Bên những tàng thông

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Ngày mới lên Gia Lai, tôi đã từng thích thú reo lên: “Ôi, rừng thông!”. Qua cửa sổ của xe khách, tôi mải miết ngắm nhìn những đồi thông xanh mướt, một cảm giác thân thuộc đến lạ. Trong hành trang tôi mang theo ngày ấy còn có quả thông khô của cậu bạn thân tặng. Món quà nhỏ xinh luôn được tôi nâng niu gìn giữ. Bây giờ, quả thông trở thành đồ chơi của con trai tôi, mỗi lần chơi xong lại cẩn thận đặt lên góc bàn làm việc của mẹ. Còn tôi, mỗi lần nhớ đến lại mang ra ngắm nghía.
Trong ký ức tuổi thơ tôi, đồi thông là một phần đầy ắp kỷ niệm đẹp. Đó là những buổi chăn trâu chơi trốn tìm, phía dưới gốc thông là bụi chạc chìu nối nhau, đến mùa trổ bông trắng muốt, thơm dịu cả khoảng không hay những bụi sim, trâm rừng, dủ dẻ... Trong lúc tìm nơi ẩn nấp, may mắn đụng gốc sim nhiều quả chín lựng, chùm trâm sai trĩu, vừa núp vừa hái ăn, thích thú khúc khích cười.
Những buổi cuối tuần nghỉ học, cả đám rủ nhau lên đồi thông tìm củi gửi mẹ mang xuống chợ huyện bán. Phần thưởng mẹ cho sau mỗi lần như thế thường là chiếc bánh đúc hay vài chiếc bánh răng bừa, có khi là cuốn truyện cũ, cả đám chuyền tay nhau đọc.
Gốc thông bao giờ cũng là bóng mát tuyệt vời cho những đứa trẻ chăn trâu. Khi nắng lên, chúng tôi tìm chỗ bằng phẳng để chơi đồ hàng. Những chiếc lá thông khô sẽ được bó lại thành nắm làm chổi quét nhà, làm sợi bún, sợi phở… trong trò chơi bán hàng của trẻ con. Chúng tôi ngắt những nụ hoa mua tím kết xen với bông chạc chìu trắng làm đèn nháy rồi trang trí lên cây thông…
Có hôm nghịch ngợm chọn cây thông lớn, cành to, leo lên cây, rồi ngồi vắt vẻo ăn trâm rừng. Chơi chán, chúng tôi lại cùng nhau nằm ngửa mặt nhìn lên cao. Trên kia, từng tia nắng chiếu xuống lọt qua tàng cây, hắt lên mặt mỗi đứa thành vệt dài, đưa tay hứng nắng, sợi nắng xen qua kẽ tay thành nhiều hình thù vui mắt.
Ngọn thông đưa nhẹ đều trong nắng gió, thi thoảng lại phát ra thanh âm vi vu hòa với tiếng của lũ chào mào, cu gáy… Chúng tôi gọi đó là “bản nhạc thông reo”. Thảm lá thông rụng xuống chồng lên nhau sẽ là chiếc thảm êm đềm mỗi khi trời gió mát, cơn buồn ngủ kéo đến.
Minh họa: Thủy Ngọc
Minh họa: Thủy Ngọc
Sau này, khi thông đã đến tuổi lấy nhựa, người ta phát và dọn hết thảy cây cối tầng thấp mọc dưới gốc thông, rừng thông cũng có người canh giữ vì sợ mất nhựa, trẻ con chúng tôi chẳng còn được thoải mái ngồi dưới gốc thông để chơi đùa nữa. Thi thoảng, đứng từ xa nhìn về phía đồi thông, ánh mắt đứa nào cũng đầy thèm thuồng, nuối tiếc.
Ngày cuối tuần, tôi cùng nhóm bạn thân thường rủ nhau lên đồi thông ở đường Phan Đình Phùng chơi. Nhìn ngắm con trai mình cùng các bạn mải miết nhặt những quả thông khô, ngồi chụm lại chơi chung, trên cao gió thổi ngọn thông cọ vào nhau phát thanh âm vi vút vui tai, vài con chim chuyền cành cũng góp vào đó tiếng hót lảnh lót. Tôi thấy cả khung trời tuổi thơ như hiện về trước mắt.
PHÚC AN

Có thể bạn quan tâm

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Ngày 4-4, tại Hà Nội, Bộ VH-TT-DL tổ chức hội thảo lấy ý kiến xây dựng Nghị định về khuyến khích phát triển văn học. Đây là một bước quan trọng nhằm tạo dựng hành lang pháp lý hỗ trợ nền văn học Việt Nam phát triển bền vững trong bối cảnh toàn cầu hóa và cách mạng công nghiệp 4.0.

 Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

(GLO)- "Bầu trời trở lại" của Lữ Hồng là bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên sự chuyển mình của thiên nhiên, lòng người. Bài thơ là bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, cũng là một hành trình nội tâm sâu sắc, nơi con người giao hòa với đất trời, với những giấc mơ và niềm tin vào ngày mai.

Thơ Đào An Duyên: Đêm sang mùa

Thơ Đào An Duyên: Đêm sang mùa

(GLO)- Bài thơ "Đêm sang mùa" của Đào An Duyên là một bức tranh thơ mộng về những khoảnh khắc chuyển giao, khi đêm và mùa giao thoa, khi không gian và thời gian hòa quyện vào nhau, tạo nên một cảm giác lạ kỳ, huyền bí...

Chuyện học trong một gia đình trí thức Jrai

Chuyện học trong một gia đình trí thức Jrai

(GLO)- Sinh ra trong một gia đình trí thức người Jrai ở thị xã Ayun Pa (tỉnh Gia Lai), cô Kpă H’Nina-Giáo viên môn Tiếng Anh ở Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng (huyện Ia Grai) không chỉ được rèn giũa tinh thần ham học, mở mang kiến thức mà còn được thừa hưởng vẻ đẹp của cả bố và mẹ.

“Tổ quốc bên bờ sóng”

“Tổ quốc bên bờ sóng”

(GLO)- Đó là chủ đề cuộc thi và triển lãm ảnh nghệ thuật cấp quốc gia do Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương chủ trì, phối hợp với các cơ quan, đơn vị liên quan tổ chức nhằm thực hiện kế hoạch tuyên truyền về biển, đảo năm 2025.

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

(GLO)- Mặc nhiên, việc sáng tạo văn học nghệ thuật luôn mang tính độc lập và tự giác cao độ của mỗi văn nghệ sĩ, nhưng hành trình ấy sẽ không đơn độc nếu có sự dìu dắt chân tình của người đi trước. Tại phố núi Pleiku, nhiều tác giả trẻ đã tìm được điểm tựa tinh thần đáng quý như thế.

Tạ Chí Tào và tác phẩm mới dâng lên Bác Hồ

Tạ Chí Tào và tác phẩm mới dâng lên Bác Hồ

(GLO)- Nhà giáo Tạ Chí Tào (trú tại huyện Chư Sê) mang trọng bệnh đã nhiều năm nhưng chưa bao giờ chịu ngừng nghỉ. Anh vẫn đều đặn sáng tác văn học, nghiên cứu lịch sử. Đến nay, anh đã có gần 10 đầu sách, chính xác là 9 tập đã phát hành, còn 1 cuốn nghiên cứu lịch sử đang có kế hoạch xuất bản.

Báo Gia Lai: Phụng sự và kiến tạo

Báo Gia Lai phụng sự và kiến tạo

(GLO)- Qua 78 năm xây dựng và trưởng thành (16/3/1947-16/3/2025), Báo Gia Lai xứng đáng là cơ quan ngôn luận của Đảng bộ, chính quyền và Nhân dân các dân tộc trong tỉnh. Trong xu thế hiện nay, Báo Gia Lai chú trọng phát huy vai trò kiến tạo nhằm thực hiện hiệu quả nhiệm vụ thông tin, tuyên truyền.