Cánh đồng tuổi thơ

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Tôi luôn có một cảm xúc đặc biệt với những cánh đồng lúa. Trong tôi, cánh đồng không chỉ là những thửa ruộng nối nhau, lúc tươi xanh trong nắng sớm, khi vàng ruộm lúc chiều về, mùa nào cũng ngời ngời sức sống trong đa dạng sắc màu mà còn là biết bao hình ảnh thân thương, xiết bao ký ức vương mùi bùn ngai ngái, là chốn bình yên cho tôi tìm về tuổi thơ.

Tôi nhớ cánh đồng mùa khô, khi lúa đã cắt xong và những cây lúa chét mọc lên non xanh từ gốc rạ. Thường thì bà con nông dân để cho đám lúa này tự phát triển trong điều kiện phù hợp, chủ yếu là để cho trâu bò có thức ăn trong những ngày đồng trống chờ mùa khác. Cánh đồng khô nước ấy là nơi tụi nhỏ chúng tôi chạy tung tăng nô đùa, chơi các trò chơi và thú nhất chính là thả diều. Chiếc diều được làm bằng giấy vở dán vào những thanh tre uốn lượn trên cánh đồng đầy gió, chở theo ước mơ hồn nhiên của chúng tôi.

Cánh đồng còn đem đến những loài hoa đồng nội có mùi hương ngọt ngào như mật ong. Tôi rủ bạn cùng nhau hái hoa, tết lại thành những bó nhỏ xinh xắn rồi bày ra trò chơi bán hàng. Chỉ có đất, đá, cây, hoa mà chúng tôi chơi hoài không chán, chỉ đến khi lần lượt từng đứa nghe tiếng mẹ gọi về thì trò chơi mới kết thúc.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Rồi cánh đồng được cày ải, chờ mưa xuống để làm vụ mới. Từng đường cày được lật lên cùng với giọt mồ hôi của biết bao người nông dân, trong đó có cha tôi. Mẹ tôi thoăn thoắt cuốc góc, dọn bờ, chuẩn bị cho vụ gieo trồng sắp tới. Khi mưa vừa chớm, dưới những đường cày ấy, bọn trẻ tìm bắt những chú dế bỏ vào lon cùng với những cọng cỏ non để nuôi. Những con châu chấu, cào cào trên những bờ rào, bãi cỏ cũng là thú vui ưa thích của trẻ con.

Không chỉ có chơi, trên cánh đồng mênh mông nắng, mênh mông gió ấy, những đứa trẻ lớn lên từ ruộng đồng thấu hiểu những nhọc nhằn của cha mẹ nên cũng sớm biết làm những việc theo sức của mình để phụ giúp, thêm vào bữa ăn gia đình.

Khi những đám ruộng đã xâm xấp nước là một vụ mùa mới bắt đầu. Theo những đường bừa, đám cua đồng rủ nhau trồi lên, còn lũ trẻ sẽ đi theo và nhặt bỏ vào bao đem về. Bờ ruộng cũng là nơi những bụi rau má mọc xanh um sẵn sàng cho bữa canh ngon hay ly nước uống giải nhiệt mùa hè.

Ruộng đã được chuẩn bị xong, cấy lúa là việc của các bà các chị, cũng là dịp để các em gái theo ra đồng học cấy. Làm ruộng rồi mới biết thương cha mẹ, thương những người nông dân vất vả, mới hiểu thế nào là trên nắng dưới nước, về cái khổ cực khi phải cong lưng trên ruộng cả ngày. Để có được cánh đồng xanh tươi như thảm lụa mềm mại uốn lượn trong gió hay đồng lúa vàng trĩu hạt là biết bao mồ hôi công sức, bao nỗi nhọc nhằn.

Rồi chẳng mấy mà đã đến mùa gặt, mùa của niềm vui. Đường làng rộn ràng tiếng cười. Trên cánh đồng, những tấm bạt lớn được trải ra để máy tuốt và dành chỗ để chất lúa, bỏ rơm. Các cô, các chị, các mẹ tay liềm thoăn thoắt, để lại đằng sau những hàng lúa ngay ngắn. Bó lúa, vác đến chỗ tuốt là việc của các anh, các chú, các bác. Công việc cứ nhịp nhàng như đua với thời gian.

Trên cánh đồng bây giờ, ngoài cây lúa còn có những loại hoa màu khác đem lại lợi ích kinh tế cao. Máy móc đã thay thế sức người. Những vui buồn tuổi thơ tôi, giờ đã thành ký ức. Dù vậy, tôi vẫn luôn thấy mình thân thuộc với đồng quê, như nước nhớ nguồn, như chim không quên tổ.

Có thể bạn quan tâm

Bước chạy trong mây

Bước chạy trong mây

Một cuốc chạy bộ ngẫu hứng, từ bờ biển Mân Thái lên đỉnh Sơn Trà (TP.Đà Nẵng) cho tôi vỡ ra nhiều điều. Tôi tự nhủ mình đang có những bước chạy trong mây...

Minh họa: HUYỀN TRANG

Hoài niệm thư tay

(GLO)- Khi ngồi bên hiên nhà cùng cơn mưa cuối mùa, tôi lại nhớ về những người bạn thân từ thuở nhỏ. Đã mấy lần cầm điện thoại, định gọi hoặc nhắn tin trong nhóm, nhưng rồi lại thôi.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bữa cơm ngoài đồng

(GLO)- Tôi sinh ra từ làng, lớn lên cùng cánh đồng mỗi năm 2 vụ chính. Thuở ấu thơ, tôi và cánh đồng cùng đi qua những mùa mưa nắng, cùng đằm vị mồ hôi chát mặn của cha mẹ và niềm vui lan tỏa của những bữa cơm ngoài đồng.

“Có nỗi nhớ không mang tên”

“Có nỗi nhớ không mang tên”

(GLO)- Chiếc xe khách lướt êm trên quốc lộ 14 uốn lượn theo những hàng thông. Mặt trời đã ở phía sau lưng, hoàng hôn lộng lẫy dát vàng lên những tàng cây cao vút. Khi bước chân tôi chạm vào vùng đất đỏ bazan thì sương mù cũng vừa bảng lảng.

Mưa thu

Mưa thu

(GLO)- Mùa thu bao giờ cũng đem đến nhiều xúc cảm, nhất là khi thư thái ngồi lại cùng những cơn mưa.
Đừng vội nản lòng

Đừng vội nản lòng

(GLO)- Ai trồng cây cũng mong đến ngày hái quả. Người ta khi làm việc gì cũng đều mong gặt hái được kết quả. Điều tốt đẹp sẽ đến với những ai biết chờ đợi. Vậy nên, đừng vội nản lòng khi kết quả mình mong đợi chưa đến.
Như cau trước bão

Như cau trước bão

(GLO)- Lúc gia đình tôi chuyển về nơi ở mới, ngay trước cửa đã có hàng cau thẳng tắp. Cây nối nhau, cao tầm hơn chục mét, như chiếc lược lớn chải vào mây trời.

Trăng ngọc ngà

Trăng ngọc ngà

Non đêm, mấy người đàn ông trung niên trong xóm tụ lại trước sân nhà Minh, chơi cờ giết thời gian, ca hát góp vài tiếng lao xao chờ đón trăng lên. Trong đám người lao xao đó có vợ chồng Thụy.
Mây ngũ sắc…

Mây ngũ sắc…

Bà ơi bà! Giá mà bà cháu mình được ngồi đung đưa trên vầng trăng lưỡi liềm kia thì vui phải biết. Hai bà cháu mình ngắm mây bay luồn qua những kẽ ngón chân. Thò tay xuống nhón mây chỗ này thả ra chỗ kia. Nặn lại mấy vầng mây hình thù xấu xí kia thành hình bông hoa, con cún.
Lời sóng vỗ

Lời sóng vỗ

(GLO)- Biển trong mắt người gắn mình với xứ núi hơn 40 năm luôn là một điều bí ẩn. Có lẽ vì thế nên những lần đắn đo lựa chọn điểm đến cho những kỳ nghỉ ngắn hoặc dài ngày, nơi có biển vẫn luôn là ưu tiên.
Nhớ những mùa vàng

Nhớ những mùa vàng

(GLO)- Những mùa lúa vàng trĩu bông thơm mùi rơm rạ là hình ảnh đã ăn sâu vào ký ức bao thế hệ người Việt, đặc biệt là những người lớn lên ở thôn quê.
Thơm thảo mùa thu

Thơm thảo mùa thu

(GLO)- Một buổi chiều thu, giữa người xe phố phường giăng mắc, tôi chợt thấy bên vỉa hè một chị hàng rong lặng lẽ bày ra những quả hồng. Những quả hồng chín ửng căng bóng, màu cam đỏ pha chút thẫm xanh dịu mắt được xếp vào chiếc mẹt tre.
Cơn bão đi qua

Cơn bão đi qua

Bão đi qua, ta thêm yêu thương, biết sẻ chia hơn với những mảnh đời khốn khó. Bão tan, ta bắt đầu lại từ những mầm xanh hy vọng...
Hương ổi mùa xa

Hương ổi mùa xa

(GLO)- Tôi không lớn lên giữa đồng bằng miền Bắc để được biết đến cái ngọt ngào và tinh túy của đất trời vào thu bằng hương cốm hay hương thị đẫm hồn xưa.
Tự “chữa lành” cho bản thân

Tự “chữa lành” cho bản thân

(GLO)- Cứ gần đến ngày nghỉ lễ là các anh chị đồng nghiệp lại xúm xít hỏi nhau: “Lễ này đi chơi ở đâu?”. Còn tôi thì chỉ muốn nghỉ ngơi bên gia đình. Đã rất nhiều năm rồi, tôi không có khái niệm đi chơi ngày lễ, nhất là những chuyến đi chơi xa dài ngày.
Bất chợt mùa lá rụng

Bất chợt mùa lá rụng

(GLO)- Mùa thu ở xứ sở nhiệt đới như nước Việt chúng ta, sự chuyển đổi của thiên nhiên không rõ ràng, đặc tả như ở trời Âu. Nhưng sắc thái của mùa lá rụng cũng đủ để làm xao động lòng người, ghi dấu ấn vào thi ca, nhạc họa từ xưa đến nay
Sắc lan mùa phố

Sắc lan mùa phố

(GLO)- Người chơi lan vẫn có câu: “Kiến giả thị bảo, bất kiến giả thị thảo” (Nghĩa là: Biết thì là bảo vật, không biết thì chỉ là cỏ). Vì thế, mỗi người chơi lan sẽ có một cách ứng xử riêng với hoa.
Quê cũ

Quê cũ

(GLO)- Xe bắt đầu rẽ vào con đường bê tông rộng rãi. Trước mắt là xóm làng với những ngôi nhà cao tầng, mái lợp ngói đỏ nhấp nhô. Bên trái là cánh đồng lúa sắp vào vụ gặt, vàng ươm trải dài.