Gương mặt thơ: Từ Dạ Linh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Từ Dạ Linh tên thật là Võ Công Phúc, là biên tập viên Báo Kon Tum. Anh làm thơ như một nhà thơ chuyên nghiệp, viết nhiều và có dụng công chứ không phải viết cho vui hoặc để thư giãn. Ý thức ấy khiến anh có nhiều trăn trở, nhiều vật vã với thơ, với chữ. Thơ anh có sự giao thoa giữa 2 vùng văn hóa, Quảng Nam quê hương và Kon Tum-nơi anh ra trường và về làm báo.

Điều đáng quý là thơ anh thoát được... hơi báo nên tôi hình dung anh đã chắt chiu cảm xúc, chắt chiu thời gian thế nào cho thơ. Và đây là một ví dụ: “Em cứ nói, những dềnh dàng gió nói/Đợi mơ xa, ta đợi cuối chân trời/Cuối chân trời, áng mây xanh vời vợi/Nõn nà ơi, ta hát nõn nà em”. Tây Nguyên trong thơ anh nhuyễn và ngọt, không sa vào tả, kể và liệt kê, nó chứng tỏ một sự hiểu biết khá vững về văn hóa của vùng đất anh sống. Ví như: “Một chiều tôi đứng lặng/Ngắm những tượng nhà mồ/Chẳng hay đời đốn ngộ/Cõi nào trong hư vô?” thì nó chính là sự giao thoa văn hóa, sự tan hòa tâm hồn thi sĩ trong một cõi thơ đang òa vỡ nhưng đầy im lặng.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.





EM CỨ NÓI NHỮNG DỀNH DÀNG GIÓ NÓI



Em cứ nói, những dềnh dàng gió nói

Điệu mơ hoa, ngày đã trổ sang ngày

Như sáng đấy những nõn nà anh thấy

Bờ vai em gieo thương nhớ tràn đầy.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Em cứ nói, những dềnh dàng gió nói

Chiều lang thang, chiều đợi cuối con đường

Phía chân trời, ráng mỡ gà luống cuống

Đợi bão giông còn muốn ngỏ lời thương.



Em cứ nói, những dềnh dàng gió nói

Đợi mơ xa, ta đợi cuối chân trời

Cuối chân trời, áng mây xanh vời vợi

Nõn nà ơi, ta hát nõn nà em.





Ở NÚI



Những con đường vắt ngang đỉnh núi

Những cuộc đời may rủi gọi tên nhau.



Ta hồn nhiên, chẳng có gì phải giấu

Rượu uống vào kể chuyện suốt đêm thâu.



Người ở núi hồn xanh như núi

Vững như rừng đón đợi mọi bão giông.



Người ở núi biết dựa nhau mà sống

Như cây rừng cứ thế mọc tầng tầng.



Người ở núi những mạch ngầm chung thủy

Như suối khe róc rách góp sông hồ.



Một mai kia sông ra biển lớn

Núi vẫn xanh nhân chứng kể chuyện rừng.



MẸ ƠI



Mẹ giờ cõng nắng về đâu

Ruộng nhà lúa chín cúi đầu nhớ thương.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Một đời dầu dãi gió sương

Mẹ về với đất, có vương hình hài.



Mẹ ơi, mây trắng vẫn bay

Đồng làng vắng mẹ, từ nay con buồn.



Con đi cuối nẻo, đầu truông

Bài thơ đời mẹ-suối nguồn yêu thương.

Có thể bạn quan tâm

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.