Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.

Nhưng tôi nói ý trên để nhắc đến nữ thi sĩ Phạm Thùy Vinh, một trường hợp... lạ. Quê Thái Bình, lấy chồng rồi về quê chồng, giờ Vinh hơn rất nhiều người Vinh xịn, từ giọng nói, phong cách sống đến thói quen và sáng tác. Chị hiện là Tổng Biên tập Tạp chí Sông Lam, một tạp chí mạnh trên văn đàn cả nước.

Thơ chị đằm và sâu, nó cứ thao thiết khiến ta không đọc nhanh được, mà nhẩn nha, mà nhấm nháp, mà tận hưởng: “Ta gửi cho người một khuya phố của ta/Vòm cây đẫm trăng/Tiếng ve giật mình ran thức”. Chị không câu nệ đấy là thơ, mà đấy chính là cảm xúc của chị, tiếng lòng của chị, cái như là bất chợt của chị, cái thảng thốt của chị, trước những gì chị thấy, chị nghĩ. Lục bát của chị cũng rất ngơ ngác: “Giã từ một ngọn phiêu du/Một cơn men dại, một mùa đắm say/Trời khuya còn mảnh trăng gầy/Vì ta mà sáng buốt đầy chiêm bao”. Cái buổi sáng buốt đầy chiêm bao ấy nó làm ta xốn xang cảm xúc và cũng làm ta yên lòng. Ừ cái chiêm bao ấy, dẫu buốt, dẫu chiêm bao thôi, nhưng nó đã vì ta, vì cái đẹp, vì sự đắm say, vì cơn men dại..., cái men dại của loài thi sĩ vừa mảnh vừa trầm, vừa kích thích vừa phiêu du.

Từng có giải thưởng “Tác phẩm tuổi xanh” thời giải thưởng này còn là ao ước của rất nhiều người cầm bút trẻ, đến giờ, chị vẫn cần mẫn trên cánh đồng chữ nghĩa và đang chín một cách tự nhiên. Mới nhất chị xuất bản cuốn tản văn “Vinh phố của tôi” đậm chất Vinh và chất Phạm Thùy Vinh.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.



VỀ QUÊ



Ta về trưa vắng, ngõ quê

Thoảng nghe bướm trắng hẹn thề cải xanh

Giậu xưa hoa nở một nhành

Thơ ông Nguyễn Bính đã thành ca dao.



Ta về như giữa chiêm bao

Soi tăm cá động mặt ao đỡ buồn

Mỏng manh chỉ một cánh chuồn

Mà cho ta hiểu ngọn nguồn nắng mưa.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Hỏi cây, cha đã về chưa?

Hắt hiu lá đổ lời thưa bên thềm...



NHỮNG NGƯỜI LƯỚT QUA TÔI MỖI NGÀY



Những người lướt qua tôi mỗi ngày

Trên đường phố lao xao còi xe

Trong thang máy sặc mùi thuốc lá

Trong quán cà phê quen với những bông hoa im lặng nở rồi tàn.



Hôm qua, có người đốt thuốc trắng đêm

Có người vừa nói lời chia xa

Có người hân hoan hạnh phúc

Có người vĩnh viễn trong đời này tôi không còn được gặp…



Họ đi qua, quệt vào tay tôi, chạm áo tôi một tín hiệu mơ hồ

Những hơi thở của sự đắm say, sự buông bỏ, sự cùng quẫn…

Cùng một lúc phả vào không gian mờ mịt bụi sương

Tôi xòe tay, nắm lấy

Chỉ thấy trên tay

Trĩu nặng vô thường.



GỬI MỘT THÁNG NĂM



Ta gửi cho người một khuya phố của ta

Vòm cây đẫm trăng

Tiếng ve giật mình ran thức.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Gửi cho người những ô cửa-mắt buồn ngơ ngác

Có ánh đèn nào sáng lạc

Đợi mong chi nỗi thăm thẳm ai về.



Gửi cho người khúc hát giữa cơn mê

“Ru mãi ngàn năm…”

Ngàn năm khờ khạo.



Người hỡi

Tháng năm đầy yêu dấu

Ta gửi cho người này khuya phố đời ta.

Có thể bạn quan tâm

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

(GLO)- Bài thơ "Ngày nắng" của Lê Vi Thủy là những hình ảnh đầy sức sống và hy vọng. Tác giả khéo léo khắc họa cuộc sống khó khăn nhưng đầy nghị lực của con người, với những mầm xanh vươn lên trong khô cằn, thể hiện niềm tin vào ngày mai tốt đẹp hơn.