Cho những ngày mai

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi ngồi trước ô cửa mùa thu đẹp tựa bức tranh còn thơm tươi nét cọ. Mưa dệt sợi đan xiên qua khoảng trời mờ đục. Sớm nay, không gian ngập trong lãng đãng sương mù, tiết trời lạnh sâu, “thu rất thật thu” như lời bài hát đang da diết ngân lên trong gió thoảng.
Tôi cực kỳ thích những sớm mai dìu dịu như vậy. Và thật tuyệt nếu được ngồi tĩnh lặng với riêng mình. Thời gian giãn cách, không phải quá tất bật chuẩn bị để bắt đầu một ngày mới, tôi sẽ mở một bản nhạc, pha một ly cà phê, với tay lấy một quyển sách đang đọc dở trên kệ, thắp một nụ trầm thơm và để yên mọi thứ tự quyện vào nhau.
Thành phố của tôi không có hẳn một mùa thu. Ở đây nhiều mưa, nắng và gió. Nắng nửa năm hanh hao hong khô đến kiệt cùng cả đất. Gió tứ hướng cuộn về như muốn cuốn phăng tất thảy. Và mưa kéo dài nửa thời gian còn lại trong năm. Hàng tháng trời, mưa với đủ mọi tần suất cung bậc, khi khoan lúc nhặt, khắc mau khắc thưa, lúc lại ập ào, khi thì rỉ rả. Mưa dẫu về sớm hay đến muộn cũng luôn khiến mọi thứ như thật dịu mềm, ngay cả lòng người. Và dịu hiền nhất vẫn là mưa trong những khắc thu rơm rớm nhẹ, phải thật để ý mới có thể cảm nhận như buổi sớm mai này.
Mưa thu không ồn ào sầm sập, không kèm giông sét ầm ào. Mưa thu chỉ khe khẽ những giọt nhẹ tựa sương mai, rả rích, chậm rãi như đang kể lại những câu chuyện tháng năm ăm ắp những điều đẹp đẽ mà khắc khoải nhớ thương. Trong mỗi người, hẳn ai cũng luôn cất giữ những khoảng ký ức biêng biếc xanh rêu cho riêng mình, để những lúc một mình trong tĩnh tại bất chợt nghĩ đến để rồi giữ chút hơi ấm làm động lực miệt mài đi về phía ngày mai với bao niềm hy vọng.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Từ ô cửa mùa thu, tôi dõi theo cuộc sống bên ngoài cũng qua một ô sáng trên màn hình máy tính. Có lẽ trong hình dung của tất cả chúng ta, không bao giờ có thể mường tượng ra những tháng ngày khốn khó vì đại dịch Covid-19 như thế này. Mười năm, hai mươi năm sau hoặc lâu hơn nữa, chúng ta hẳn sẽ khắc rất sâu vào tâm trí mình khoảng thời gian đặc biệt mà chúng ta đã trải qua. Ở đó có những khoảnh khắc tồi tệ, những mất mát bất ngờ, những đau thương tột độ… Nhưng ở đó vẫn có những lặng lẽ hy sinh, những âm thầm cống hiến, những ấm áp sẻ chia và lấp lánh hy vọng. Bên cạnh nước mắt vẫn còn đó rất nhiều nụ cười. Trong tăm tối của lo sợ và bất an, vẫn bừng lên những khoảng lãng mạn, an thái. Ví như trong dòng người đang nườm nượp hồi hương sau những tháng ngày phải đối mặt với trăm ngàn khó khăn kia, chẳng phải mỗi người đều đang nuôi niềm hy vọng sẽ trở về được nơi lưu trú bình an. Người Việt có một triết lý giản dị mà sâu sắc đó là “lá rụng về cội”. Miếng cơm manh áo có thể khiến người ta tha phương tứ xứ. Nhưng rồi sau những thành bại, dẫu rực rỡ hay mệt nhoài, người ta vẫn luôn vọng cố hương. Quê hương luôn như một điểm tựa, như một thành trì cuối cùng để con người dựa dẫm, bám víu, tìm về, sau tất cả thắng thua, được mất. Quê hương trong mỗi người đều là những chấm xanh, là ngày mai chứa chất niềm hy vọng trên hành trình mưu sinh.
Từ ô cửa mùa thu, trong một sớm mai tĩnh lặng, tôi muốn lưu giữ lại tất cả những buồn vui của tháng năm này. Trên tán cây mới đây còn biếc xanh vòm lá, giờ đã bắt đầu ngả dần sang màu vàng nhạt, đôi chim nhỏ rúc sâu hơn vào chiếc tổ bé xíu nằm khuất trong hốc cây, ấm áp. Tiếng lích rích của chúng thoảng nhẹ trong mưa thu dìu dịu. Những con số người dương tính đang dần giảm xuống, dòng người tìm về cố hương cũng đang vơi dần; nhà máy, xí nghiệp đang dần phục hồi sản xuất sau những ngày “nghỉ ốm”. Ngày mai rồi sẽ đến với những an yên.
ĐÀO AN DUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

(GLO)- Với đặc thù làm việc trong sự cô đơn, tĩnh lặng, nhiều kỹ thuật viên (KTV) có kinh nghiệm tại một số phòng thu trên địa bàn TP. Pleiku (tỉnh Gia Lai) đang âm thầm đứng sau những bản thu chất lượng của các ca sĩ chuyên và không chuyên, chắp cánh cho đam mê âm nhạc.

Chuyện về những nhà báo không chuyên

Chuyện về những nhà báo không chuyên

(GLO)- Dù chưa được đào tạo chuyên ngành báo chí, nhưng bằng nhiệt huyết, nhiều cộng tác viên của Báo Gia Lai vẫn luôn nuôi dưỡng niềm đam mê với nghề báo, cần mẫn ghi lại từng khoảnh khắc đời sống ở cơ sở trở thành cánh tay nối dài của tòa soạn trong việc lan tỏa thông tin, kết nối cộng đồng.

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy tròn một thế kỷ của nền báo chí cách mạng Việt Nam, cái tên Thanh Niên luôn mang trên mình một sứ mệnh thiêng liêng; luôn khát khao, ước vọng đồng hành cùng dân tộc trên mọi chặng đường phát triển.

Vui buồn phóng viên cơ sở

Vui buồn phóng viên cơ sở

(GLO)- Với đội ngũ phóng viên ở cơ sở-những người đang công tác tại các trung tâm văn hóa-thông tin và thể thao (VH-TT-TT), việc vừa khai thác thông tin, chụp ảnh, quay phim, viết tin bài, dựng hình, đọc phát thanh... là chuyện thường ngày.

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Thông tin liên lạc xưa và nay - Bộ tem như tái hiện quá trình phát triển của ngành viễn thông và báo chí, đưa chúng ta quay trở về những ký ức từ thưở sơ khai với con tem đầu tiên dán trên bức thư tay gói giấy cho đến các hình thức liên lạc, các loại hình báo chí hiện đại như ngày nay.

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

(GLO)- Đó là chỉ đạo của đồng chí Hồ Văn Niên-Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh tại hội nghị “Gặp mặt, biểu dương người làm báo tiêu biểu” và trao Giải Báo chí tỉnh Gia Lai lần thứ XIV diễn ra vào chiều 17-6 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

100 năm đồng hành cùng dân tộc

100 năm đồng hành cùng dân tộc

(GLO)- Chúng ta tự hào đã có một nền Báo chí cách mạng với thế hệ những nhà báo-chiến sĩ vừa cầm bút, vừa cầm súng ở tuyến đầu, sẵn sàng hy sinh cho Tổ quốc, với hơn 500 nhà báo là liệt sĩ, nhiều nhà báo mang thương tật suốt đời nhưng vẫn không ngừng lao động, cống hiến cho đất nước, Nhân dân.

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

null