Gương mặt thơ: Từ Dạ Linh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Từ Dạ Linh tên thật là Võ Công Phúc, là biên tập viên Báo Kon Tum. Anh làm thơ như một nhà thơ chuyên nghiệp, viết nhiều và có dụng công chứ không phải viết cho vui hoặc để thư giãn. Ý thức ấy khiến anh có nhiều trăn trở, nhiều vật vã với thơ, với chữ. Thơ anh có sự giao thoa giữa 2 vùng văn hóa, Quảng Nam quê hương và Kon Tum-nơi anh ra trường và về làm báo.

Điều đáng quý là thơ anh thoát được... hơi báo nên tôi hình dung anh đã chắt chiu cảm xúc, chắt chiu thời gian thế nào cho thơ. Và đây là một ví dụ: “Em cứ nói, những dềnh dàng gió nói/Đợi mơ xa, ta đợi cuối chân trời/Cuối chân trời, áng mây xanh vời vợi/Nõn nà ơi, ta hát nõn nà em”. Tây Nguyên trong thơ anh nhuyễn và ngọt, không sa vào tả, kể và liệt kê, nó chứng tỏ một sự hiểu biết khá vững về văn hóa của vùng đất anh sống. Ví như: “Một chiều tôi đứng lặng/Ngắm những tượng nhà mồ/Chẳng hay đời đốn ngộ/Cõi nào trong hư vô?” thì nó chính là sự giao thoa văn hóa, sự tan hòa tâm hồn thi sĩ trong một cõi thơ đang òa vỡ nhưng đầy im lặng.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.





EM CỨ NÓI NHỮNG DỀNH DÀNG GIÓ NÓI



Em cứ nói, những dềnh dàng gió nói

Điệu mơ hoa, ngày đã trổ sang ngày

Như sáng đấy những nõn nà anh thấy

Bờ vai em gieo thương nhớ tràn đầy.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Em cứ nói, những dềnh dàng gió nói

Chiều lang thang, chiều đợi cuối con đường

Phía chân trời, ráng mỡ gà luống cuống

Đợi bão giông còn muốn ngỏ lời thương.



Em cứ nói, những dềnh dàng gió nói

Đợi mơ xa, ta đợi cuối chân trời

Cuối chân trời, áng mây xanh vời vợi

Nõn nà ơi, ta hát nõn nà em.





Ở NÚI



Những con đường vắt ngang đỉnh núi

Những cuộc đời may rủi gọi tên nhau.



Ta hồn nhiên, chẳng có gì phải giấu

Rượu uống vào kể chuyện suốt đêm thâu.



Người ở núi hồn xanh như núi

Vững như rừng đón đợi mọi bão giông.



Người ở núi biết dựa nhau mà sống

Như cây rừng cứ thế mọc tầng tầng.



Người ở núi những mạch ngầm chung thủy

Như suối khe róc rách góp sông hồ.



Một mai kia sông ra biển lớn

Núi vẫn xanh nhân chứng kể chuyện rừng.



MẸ ƠI



Mẹ giờ cõng nắng về đâu

Ruộng nhà lúa chín cúi đầu nhớ thương.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Một đời dầu dãi gió sương

Mẹ về với đất, có vương hình hài.



Mẹ ơi, mây trắng vẫn bay

Đồng làng vắng mẹ, từ nay con buồn.



Con đi cuối nẻo, đầu truông

Bài thơ đời mẹ-suối nguồn yêu thương.

Có thể bạn quan tâm

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

Làm báo vùng khó

Làm báo vùng khó

(GLO)- Đã dấn thân vào nghề báo, ai cũng hiểu rõ những thử thách phải vượt qua, nhất là khi tác nghiệp ở vùng khó. Song chính khi đó, chúng tôi càng hiểu rõ hơn tình cảm mà người dân dành cho người cầm bút.

Bé An Nhiên có niềm đam mê và tình yêu đặc biệt với cây đàn t'rưng. Ảnh: Vũ Chi

Nahria Rose An Nhiên và tình yêu tiếng đàn t’rưng

(GLO)- Mới 8 tuổi nhưng cô bé dân tộc Cơ-ho Nahria Rose An Nhiên đã bộc lộ năng khiếu đánh đàn t’rưng. Với khả năng làm chủ sân khấu cùng ngón đàn điêu luyện, các tiết mục trình diễn của em luôn nhận được những tràng pháo tay không ngớt từ khán giả.

Tính sử thi trong tranh Xu Man

Tính sử thi trong tranh Xu Man

(GLO)- Họa sĩ Xu Man (1925-2007) được mệnh danh là “cánh chim đầu đàn của mỹ thuật Tây Nguyên”. Nét đặc sắc trong tranh Xu Man là tính sử thi. Đây vừa là đặc trưng nghệ thuật cũng vừa là nội hàm văn hóa ẩn trong tác phẩm của ông.

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Cha mẹ làm nông, cả tuổi thơ của Trương Kim Ngân (sinh năm 1994) đã quen với việc gieo mạ, gặt lúa. Về sau, theo nghề họa sĩ - nghệ nhân, chị vẫn để bàn tay mình gắn bó với từng hạt gạo thân yêu thay vì chỉ có cọ, màu, giấy vẽ…

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

null