Màu ký ức

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Mỗi buổi sáng thức dậy, nhìn màn sương trắng đục phủ lên hàng cây xanh xa xa ở công viên phía trước nhà, tôi biết một ngày mới đã đến, thêm một ngày nữa đã lùi vào ký ức. Cứ như vậy, ký ức mỗi ngày một dày thêm, lưu lại những dấu ấn của thời gian với những màu sắc khác nhau. 
Ký ức có màu của mấy món đồ chơi hiếm hoi một thời thiếu thốn. Thương nhất là con búp bê nhựa có mái tóc xoăn bồng bềnh mà ta từng ôm giữ, nâng niu, tìm vải vụn may quần áo, làm võng để em nằm ngủ. Rồi con ngựa hồng có 4 bánh xe bé tẹo từng chở những hành khách nhí đi đến bao vùng đất tưởng tượng để thỏa mãn ước mơ khám phá của một thời bé dại.
Ký ức có màu của cánh diều giấy mong manh lượn lờ giữa một không gian rộng lớn. Màu của những mái tóc cháy nắng hoe vàng, những bàn chân trần đầy đất cát rượt đuổi nhau trên những đám ruộng mùa khô rực rỡ những loài hoa đồng nội mang mùi hương ngọt ngào lôi cuốn.
Ký ức có màu xanh của những vườn cây trái, của cánh đồng xanh mênh mông gợi lên bao cảm xúc của lần đầu được mẹ cầm tay dẫn đi theo ra đồng. Cái nắng chói chang, nóng rực giữa trưa và khuôn mặt mẹ đỏ bừng vì nắng sao mà thân thương quá đỗi. Chiếc áo mẹ đã phai màu vì dãi nắng dầm mưa, chiếc áo ba bạc phếch vì mồ hôi và sương gió. Hình ảnh mẹ trong đôi gánh kĩu kịt, bóng cha gầy yếu trên chiếc xe đạp cà tàng rong ruổi vì đàn con. Nỗi niềm ký ức ấy sao mà đốt lòng ta đến vậy!
Ký ức có màu trắng tinh khôi của chiếc áo học trò. Những chiếc áo được giặt cất cẩn thận chỉ dành cho đến lớp. Để có chiếc áo ấy là bao công lao khó nhọc của mẹ cha. Màu áo trắng đã từng nhắc nhở ta trân trọng hơn hạnh phúc được cắp sách đến trường mà mình có được. Những chiếc áo trắng sáng lên dưới nắng vàng như đàn bướm tung tăng buổi tan trường sao mà thương mà nhớ.
Minh họa: Thủy Ngọc
Minh họa: Thủy Ngọc
Còn đây, ký ức của những trang vở học trò viết bằng mực tím. Từng trang vở được viết nắn nót, cẩn thận đầy trân trọng, giữ gìn. Màu mực đỏ của thầy cô nổi lên giữa những trang vở, có những điểm 9, điểm 10 đầy tự hào và cả những con điểm chưa như mong muốn để mình phải cố gắng nhiều hơn. Cũng có những quyển vở dành để bạn bè chuyền tay nhau chép thơ, chép nhạc. Những trang giấy hồng, giấy xanh đẹp mộng mơ, những bài thơ, bài hát chép bằng những màu mực khác nhau cùng với muôn màu những hoa, những lá.
Ký ức có màu đỏ rực của những tàng phượng vĩ ngày hè. Màu của những yêu thương, lưu luyến, gắn liền với bao kỷ niệm buồn vui của tuổi học trò. Nhớ một thời nhặt từng cánh phượng rơi, làm bướm ép vào trang vở để mỗi lần nhìn những cánh bướm phượng héo khô lại nhớ một thời thơ dại biết mấy thân thương. Trang ký ức ấy lúc nào cũng sống động và đẹp làm sao, để rồi mấy mươi năm sau gặp lại nhau, những ông, những bà tóc đã phai màu lại cứ ngỡ mình là những đứa bé thơ với đôi mắt trong veo của tuổi học trò và bao trò đùa vui nghịch ngợm đầy hồn nhiên.
Và đây nữa, ký ức trong những ngày trời nhạt nhòa mưa giăng, người xót xa đổ lệ. Đất trời và lòng người cùng một màu u ám. Đó là những ngày đau buồn thương xót không nguôi mà ai trong đời từng trải qua đều thấu hiểu. Đau thương làm người ta hiểu hơn cái mong manh của sự sống, cái phù du của một kiếp người để rồi nâng niu hơn những gì ta đang có, sống vui hơn, tâm an hơn giữa bao sóng gió cuộc đời.
Ký ức có trang buồn trang vui vì cuộc đời vốn là như vậy. Ví như có đêm tối đen mà người ta mới trân trọng những giờ mặt trời chiếu sáng. Vì ngày hôm qua không bao giờ đến nên ai cũng cố sống theo cách để không bao giờ tiếc nuối. Quá khứ không mất đi, quá khứ nằm lại trong miền ký ức mỗi người. Miền ký ức ấy như để nhắc nhở, như để tự hào và nhờ đó ta hiểu hơn những ngày ta đã đi qua và thêm yêu thương mỗi ngày ta sẽ có.
NGUYỄN THỊ THÚY ÁI

Có thể bạn quan tâm

Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...