Cái mũ phớt của ba

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Ngày còn độ tuổi trung niên, ba tôi có cái mũ phớt dành đội vào những dịp long trọng cần ra ngoài như hội họp, tiệc tùng.
Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Người quê tôi vẫn gọi mũ phớt là mũ nỉ. Gọi vậy cũng không sai, bởi chiếc mũ được làm bằng nỉ, hấp cứng từ vành đến thân, giá khá đắt. Cái mũ phớt của ba đẹp thật: xám màu lông chuột, thân oval tựa hình giọt nước. Các cạnh mũ nổi gờ thẳng đứng, cứng cáp. Chóp mũ cắt ngang, trũng lòng bằng đáy cũng lượn oval. Một băng vải cùng màu làm đai mũ may cuốn quanh, chia đôi thân với vành. Vành rộng tỏa ngang, nhiều đường chỉ khâu chạy vòng song song níu giữ lớp vải lót bên dưới và tạo thành gờ nhấp nhô bên trên để phá tính phẳng lì, đơn điệu.

Độc đáo nhất là mép vành cong vểnh không đều: uốn mạnh góc phải phía sau và từ từ hạ “độ cao” tới mức gần nằm ngang nơi góc trái phía trước. Trạng thái “lệch” một cách điệu đàng. Không hiểu sao mỗi khi nhìn vành mũ tôi cứ hình dung ra một chiếc… đĩa bay (UFO) trong các phim khoa học giả tưởng đang là là bay nghiêng; dáng dấp thanh thoát nhẹ nhàng nhưng rất hoạt!

Nói vậy để hiểu vì sao anh em tôi mê chiếc mũ phớt của ba lắm lắm. Bình thường thì chớ có hòng đụng đến được bởi đi đâu về là ba lập tức bọc mũ vào túi ni lông, cất trên nóc tủ cao. Thế nên, muốn sờ được vào mũ cho đỡ thèm phải chịu khó chờ ba đội mũ đi công việc vừa về giở mũ khỏi đầu là lập tức xáp vô, nằn nì xin ba cho… đội thử!

Được ba đồng ý là tôi sung sướng lắm, rón rén đón lấy mũ, cầm lâu lâu chút, cảm nhận lớp nỉ mịn màng dưới mấy ngón tay trước khi chính thức đội lên đầu, xong chạy ra đứng trước gương. Trời ạ! Trong gương là một… quý cô sang chảnh đang nhìn tôi chằm chằm, cười nhe nguyên hàm răng sún chứ nào phải tôi!

Anh em tôi mê cái mũ, còn ba thì trân quý. Nhớ có lần anh Hai nghịch ngợm, đợi ba vắng nhà lén bắc ghế leo lên lấy cái mũ xuống. Loay hoay không cẩn thận, anh khiến mũ tuột tay, rớt đánh bộp xuống đất. “Tai nạn” khiến đỉnh mũ móp nhẹ. Hôm sau, ba đi công việc, lấy mũ ra khỏi bao, dòm trước dòm sau và phát hiện “sự cố”. Bữa ấy, anh Hai được mẻ tái mét mặt mày, tưởng no đòn với ba. May mà ba chỉ cười.

Sau này lớn chút, tò mò tìm hiểu tôi mới biết: cái tên “phớt” (fedora) có gốc từ tiếng Hy Lạp cổ, có nghĩa là “quà tặng của Thiên Chúa”. Hèn chi trông nó đẹp và tinh tế đến vậy.

Lan man nghĩ thêm chút nữa, tôi mới sực nhớ cái mũ phớt của ba là quà tặng của mẹ. Ba tôi trân quý, nâng niu món quà tặng cũng là điều dễ hiểu, khi với một nông dân nghèo, lam lũ như mẹ, việc tích cóp đủ tiền để mua cho chồng cái mũ phớt là chuyện không đơn giản chút nào.

Có thể bạn quan tâm

Ngoái nhìn thương nhớ

Ngoái nhìn thương nhớ

Mỗi lần ngang qua góc phố nhỏ ấy, mình đều sẽ sàng ngoái đầu nhìn lại ngôi nhà ba tầng cũ kĩ và hàng cây bằng lăng đang đến mùa trổ hoa vun tán tròn no đủ mãi khiến cho bao người ngẩn ngơ theo sắc màu tim tím đến lạc lối về.

Kỷ niệm khó quên

Kỷ niệm khó quên

(GLO)- Cũng đã nhiều lần, tôi được tham dự những buổi giao lưu giữa tác giả với bạn đọc qua các chương trình nghe nói chuyện thơ, đêm thơ-nhạc, buổi ra mắt tác phẩm mới, giới thiệu tác giả-tác phẩm do Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh tổ chức.

Những mùa sen

Những mùa sen

(GLO)- Tôi có một thời thơ ấu sống bên đầm sen Đồng Tháp Mười. Những buổi chiều mùa hạ, các anh chị chèo chiếc xuồng nhỏ đưa tôi ra một đầm nước mênh mông với ngập tràn màu sen hồng chấp chới, ngan ngát hương thơm.

Khi phố mùa hoa

Khi phố mùa hoa

(GLO)- Nơi nắng mưa chia 2 mùa rõ rệt, giao của mùa là những phố màu hoa. Không còn gió se mát hanh hao trên nền trời xanh ngắt, cái nóng oi hầm bắt đầu cho một ngày như sớm hơn thường lệ. 

Bước chậm, thở sâu

Bước chậm, thở sâu

(GLO)- Người xưa có câu: “Dục tốc bất đạt” (nghĩa là nếu muốn nhanh chóng thành công mà lại nóng vội thì sẽ không đạt kết quả). Còn bây giờ, mọi người thường bảo nhau, muốn nhanh thì phải từ từ.

Ru ta dịu dàng

Ru ta dịu dàng

(GLO)- Hôm đi tập huấn chuyên môn, tôi gặp lại Mây, cô bạn chung phòng ký túc xá hồi đại học. Suốt buổi hàn huyên, Mây cứ đăm đăm nhìn tôi, đôi mắt nói nhiều hơn cả những lời tâm sự.

Lưu bút học trò

Lưu bút học trò

(GLO)-Tháng 5, nắng bắt đầu rót mật lên từng kẽ lá. Màu nắng ấm nồng như lời thì thầm của thời gian, nhắc nhở chúng tôi rằng, ngày chia tay thầy cô, bè bạn đang đến thật gần. Trong lòng mỗi chúng tôi, dường như có một khoảng trống dần mở ra, khoảng trống của bao điều chưa kịp nói, chưa kịp làm.

khúc mưa, cơn mưa, chìm vào cơn mưa, Gia Lai, Báo Gia Lai

Khúc mưa

(GLO)- Bất ngờ chìm vào cơn mưa ngờm ngợp giữa phố chiều tấp nập người xe, tôi vội vã tìm một nơi trú tạm chờ mưa tạnh. Kiểu mưa đầu mùa thế này, vội đến rồi cũng sẽ tan đi nhanh.

Bánh tráng Bình Định

Bánh tráng Bình Định

(GLO)- Bánh tráng có thể tìm thấy ở bất cứ nơi đâu trên cả nước, cả trong cộng đồng người Việt ở nước ngoài. Thế nhưng chẳng hiểu sao, tôi cứ nghĩ và nhớ về món bánh tráng Bình Định. Có lẽ là bởi không ở nơi đâu bánh tráng lại đa dạng và có thể ăn vào mọi dịp như “xứ nẫu”.

Gặp lại thanh xuân

Gặp lại thanh xuân

(GLO)- Tôi từng thấy chị gái mình đứng thật lâu trước tấm gương. Lúc đầu, tôi cứ ngỡ chị đang nhìn xem có vết nám nào trên mặt như một sự lo âu thường thấy của phụ nữ nhưng không phải.

Tiếng ve gọi hè

Tiếng ve gọi hè

(GLO)- Ai cũng từng trải qua những ngày cắp sách đến trường, cũng từng háo hức đợi tiếng ve gọi hè sang, từng bâng khuâng trước những cánh hoa phượng vĩ đầu mùa.

Vừa vặn sống

Vừa vặn sống

(GLO)- Thỉnh thoảng, trong một buổi sớm mai, nếu không phải bận bịu quá với công việc, tôi thường ngồi bên vỉa hè, dưới một gốc thông.

Gia tài của cha

Gia tài của cha

(GLO)- Hoài niệm về ký ức quãng đời sống cùng cha mẹ, anh chị em chúng tôi thường nhắc đến gia tài của cha-di sản truyền thế hệ, chất keo kết dính tình thủ túc dường như chẳng có nỗi buồn.

Nẻo về tháng Tư

Nẻo về tháng Tư

(GLO)- Bước chân trên dải biên cương một ngày tháng Tư nắng đượm, tôi thốt nhiên nhớ tới mấy câu thơ của Nguyễn Bình Phương: “Những cột mốc vùng biên bóng trải xiêu xiêu/Dãy núi oằn lên từng nhịp thở”.

Gió đồng mùa hạ

Gió đồng mùa hạ

(GLO)- Gió từ cánh đồng quê lại thổi tràn qua ô cửa nhỏ, mang theo hương thơm nồng nàn của lúa non và mùi ngai ngái của đất sau cơn mưa đầu mùa.

Mùa rẫy tới

Mùa rẫy tới

Mấy ngày nay thường hay có dông vào buổi chiều. Gió ùn ùn thốc tới. Mây từ dưới rừng xa đùn lên đen sì như núi, bao trùm gần kín khắp bầu trời. A Blưn thấy ông nội lẩm nhẩm tính rồi nói mấy hôm nữa đi phát rẫy.

Bài học đầu đời

Bài học đầu đời

(GLO)- Mãi đến bây giờ, cánh tay tôi vẫn còn một vết sẹo. Vết sẹo đỏ ửng, kéo dài trông thật “thiếu thẩm mỹ”. Bạn bè khuyên đi xóa sẹo nhưng tôi lại không muốn. Bởi lẽ, với tôi, vết sẹo ấy gắn liền cùng kỷ niệm về bài học đầu đời.

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

(GLO)- Một ngày giữa tháng Tư, tôi có chuyến thăm TP. Hồ Chí Minh. Như tín hiệu của vũ trụ, có điều gì đó thôi thúc tôi phải về với nơi mà 50 năm về trước, cả dân tộc vỡ òa trong niềm vui của ngày đại thắng, thống nhất non sông.

Nhớ bếp lửa nhà sàn

Nhớ bếp lửa nhà sàn

(GLO)- Gần 50 năm gắn bó với vùng đất Tây Nguyên, tôi đã đi qua nhiều buôn làng, tiếp xúc với bao con người hiền lành như đất, mộc mạc như cây rừng. Và trong những buôn làng đó, từng bếp lửa nhà sàn đã để lại trong tôi ấn tượng đậm sâu với không gian đầm ấm và chân tình

null