Chiếc xà gạc trong đời sống của người Jrai

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Xà gạc (chà gạc, con dao phát) là vật dụng quen thuộc trong cuộc sống của cộng đồng các dân tộc thiểu số vùng Trường Sơn-Tây Nguyên nói chung, người Jrai nói riêng. Nó gắn liền với cuộc đời của người đàn ông từ khi sinh ra đến khi về với thế giới atâu.

Xà gạc gồm 2 bộ phận: lưỡi và cán. Lưỡi xà gạc được làm từ một thanh kim loại dẹp, bản rộng khoảng 4-6 cm, dài 25-30 cm. Lưỡi thường có 2 loại: mũi bằng và mũi hơi nhọn. Cán xà gạc được làm từ gốc tre già, phần gốc có hình chữ L với góc uốn cong được bo tròn tự nhiên theo hình dạng của gốc tre. Cán có độ dài ngắn khác nhau, tùy theo người sử dụng, thông thường khoảng 60-80 cm, cũng có cán dài. Phần gốc tre là nơi dùng để tra lưỡi. Việc chọn gốc tre cong làm cán xà gạc vừa biểu hiện tính thẩm mỹ, vừa thể hiện sự sáng tạo trong lao động.

Xà gạc của người Jrai đang trưng bày tại Bảo tàng tỉnh Gia Lai. Ảnh: Xuân Toản
Xà gạc của người Jrai trưng bày tại Bảo tàng tỉnh Gia Lai. Ảnh: Xuân Toản


Trước kia, đồng bào Jrai chủ yếu làm nương rẫy. Do đó, cùng với các dụng cụ cuốc đất và làm cỏ, xà gạc là vật dụng không thể thiếu trong cuộc sống của người Jrai. Chúng được dùng để chặt tre, vót nứa, phát cây, làm rẫy; đôi khi được dùng làm vũ khí chống lại thú dữ. Không những thế, xà gạc còn liên quan đến đơn vị tính thời gian, đặc biệt là trong trường hợp đi rừng. Để biết đi xa hay gần, bà con thường đo độ dài của đoạn đường bằng cách tính theo những lần chuyển đổi cây xà gạc từ vai này sang vai khác. Mỗi lần đổi vai khoảng 1 giờ đồng hồ. Người con trai khi đến tuổi trưởng thành sẽ được cha trao cho 1 cái xà gạc, xem như là một thứ vũ khí để bảo vệ bản thân, gia đình, buôn làng, là một công cụ lao động để nuôi sống bản thân, gánh vác việc gia đình. Đây cũng là món quà của cha mẹ trao cho con trai khi đi lấy vợ thay thế cho lời dặn dò chăm chỉ làm lụng, chăm lo gia đình. Xà gạc gần như gắn liền với người con trai từ khi sinh ra, trưởng thành đến khi mất đi. Khi người đàn ông về với thế giới bên kia, việc chia của sẽ được tiến hành, cuộc sống hiện tại của người sống có những gì thì đều chia một phần cho người đã mất. Cùng với cồng chiêng, ché và các vật dụng khác, xà gạc là vật không thể thiếu khi chia của cho người chết.

Như vậy, xà gạc là một phần trong cuộc sống người đàn ông Jrai. Hình ảnh người đàn ông với chiếc xà gạc trên vai đã in sâu vào tâm thức của cư dân vùng Trường Sơn-Tây Nguyên nói chung, người Jrai nói riêng. Tuy nhiên, trong cuộc sống ngày nay, nhiều công cụ hiện đại đang dần thay thế cho những công cụ lao động truyền thống. Vậy nên, hình ảnh những thanh niên khỏe khoắn với chiếc xà gạc trên vai cũng dần biến mất, dù xà gạc vẫn là một phần không thể thiếu trong đời sống của họ.

 

XUÂN TOẢN
 

Có thể bạn quan tâm

Dùng mặt nạ kỹ thuật số để phục hồi tranh. (Ảnh: Franetic)

Công nghệ đột phá phục chế tranh cổ chỉ trong vài giờ

(GLO)-Với những bức tranh có niên đại hàng thế kỷ, bị hỏng nặng, việc phục chế gặp nhiều rủi ro và tiêu tốn thời gian. Một bước đột phá về công nghệ vừa được các nhà khoa học thử nghiệm thành công, đã giải quyết được khó khăn này, đó là phương pháp mặt nạ kỹ thuật số.

Đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi

(GLO)- Người Tây Nguyên làm du lịch không chỉ bằng khu nghỉ dưỡng, mà còn bằng lòng hiếu khách và nghệ thuật kể chuyện. Vậy nên, đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi mà hãy đánh thức nó bằng chính giọng nói của rừng, bằng bàn tay của bà con và bằng tình yêu với buôn làng của mình.

Ý nghĩa các biểu tượng trong lễ cầu mưa Yang Pơtao Apui

Ý nghĩa các biểu tượng trong lễ cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Lễ cầu mưa Yang Pơtao Apui là hiện tượng văn hóa xã hội đặc sắc của cộng đồng người Jrai ở Plei Ơi, xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai. Nghi lễ này tập hợp nhiều biểu tượng văn hóa độc đáo giúp chúng ta hiểu rõ hơn về thế giới tâm linh của cư dân bản địa.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

(GLO)- Ở buôn E Kia (xã Ia Rsai, huyện Krông Pa), ông Hiao Thuyên được biết đến là một nghệ nhân tài hoa khi giỏi cả sáo trúc, biểu diễn cồng chiêng, hát dân ca... Bằng những việc làm thiết thực, ông đã góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc Jrai và xây dựng khối đại đoàn kết ở buôn làng.

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Nhắc đến đại ngàn Tây Nguyên, có lẽ biểu tượng văn hóa “sừng sững” chính là những mái nhà rông, nhà dài truyền thống của đồng bào các dân tộc. Trong những biến chuyển của thời đại, không gian che chở các hộ gia đình và lan tỏa văn hóa cộng đồng ấy khó tránh khỏi những hư hao, nghiêng ngả.

Đa dạng lễ cúng cầu mưa của người Jrai

Đa dạng lễ cúng cầu mưa của người Jrai

(GLO)- Tuy có sự phát triển của hệ thống thủy lợi song lễ cúng cầu mưa vẫn đóng vai trò quan trọng trong đời sống cư dân vùng thung lũng Cheo Reo. Sự đa dạng trong nghi thức cúng của mỗi cộng đồng dân cư đã góp phần làm phong phú thêm đời sống văn hóa đồng bào các dân tộc Tây Nguyên.

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

(GLO)- Người Bahnar quan niệm rằng mọi sự vật, hiện tượng đều có sự hiện diện của thần linh và con người phải tôn trọng, thờ cúng. Vì vậy, họ có nếp sống, sinh hoạt văn hóa với hệ thống lễ hội vô cùng phong phú, gắn với vòng đời người và chu kỳ canh tác nông nghiệp.

null