Giằng co với tử thần: Phía sau cuộc chiến giành sự sống

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Phía sau cuộc chiến giành lại sự sống cho người bệnh, nhiều y bác sĩ cũng đang giằng co giữa ở lại bệnh viện hay rời đi vì gánh nặng riêng-chung.
20 giờ, bác sĩ (BS) Q. (Trung tâm cấp cứu 115 TP.HCM) cùng đồng nghiệp mở hộp cơm mua ven đường ăn bữa tối. Họ vừa trở về sau ca cấp cứu ngoại viện ở Q.Tân Phú. “Nguội ngắt, cơm cứng như gạo còn sống…”, BS Q. chép miệng nhưng vẫn lùa nhanh vì sợ lại có chuông báo động.
Những bữa ăn vội như vậy đã trở thành thông lệ của nhân viên cấp cứu ngoại viện. Bước vào ca trực, họ chỉ biết đến sự sống còn của bệnh nhân. Nhưng sau những giây phút căng thẳng ấy, họ còn một cuộc chiến khác: Giữ hay bỏ nghề để kiếm thêm thu nhập nuôi gia đình, con cái ăn học?
Đi hay ở lại ?
BS N.D.L, chuyên khoa cấp cứu tim mạch ở một bệnh viện (BV) tại TP.HCM, có 12 năm làm nghề nhưng thu nhập chỉ khoảng 12 - 14 triệu đồng/tháng. “Nếu không có thêm thu nhập của bà xã thì tôi không thể nuôi được 2 đứa con”, BS N.D.L chia sẻ. Vợ anh làm nhân viên ngân hàng, thu nhập cũng khoảng 10 triệu/tháng. Ngoài giờ làm ở BV, anh nhận thêm gói khám sức khỏe ở một số công ty nhưng không dám đi xa BV vì phải trực cấp cứu suốt 24/7. Anh cũng giao kèo với bên khám sức khỏe tư là khi có ca cấp cứu thì sẽ phải ưu tiên về viện.

Đơn vị Hồi sức tích cực thần kinh Bệnh viện Nhân dân 115 luôn bị quá tải giường bệnh. Ảnh: Lê Vân
Đơn vị Hồi sức tích cực thần kinh Bệnh viện Nhân dân 115 luôn bị quá tải giường bệnh. Ảnh: Lê Vân
“Ở Sài Gòn với 2 đứa con ăn học mà vợ chồng được trên 20 triệu đồng/tháng thì coi như tằn tiện vừa đủ. May có nhà ở đây chứ nhiều đồng nghiệp thuê nhà thì còn căng thẳng hơn. Người ta hay nói BS là trí thức tinh hoa, thu nhập cao nhưng có lẽ là ở đâu đó số ít thôi. Mình ở lại vì bệnh nhân nghèo. Không còn BS, họ không có chỗ bám víu”, BS này chia sẻ.
Điều dưỡng gây mê - dụng cụ P.Đ.G cũng trăn trở với ý định rời đi hay ở lại. Thu nhập điều dưỡng chỉ trên dưới 10 triệu đồng/tháng, vợ phải ở nhà chăm con nhỏ. Để tiết kiệm, gia đình G. ở nhờ nhà ngoại tuốt Q.12. Vì đặc thù công việc nên anh đi làm giờ giấc thất thường, có đêm phải vào viện cách nhà hơn 10 km để tham gia cấp cứu. BV có hỗ trợ tiền taxi nhưng anh tiết kiệm khoản đó, đi xe máy để cơ động và có thêm chút thu nhập ngoài lương. “Mới có một đứa đã lo không nổi, muốn đẻ thêm cũng không dám”, anh G. tâm sự.
Người ta hay nói bác sĩ là trí thức tinh hoa, thu nhập cao nhưng có lẽ là ở đâu đó số ít thôi. Mình ở lại vì bệnh nhân nghèo. Không còn bác sĩ, họ không có chỗ bám víu.
BS N.D.L,
chuyên khoa cấp cứu tim mạch ở một bệnh viện tại TP.HCM
Trong một khảo sát bỏ túi, chúng tôi ghi nhận tại các BV tư, thu nhập trung bình của điều dưỡng khoảng 12 - 15 triệu đồng/tháng. Dễ thấy trên mạng các mẩu tuyển dụng y sĩ, BS, điều dưỡng luôn được các đơn vị y tế tư nhân mời chào với mức thu nhập từ 15 - 20 triệu đồng/tháng trở lên.
“Tôi từng được mời làm giám đốc một BV thẩm mỹ lớn ở Hà Nội. Mức lương, chưa kể thưởng, khoảng 5.000 USD/tháng. Tôi biết nhiều đồng nghiệp giỏi ở BV công cũng được mời đi BV tư với mức lương từ trăm triệu đồng/tháng trở lên. Nói thật, đó là “cám dỗ” không nhỏ”, một BS ở TP.HCM cho biết.

Người bệnh nằm hành lang chờ vào phòng hồi sức sau phẫu thuật
Người bệnh nằm hành lang chờ vào phòng hồi sức sau phẫu thuật.
Trăm điều khó
Ghi nhận làn sóng “chảy máu nhân lực” từ hệ thống công ra các cơ sở tư nhân, nhiều BS cho biết ở đâu cũng là làm việc cứu chữa người bệnh. Nhưng nếu BS giỏi ở BV công đi hết, thiệt thòi dành cho người bệnh nghèo. Mà tỷ lệ “đã bệnh còn nghèo” ở Việt Nam lại quá cao so với người giàu.
TS-BS Trần Chí Cường, Chủ tịch Hội Can thiệp thần kinh TP.HCM, chia sẻ: “Điều kiện làm việc của BS là sinh mạng của người bệnh. Nếu không đủ trang thiết bị, thuốc men, hoặc BHYT không có danh mục thuốc đáp ứng chuyên môn sẽ gây khó khăn vô cùng cho BS điều trị. Cạnh đó, BS ở BV tư thường có mức lương gấp đôi BS ở BV công. Tất nhiên BS ở BV công vẫn có thể gia tăng thu nhập bằng hoạt động phòng khám, nhưng số này không nhiều. Việc bám trụ BV công hay không còn do quan điểm cá nhân và mục tiêu, năng lực của mỗi người. Tuy nhiên, các nhân viên y tế luôn mong được làm việc ở môi trường chuyên nghiệp nhất, tất cả là vì bệnh nhân”.

Ê kíp cấp cứu đột quỵ của Trung tâm cấp cứu 115 chỉ có 2 người choàng gánh nhiều công việc.
Ê kíp cấp cứu đột quỵ của Trung tâm cấp cứu 115 chỉ có 2 người choàng gánh nhiều công việc.
BS Lê Hoàng Sơn, Trung tâm cấp cứu 115 TP.HCM, tâm sự: “Đầu năm 2022 ở trung tâm có một BS và 3 điều dưỡng nghỉ việc. Bản chất tour trực trước giờ đã gồng nhiều rồi vì ca cấp cứu quá đông ở cả khu vực trung tâm và các quận xung quanh. Hồi trước mỗi kíp trực có 4 người (1 lái xe, 1 BS, 2 điều dưỡng). Nay do điều dưỡng nghỉ quá nhiều nên mỗi tour chỉ có 1 - 2 điều dưỡng. Cấp cứu ngoại viện đã thiếu người lại phải cắt giảm nên chúng tôi lo không hỗ trợ tốt cho bệnh nhân. Trường hợp gọi cấp cứu nặng mà xe đi hết chỉ còn 1 BS, 1 điều dưỡng, vẫn phải điều xe đi. Như với ca hồi sinh tim phổi, phải có 1 người hồi sức tích cực, 1 người ép tim, 1 người bóp bóng, 1 người tiêm truyền. Nhưng vì thiếu người, ê kíp chỉ 2 người phải gồng gánh luôn. Vì vậy hiện tại trung tâm đang cố gắng đào tạo lái xe để hỗ trợ. Nhưng các bác tài chỉ giúp được phần nào chứ không thể choàng hết công tác chuyên môn được”.
BS Nguyễn Duy Long, Giám đốc Trung tâm cấp cứu 115 TP.HCM, cho biết trước đây xe cứu thương 115 thuộc Bệnh viện cấp cứu Trưng Vương. Năm 2017, trung tâm mới thành lập. “Những ngày đầu anh em gặp khó khăn kinh tế, vì mất nguồn thu từ BV. Hoạt động cấp cứu ngoại viện không được làm dịch vụ, không được ngồi phòng khám nên coi như anh em mất thêm thu nhập đó. Nhiều trường hợp bị tai nạn giao thông, người vô gia cư, dù phải dùng thuốc, phương tiện kỹ thuật cấp cứu mà nạn nhân không qua được thì không thể thu phí, coi như thất thu. Khó nữa là việc cấp chứng chỉ hành nghề. Giám đốc BV có thể cấp chứng chỉ hành nghề còn tại trung tâm thì không thể. Hàng loạt nhân sự đã nghỉ khi mới tách khỏi BV Trưng Vương. Để giải quyết nhu cầu cấp chứng chỉ hành nghề cho BS, chúng tôi đưa họ đi học ở các BV, mở rộng thêm 39 trạm vệ tinh để hỗ trợ trung tâm và tuyển thêm nhân sự”, BS Nguyễn Duy Long nói.
Khó tuyển tài xế
Những bác tài ở Trung tâm cấp cứu 115 vừa phải chạy xe cấp cứu trong điều kiện giao thông rất khó khăn, vừa phụ vận chuyển bệnh, thậm chí bảo quản, cung cấp dụng cụ cấp cứu cho BS, vốn là công việc của điều dưỡng. Đây cũng là lực lượng khó tuyển nhất ở Trung tâm cấp cứu 115. “Tôi đã đề xuất đưa lực lượng tài xế vào viên chức ngạch nhân viên để được tăng thêm thu nhập. Với số lượng xe đông, công việc nặng nhọc lại theo ca kíp nên tài xế rất khó tuyển. Bây giờ trung tâm chỉ san sẻ thu nhập cho anh em ở mức tối thiểu thêm 3 triệu đã là cố gắng”, BS Nguyễn Duy Long, Giám đốc trung tâm, cho hay. Dù trung tâm được tăng từ 163 lên hơn 357 nhân sự nhưng đến nay chưa tuyển đủ để đáp ứng nhu cầu cấp cứu của người dân TP.HCM.
Theo Lê Vân (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Dìu dặt Kon Chênh

Dìu dặt Kon Chênh

Dìu dặt mấy mươi năm giữ lấy vốn liếng Mơ Nâm trên chốn chênh vênh này, lão nghệ nhân đã có thể yên tâm khi văn hóa của làng mình được mọi người biết đến, nhớ đến, và đổi thay cuộc sống nhờ những điều nho nhỏ.

Đề án 06: Động lực xây dựng tỉnh nhà hiện đại, văn minh - Kỳ cuối: Tháo gỡ điểm nghẽn để về đích đúng tiến độ

Đề án 06: Động lực xây dựng Gia Lai hiện đại, văn minh - Kỳ cuối: Tháo gỡ điểm nghẽn để về đích đúng tiến độ

(GLO)- Triển khai Đề án 06 về phát triển ứng dụng dữ liệu về dân cư, định danh và xác thực điện tử phục vụ chuyển đổi số quốc gia giai đoạn 2022-2025, tầm nhìn đến năm 2030, các cơ quan, ban, ngành, đơn vị phối hợp chặt chẽ để tháo gỡ những điểm nghẽn, khó khăn, bất cập nhằm thực hiện đúng tiến độ.

Pháo đài Đồng Đăng - kỳ 5: Sức sống thị trấn miền biên viễn

Pháo đài Đồng Đăng - kỳ 5: Sức sống thị trấn miền biên viễn

Tự hào là mảnh đất “phên dậu” của đất nước, nơi có các di tích lịch sử oai hùng như: Pháo đài Đồng Đăng, cửa khẩu Hữu Nghị cùng các danh lam thắng cảnh nổi tiếng, thị trấn Đồng Đăng (huyện Cao Lộc, Lạng Sơn) trỗi mình sau cuộc chiến biên giới 1979, trở thành điểm đến của du khách muôn phương.

Nhân sự kiện pháo đài Đồng Đăng được công nhận di tích lịch sử quốc gia - Kỳ 3: Chứng tích bi hùng

Nhân sự kiện pháo đài Đồng Đăng được công nhận di tích lịch sử quốc gia - Kỳ 3: Chứng tích bi hùng

Đối với cư dân sống ở thị trấn miền biên viễn Đồng Đăng, những ngày tháng đối đầu với quân xâm lược tháng 2/1979 giống như những thước phim quay chậm bi thương mà hào hùng. Họ đã sống, chiến đấu cùng bộ đội hiên ngang như thành đồng lũy thép ngay tuyến đầu Tổ quốc.

Tình yêu từ chiến hào: Bất tử Pò Hèn

Tình yêu từ chiến hào: Bất tử Pò Hèn

Trong cuộc chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc, rất nhiều người lính đã không chỉ cống hiến xương máu, bảo vệ từng tấc đất biên cương, mà còn coi nơi mình chiến đấu là quê hương thứ 2 để ươm mầm tình yêu, cho hạnh phúc hôm nay.

Ở góc Tây Nam

Ở góc Tây Nam

Bà chủ homestay đầu tiên trên đảo Hòn Đốc (Kiên Giang) - Phương Thảo - kể hồi mới theo chồng ra đảo, ở đây cái gì cũng thiếu. Nước ngọt mỗi ngày đều phải chờ xà-lan chở từ Hà Tiên ra, mỗi nhà xách theo một can 30l ra cầu cảng nhận phát nước.

Người 'dò đường' cho lính 'mũ nồi xanh'

Người 'dò đường' cho lính 'mũ nồi xanh'

…Từ Nam Sudan, đất nước vẫn còn non trẻ và đầy rẫy bất ổn này, chúng tôi thấy những gam màu ảm đạm: màu vàng của sa mạc, màu nâu của bùn đất, màu đen của những khẩu súng và đặc biệt là hình ảnh vô cùng đáng thương của những đứa trẻ chăn bò.

"Đã có thầy ở đây..."

"Đã có thầy ở đây..."

Có thầy ở đây, trái tim trẻ thơ được sưởi ấm giữa những giông gió cuộc đời. Có cô ở đây, trẻ thơ vững bước trên hành trình gom nhặt kiến thức. Có thầy, cô ở đây, các em không chỉ học cách viết những con chữ mà còn học cách sống, cách yêu thương, cách đứng dậy sau vấp ngã…

Đổi thay ở làng phong Quy Hòa

Đổi thay ở làng phong Quy Hòa

Làng Quy Hòa, ngôi làng nhỏ nằm nép mình bên bờ biển Quy Nhơn, là nơi trú ngụ cho những bệnh nhân phong trong nhiều thập kỷ. Trải qua nhiều biến động, cùng với tiến bộ của y học, căn bệnh nan y ngày nào đã không còn là nỗi ám ảnh.