Dã quỳ ngày bão rớt

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Cuối tháng 10 hàng năm, dã quỳ đã chúm chím nụ sẵn sàng khoe sắc vàng từ lác đác rồi rộ nở vào trung tuần tháng 11. Tây Nguyên đẹp nhất thời điểm này trong cái lạnh đã sắc lắm rồi.
Được người Pháp mang đến từ Nam Mỹ, dã quỳ được họ gieo trồng trên đất canh tác của các đồn điền ở Tây Nguyên với mục đích cải tạo thổ nhưỡng và làm phân xanh tại chỗ. Theo năm tháng, dã quỳ đã trở thành một loài cây đặc trưng của Tây Nguyên, sức sống mãnh liệt và khả năng phát triển nhanh đã cho Gia Lai nói riêng và nhiều vùng khác ở Tây Nguyên cảnh quan tuyệt vời vào mỗi đợt giao mùa, đón cái lạnh đầu đông: những cánh đồng, những sườn đồi ngợp sắc vàng.
Tôi cũng bị loài hoa này mê hoặc và không ít lần thơ thẩn đến Hàm Rồng, ở đó có thông, có dã quỳ trong sương mù dâng lên từ đất tự trong đêm. Tôi thích gọi đó là hoa báo đông bởi khi hoa đã nở thì muốn hay không muốn, đất trời Pleiku phải trở lạnh.
Khi về ngụ cư tại một khu ngoại ô, dù quanh quẩn đường đi lối lại cũng vàng một màu hoa ấy mỗi độ đông về, nhưng vẫn cố giâm cành, trồng khá nhiều dã quỳ quanh nhà chỉ vì muốn hoa về sát cạnh mình hơn. Một nhà thơ nổi tiếng khi trở lại Phố núi sau mấy mươi năm xa xứ từng tâm sự: “Có lẽ màu vàng rực rỡ của dã quỳ đã dắt tay tôi trở lại Pleiku?”.
Hoa dã quỳ. Ảnh: Thái Bình
Hoa dã quỳ. Ảnh: Thái Bình
Ngồi uống cà phê dưới hiên nhà, chiều buông nhẹ cùng cái se lạnh, tôi nhìn hàng dã quỳ vừa chớm nụ đã trở nên xơ xác bởi bão số 9 mà xót lòng. Có thể năm nay, dã quỳ không phô diễn hết cái rực rỡ vốn có, bạn bè đến thăm nhà tôi không có những tấm ảnh check-in đẹp nhất với dã quỳ. Cộng thêm vài cây thông dày công chăm sóc mấy năm trời gãy cành đứt ngọn, với cái ích kỷ cố hữu của con người thì cũng có thể xem đó là thiệt hại cá nhân vì bão.
Nhưng rồi suy tư ấy trở nên bé nhỏ khi tôi biết về những thiệt hại mà thiên tai gây ra tại miền Trung thân yêu. Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế rồi Quảng Nam, Quảng Ngãi... những nơi bão dữ càn quét chính diện, dân mình không còn kịp để than thở. Khúc ruột đầu sóng ngọn gió nơi mà “trời hành cơn lụt mỗi năm” như một định mệnh, mùa này có bao nhiêu lần lũ lên, lũ xuống, câu trả lời còn ở phía trước với vài cơn bão nữa thật khó đoán định. Theo dự báo của cơ quan khí tượng cho thấy thiên tai vẫn chưa dừng lại trong năm nay.
Những ngày qua, nhiều câu chuyện như cổ tích về lòng tương thân tương ái đã làm xao động lòng người. Truyền thống lá lành đùm lá rách làm cho dân Việt chia sẻ cho khúc ruột miền Trung gần như phản xạ không điều kiện. Người Pleiku cũng tích cực quyên góp bằng mọi hình thức và đã có nhiều chuyến xe chở vật phẩm ra trực tiếp ngoài ấy.
May mắn khi cơn bão số 10 đã yếu đi rất nhiều khi vào đất liền, cơn bão số 11 có hướng đi không hăm dọa trực tiếp nơi ấy nữa, nhưng không thể nói trước được điều gì khi kế tiếp là một áp thấp sẽ hình thành ngay trên Biển Đông vào thời gian sắp tới.
Miền Trung ơi! Kiên cường nhé! Và ngẩng cao đầu trước thực tại khó khăn, như bạt ngàn dã quỳ của Tây Nguyên vẫn đang vươn mình khoe sắc, sau cơn bão rớt đầu đông.
NGUYỄN SƠN

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...

Con đường tất yếu

Con đường tất yếu

Vài năm trở lại đây, các sản phẩm văn hóa - nghệ thuật Việt đã được khai thác với tinh thần mới: vừa trân trọng truyền thống, vừa dấn thân khai phá cái mới.