Gương mặt thơ: Đỗ Trọng Khơi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Bản thân Đỗ Trọng Khơi đã là một bài thơ kỳ lạ. Là một trong mấy nhà thơ bị tàn tật từ nhỏ, anh nằm một chỗ, tự học và làm thơ.

Rồi từ làm thơ mà có cô thủ thư ở tận một tỉnh miền Tây đọc thơ rồi cảm, rồi lặn lội ra thăm, rồi... quyết định gắn đời mình với thơ và nhà thơ, dù cô vừa thi đậu viên chức sau mấy năm lận đận hợp đồng. Bỏ hết để ra Thái Bình làm một cái chân, cái tay cho nhà thơ.

Cũng “đi thực tế” bằng thơ như những nhà thơ cùng cảnh, nhưng biên độ thơ Đỗ Trọng Khơi như rộng hơn, sự đọc của anh cũng nhiều và tinh hơn. Vì thế, thơ anh vừa có tính triết lý lại nhiều âm vang thực tiễn: “Thế gian khởi từ Nước/nhân gian khởi từ Lời/Mùi hương trở mình khi chạm hơi người/thường là lúc trời khuya khoắt lắm”. Hay như: “Qua mai tôi sẽ đi-về/dầu người có ngủ dầu mê có dầy/trời còn ngụ ở lòng tay/tôi còn tôi dưới đế giày nhân gian”.

Thơ Đỗ Trọng Khơi đầy lạc quan và thấm đẫm nhân tình thế thái. Thơ giúp anh đi khắp nơi, thăm nhiều nơi nhiều người và ngược lại, nhiều người yêu thơ đến với anh. Tôi may mắn cũng đã được đến thăm vợ chồng anh chỉ để bày tỏ lòng cảm phục cái tổ ấm đầy tiếng cười ấy.

Anh là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam từ năm 2001 và có gần 20 tập sách đã xuất bản.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.



ĐÊM NAY



Khi nghĩa lý vang lên là lúc ngôn từ vắng lặng

lúc bầy côn trùng ngậm trăng vào miệng đất.



Đêm nay bố con ta dạo bên hồ

bầy tinh tú ngủ im trên sóng.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Thế gian khởi từ Nước

nhân gian khởi từ Lời.



Mùi hương trở mình khi chạm hơi người

thường là lúc trời khuya khoắt lắm.



Và nghe đâu mầm sáng nở trong cây đêm

bố con ta gắng chờ xem, hãy gắng!


NÀY, CHIỀU KIẾP TRƯỚC



Này phiến đá xanh xao kia

kiếp trước đó,

ta bên mi chưa nhỉ?



Này một nếp nhà, những đứa con thơ

lẫm chẫm, lon ton, i ơ bậu cửa

một mái bếp đượm nồng củi lửa.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Này chú chó vàng kia

xin đừng bỏ đi thêm lần nữa

ngồi khoanh chiều vào lòng canh đêm trước ngõ.



Này em, nhớ chăng kiếp trước, có thể là trước nữa

ta đã viết tặng em bài thơ dòng dòng chữ kia sương khói

hun hút trần gian lại nuối bóng em rồi.



Em cầm trùng trùng kiếp lướt qua vội vội

ta chạy theo mê man tức tưởi

em quên rồi ư-lần sống ấy-con người?



Chiều đếm ta vào đầy một sáu mươi!



CHIỀU QUÊ



Dắt chiều rủ gió đi chơi

thăm sông dạm bến bỏ lơi mất chiều

tìm thì chỉ thấy nước kêu

thấy con gió dưới đáy chiều lạnh run.



Rồi rời phố vắng về thôn

gặp con mây bước bồn chồn ngang qua

đi đâu? Mây bảo, về nhà

nhà đâu? Mây trỏ xa xa cuối đường.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Ngó trăng, mảnh lạc trong sương

mảnh lưu như một nét gương phai màu

đi, mà ra chả đi đâu

ngàn năm trăng bạn có bầu đêm thôi.



Cất chiều vào túi rong chơi

tìm người, gặp cỏ cây thời ấu thơ

bãi sông có chú sọi cờ,

giương vây vẫy sóng nói mơ câu gì.



Con cò trải mấy thuở quê

duyên phận ngỏ gì tiếng nước nỉ non!

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.