Dịu dàng sắc nắng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đang trong những ngày mưa, thỉnh thoảng, trời vương chút nắng dịu dàng. Nhưng trong tôi, những tia nắng tươi vàng luôn hiện hữu. Vậy nên mới nói, nắng đâu chỉ là nét đặc trưng của thời tiết, mà còn là biểu hiện cảm xúc, nhất là khi lòng ta đang ngân lên niềm vui.

Một sáng, chút ánh vàng chợt vén màn sương dày nặng hạt, hiện lên sau cơn mưa nhẹ rây, loáng qua. Cảnh vật mơ màng cùng khói tỏa như xây thành, vẽ nên bức tranh theo trí tưởng tượng chợt hiện, chợt nhòa. Nắng chiếu qua sương hay sương tỏa lên nhờ nắng, tôi cũng không rõ nữa. Lời của đất trời mà sao gợi biết bao tâm trạng! Nắng dần hiện lên, đậm sắc. Thư thả dắt chiếc xe máy cà tàng, tôi đi về phía làng Ia Nueng. Làng ven phố ẩn mình trong sương, chỉ bóng cây đa là hiển hiện. Những kỷ niệm ấu thơ chợt ùa về trong tôi. Tôi nhớ con đường làng nơi chôn nhau cắt rốn, bên bờ cỏ xanh xanh có chú chuồn chuồn ớt ngó nghiêng theo bóng người qua rồi khẽ chạm chân trên dòng sông cạn. Bạn bè thuở ấy, xóm cũ quay về sao chẳng hẹn nhau?

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Biển Hồ ngời lên sắc nắng. Nắng chiếu lên tán thông non những sợi vàng thật mỏng, phơ phất tơ nhện giăng. Dọc con đường ngợp bóng rừng thông men theo bờ nước mấp mô, đôi ba cần thủ dưới tán dù che ngồi đón trập trùng con sóng dát ánh vàng vô tận. Nắng nghiêng nghiêng sườn núi sắc xanh ngời, lam biếc như chia cách bên này, bên kia. Bóng núi, bóng rừng thông chập chờn in xuống mặt hồ. Sắc nắng tươi dần kéo bầu trời dâng cao lộ sắc xanh đậm. Từng đụn mây xốp trắng, điểm xám viền lửng lơ. Thoắt đấy, màu mây nhợt dần, lên cao và nhẹ trôi cùng nắng.

Ngày đẹp trời. Không gian tinh khôi, rạng rỡ. Cảnh vật bừng thức dưới bầu trời vàng dịu nắng mùa thu. Nắng lấp lánh trên hàng cây hai bên đường cho sắc xanh đang độ chín trở nên tươi màu. Nắng giục tiếng chim. Nắng gọi tình người nhịp sống chậm, lắng nghe bước chân đất trời giao hòa mùa mưa-nắng. Tôi hình dung, nắng theo bước chân các em học sinh tới trường tinh khôi đồng phục cùng niềm vui rạng ngời gặp thầy cô, bạn bè.

2. Tôi bắt xe về các huyện phía Đông Nam tỉnh theo lịch trình công tác. Nắng rạng rỡ từ đầu ngày tựa mùa hạ nơi đây còn hiện hữu. Nắng cả nên da trời xanh đậm và ít mây. Trong màu nắng mật, tôi chia sẻ niềm vui cùng nỗi khó nhọc của người nông dân được mùa mì, được giá mía đường. Người dân nơi đây tự hào về nắng hơn là phàn nàn. Họ say sưa câu chuyện bò, dê, muối kiến vàng định danh thương hiệu, cả nước biết đến. Họ còn tự hào về làn da tươi nâu màu nắng; tính cách thật thà, hiếu khách đã thuộc về bản sắc. Trong vùng “chảo lửa” Krông Pa, tôi chìm đắm vào những suy tư vừa nảy mầm, cùng bao liên tưởng hiện về. Nắng nóng của đất trời, con người vượt lên sự khắc nghiệt không chỉ bởi lẽ sinh tồn mà còn hơn thế! Chợt nhớ về tuổi thơ thời đất nước khó nghèo. Ngày khai trường chẳng có áo quần mới, lấy đâu ra đồng phục. Hành trang mang theo trên bước đường tìm kiếm kiến thức là mục tiêu thoát nghèo. Vậy nên, trong màu nắng vấn vương sắc hạ buổi thu nơi này, tôi nghĩ như đất trời muốn dành riêng cho mình những kỷ niệm, ẩn dụ về cuộc sống.

Tôi nhớ về ngày hội khai sinh đất nước sau đêm trường nô lệ. Trong màu cờ hoa, dòng biểu ngữ, những con đường mới mở, mỗi gương mặt người tận nơi làng xa hiện lên niềm hân hoan, cuộc sống đủ đầy. Nghĩ về giáo dục ý thức trách nhiệm với Tổ quốc thật sự thấm sâu vào mỗi công dân, là hành trang mang theo trong mỗi cặp sách đến trường. Rồi tôi lại nhìn về phía nắng và nghĩ, nắng gợi niềm tâm trạng hay chính lòng mình sẵn niềm tâm trạng vậy.

Ngày hôm nay nắng về.

Có thể bạn quan tâm

Dốc xưa

Dốc xưa

(GLO)- Nhìn từ trên cao xuống, bạn sẽ thấy đèo dốc như những dải lụa mềm mại. Ấy vậy mà khi đặt chân đến đó, bạn sẽ thấy nó như một thách thức lớn khiến ta phải ngẫm nghĩ thật nhiều. Nhưng, không phải lúc nào chênh vênh cũng làm ta ngã mà lại bồi đắp nên nghị lực và ý chí vượt khó.

Ra Bắc, vào Nam

Ra Bắc, vào Nam

(GLO)- Hơn nửa đời người, tôi loay hoay đi về giữa 2 miền Nam-Bắc. Miền Bắc là quê hương, là nơi tôi cất tiếng khóc chào đời. Còn miền Nam là nơi tôi học tập và trưởng thành.

Ảnh minh họa: Phùng Tuấn Ngọc

Mùi Tết

(GLO)- Có một ngày, tôi bỗng ngồi nhớ nhung mùi Tết, để rồi tự hỏi mùi của Tết là gì? Phải chăng đó là mùi của nồi bánh chưng đang sôi lục bục ở góc sân đêm 29 Tết hay là mùi thơm nồng của dưa hành dưa kiệu mới ngấu?

“Mùa đi cùng tháng năm”

“Mùa đi cùng tháng năm”

(GLO)- Rồi thời gian cũng sớm vẫy mùa xuân trở lại. Tôi đoán thế khi đang đứng ở hành lang một dãy phòng học nhìn ra buổi sáng mà mọi vật như còn bỡ ngỡ với “cơn nắng se ngang trời đông”. Như thể ngày hôm qua và cả hôm kia nữa, chưa hề gió lạnh.

Hoa rù rì bên dòng Pô Cô

Hoa rù rì bên dòng Pô Cô

(GLO)- Dòng Pô Cô huyền thoại uốn lượn qua miền biên giới Ia Grai trước khi chảy qua Campuchia hợp lưu với sông Mê Kông. Mỗi độ cuối đông đầu xuân, ven bờ sông và trên cồn bãi xuất hiện một loài hoa rất đẹp, người Jrai gọi là bra tang hay còn gọi là hoa rù rì.

Công nhân Công ty 74 vận hành máy băm trộn cỏ làm thức ăn cho bò. Ảnh: T.S

Tình ca du mục miền Ia Kla

“Thảo nguyên bát ngát mênh mông tận chân trời/Cỏ cây hoa lá hương thơm tỏa ngát đồng”. Giai điệu ca khúc lãng mạn của những năm tuổi trẻ cứ nhẹ nhàng lẩn quất trong tâm trí khi tôi đến thăm trại bò siêu thịt của Công ty TNHH một thành viên 74 (Binh đoàn 15) trên địa bàn xã Ia Kla, huyện Đức Cơ.

Cầu Bến Mộng. Ảnh: Phạm Quý

Bên kia bờ sông Ba

(GLO)- Nhà tôi ở bên hữu ngạn sông Ba, nơi phố thị tấp nập, náo nhiệt. Ở nơi đông vui, thuận tiện cho sinh hoạt, nhưng đôi khi tôi lại cảm thấy ngột ngạt, tù túng bởi sự chật chội, ồn ào.

Đèo An Khê. Ảnh: Phan Nguyên

Bâng khuâng chiều An Khê

(GLO)- Tôi trở lại An Khê vào một chiều mưa. Cơn mưa không ồn ào mà rơi êm vào ký ức, đánh thức một miền nhớ xa xôi, thuở nơi đây còn là một thị trấn nhỏ bình lặng nằm ven quốc lộ 19.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Mùa về trên lưng áo mẹ

(GLO)- Từ khi còn nhỏ, tôi đã có thói quen dậy sớm. Mỗi khi tiếng mấy con gà ở chái bếp cất lên, tiếng đòn gánh dựng ở góc nhà sơ ý va vào liếp cửa, tôi lại nghe tiếng ho cố nén của mẹ. Lại thấy thương mẹ nhiều hơn.

Ảnh minh họa: Phạm Quý

Mùa lá rụng

(GLO)- Phố nhỏ của tôi đã vào mùa cây trút lá. Lang thang dọc con đường quen, tôi nhận ra bên hè phố, từng đám lá khô buông dày. Muôn vàn chiếc lá nương theo gió sà xuống những ô gạch cũ, la đà trên mái ngói hiên bàng bạc gam màu trầm. Tôi ngồi trong một góc phố, miên man nghĩ về triền xanh hoa cỏ.

Minh họa: H.T

Ký ức chợ quê

(GLO)- Khi tiếng gà gáy vang lên trên mái nhà, mẹ tôi vội trở dậy chuẩn bị ra chợ. Không chỉ riêng mẹ tôi, việc đi chợ lúc sáng sớm đã trở thành nếp quen của nhiều người dân quê.

Bước ra ngày mới

Bước ra ngày mới

(GLO)- Lúc còn đi học, mỗi buổi sớm mai, tôi thường nghe thấy tiếng bánh xe lăn trên đường rồi sau đó mới là tiếng những cánh cổng sắt được mở ra, tiếng người đi thể dục lao xao.

Ảnh minh họa: Minh Lê

Mây giăng mắt núi

(GLO)- Qua ngày lập đông, còn bao nhiêu heo may gió cũng mang về theo mùa hun hút. Trên đầu dốc, cây bằng lăng núi lá đã chuyển thành màu đỏ sậm như những nốt son ấm áp giữa bao la xanh. Và mây ở đây, bốn mùa cứ lờn vờn khắp các triền đồi.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vườn bắp của ba

(GLO)- Nhiều năm ở phố nhưng tôi đã quen với đất đồng, quen với sự bình yên làng mạc. Bởi vậy, hễ có dịp là tôi tranh thủ về quê, chẳng nhất thiết là phải cuối tuần.