Cho những ngày mai

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi ngồi trước ô cửa mùa thu đẹp tựa bức tranh còn thơm tươi nét cọ. Mưa dệt sợi đan xiên qua khoảng trời mờ đục. Sớm nay, không gian ngập trong lãng đãng sương mù, tiết trời lạnh sâu, “thu rất thật thu” như lời bài hát đang da diết ngân lên trong gió thoảng.
Tôi cực kỳ thích những sớm mai dìu dịu như vậy. Và thật tuyệt nếu được ngồi tĩnh lặng với riêng mình. Thời gian giãn cách, không phải quá tất bật chuẩn bị để bắt đầu một ngày mới, tôi sẽ mở một bản nhạc, pha một ly cà phê, với tay lấy một quyển sách đang đọc dở trên kệ, thắp một nụ trầm thơm và để yên mọi thứ tự quyện vào nhau.
Thành phố của tôi không có hẳn một mùa thu. Ở đây nhiều mưa, nắng và gió. Nắng nửa năm hanh hao hong khô đến kiệt cùng cả đất. Gió tứ hướng cuộn về như muốn cuốn phăng tất thảy. Và mưa kéo dài nửa thời gian còn lại trong năm. Hàng tháng trời, mưa với đủ mọi tần suất cung bậc, khi khoan lúc nhặt, khắc mau khắc thưa, lúc lại ập ào, khi thì rỉ rả. Mưa dẫu về sớm hay đến muộn cũng luôn khiến mọi thứ như thật dịu mềm, ngay cả lòng người. Và dịu hiền nhất vẫn là mưa trong những khắc thu rơm rớm nhẹ, phải thật để ý mới có thể cảm nhận như buổi sớm mai này.
Mưa thu không ồn ào sầm sập, không kèm giông sét ầm ào. Mưa thu chỉ khe khẽ những giọt nhẹ tựa sương mai, rả rích, chậm rãi như đang kể lại những câu chuyện tháng năm ăm ắp những điều đẹp đẽ mà khắc khoải nhớ thương. Trong mỗi người, hẳn ai cũng luôn cất giữ những khoảng ký ức biêng biếc xanh rêu cho riêng mình, để những lúc một mình trong tĩnh tại bất chợt nghĩ đến để rồi giữ chút hơi ấm làm động lực miệt mài đi về phía ngày mai với bao niềm hy vọng.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Từ ô cửa mùa thu, tôi dõi theo cuộc sống bên ngoài cũng qua một ô sáng trên màn hình máy tính. Có lẽ trong hình dung của tất cả chúng ta, không bao giờ có thể mường tượng ra những tháng ngày khốn khó vì đại dịch Covid-19 như thế này. Mười năm, hai mươi năm sau hoặc lâu hơn nữa, chúng ta hẳn sẽ khắc rất sâu vào tâm trí mình khoảng thời gian đặc biệt mà chúng ta đã trải qua. Ở đó có những khoảnh khắc tồi tệ, những mất mát bất ngờ, những đau thương tột độ… Nhưng ở đó vẫn có những lặng lẽ hy sinh, những âm thầm cống hiến, những ấm áp sẻ chia và lấp lánh hy vọng. Bên cạnh nước mắt vẫn còn đó rất nhiều nụ cười. Trong tăm tối của lo sợ và bất an, vẫn bừng lên những khoảng lãng mạn, an thái. Ví như trong dòng người đang nườm nượp hồi hương sau những tháng ngày phải đối mặt với trăm ngàn khó khăn kia, chẳng phải mỗi người đều đang nuôi niềm hy vọng sẽ trở về được nơi lưu trú bình an. Người Việt có một triết lý giản dị mà sâu sắc đó là “lá rụng về cội”. Miếng cơm manh áo có thể khiến người ta tha phương tứ xứ. Nhưng rồi sau những thành bại, dẫu rực rỡ hay mệt nhoài, người ta vẫn luôn vọng cố hương. Quê hương luôn như một điểm tựa, như một thành trì cuối cùng để con người dựa dẫm, bám víu, tìm về, sau tất cả thắng thua, được mất. Quê hương trong mỗi người đều là những chấm xanh, là ngày mai chứa chất niềm hy vọng trên hành trình mưu sinh.
Từ ô cửa mùa thu, trong một sớm mai tĩnh lặng, tôi muốn lưu giữ lại tất cả những buồn vui của tháng năm này. Trên tán cây mới đây còn biếc xanh vòm lá, giờ đã bắt đầu ngả dần sang màu vàng nhạt, đôi chim nhỏ rúc sâu hơn vào chiếc tổ bé xíu nằm khuất trong hốc cây, ấm áp. Tiếng lích rích của chúng thoảng nhẹ trong mưa thu dìu dịu. Những con số người dương tính đang dần giảm xuống, dòng người tìm về cố hương cũng đang vơi dần; nhà máy, xí nghiệp đang dần phục hồi sản xuất sau những ngày “nghỉ ốm”. Ngày mai rồi sẽ đến với những an yên.
ĐÀO AN DUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.