâng niu, yêu mến bởi cái đẹp tự thân không thể phủ nhận.

Tháng ba

Tháng ba

(GLO)- Tháng ba về, vùng đất Tây Nguyên lại chuyển mình trong một bản hòa ca của sắc màu và hương thơm. Đây là một trong những thời điểm đẹp và đặc biệt nhất trong năm của cao nguyên đầy nắng gió này. Cả đất trời trở nên thơ mộng hơn bao giờ hết, dễ khiến lòng người lưu luyến nhớ thương.

“Gặp gỡ êm đềm”

“Gặp gỡ êm đềm”

(GLO)- Gần như không thể đếm được mỗi chúng ta đã có bao nhiêu lần gặp gỡ trong đời. Dù so với cái rộng dài của thế gian thì “môi sinh” của một người cũng chỉ là bầu không khí nhỏ thôi.

Hương mía

Hương mía

(GLO)- Những năm 80 của thế kỷ trước ở quê tôi, khi tháng Giêng về thường diễn ra một hoạt động mà đứa trẻ nào cũng đều rất háo hức đợi mong, đó là hợp tác xã tổ chức ép mía cho bà con nông dân. Lúc này, đám trẻ con chúng tôi thường được bố mẹ nhờ phụ giúp trông mía.

Minh họa: Huyền Trang

Mùa xanh vào giêng hai

(GLO)- Như một câu thơ bất chợt ngân lên, rồi líu ríu theo chúng tôi suốt cả chặng hành trình, khi mùa xuân đang ở độ thật đầy đặn, thật viên mãn: Mùa xanh vào giêng hai.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vấn vít tơ hồng

(GLO)- Một chiều, khi chở con gái đi dạo, tôi bần thần dừng lại trước một bờ giậu thấp vàng ruộm dây tơ hồng. Con gái tôi thích thú ồ lên khi thấy loài dây leo lạ. Nghe tôi nói tên, con còn thắc mắc vì sao dây leo chỉ có màu vàng, hoa thành chùm trắng mà lại gọi là dây tơ hồng.

Tản mạn chuyện tình yêu

Tản mạn chuyện tình yêu

(GLO)- Trong một giờ học liên quan đến nội dung giáo dục giới tính, sau nhiều vấn đề được nêu ra thảo luận khá sôi nổi, tôi đặt câu hỏi thăm dò thử xem các em học sinh suy nghĩ thế nào về tình yêu ở tuổi học trò. Lớp học ngay lập tức được chia thành 2 nhóm với các ý kiến trái chiều.

Thanh âm quê nhà

Thanh âm quê nhà

(GLO)- Sinh ra vào những năm đầu thập niên 70 của thế kỷ XX, tuổi thơ tôi gắn liền với những cánh đồng lúa xanh mướt, con đường làng quanh co và những ngôi nhà tranh đơn sơ mộc mạc. Quê nhà dẫu còn nghèo khó nhưng lại chứa đựng biết bao kỷ niệm đẹp đẽ, khó quên.

Giấc mơ xanh

Giấc mơ xanh

(GLO)- Mùa xuân có muôn vàn con đường mở ra trước mắt. Mới hôm nào giá rét đẩy ta đến bờ sông sụt lở, thấy bi quan, lo lắng thì giờ đây, mùa xuân như bến mơ, có con đò sẵn đợi.

Mùa đót

Mùa đót

(GLO)- Mỗi khi trời đất được sưởi ấm dần từ những tia nắng mùa xuân, cây lá bên đường xanh non nảy lộc, hoa tươi thắm sắc, tôi lại bâng khuâng nhớ về những điều gần gụi. Thoáng thấy dáng má cặm cụi bên hiên ngồi tết lại cây chổi đót đã bung ra những lạt mây, tôi chợt nhớ về những mùa đót cũ.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Ngát hương mùa hoa trắng

(GLO)- Đầu xuân mới, Tây Nguyên khoác lên mình tấm áo trắng tinh khôi của những vườn rẫy cà phê. Đó là lúc đất trời như giao hòa trong sắc hương, khi từng chùm hoa trắng muốt nở rộ trên những cành cây, tỏa hương ngọt ngào quyến rũ khắp không gian.