Xóm Việt kiều Campuchia 'đói' cá

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
'Mùa nước nổi năm nay chẳng mần ăn được gì, hổm rày nước có nhảy đồng chút chút mà cá mắm chẳng thấy đâu. Riết nản quá' - ông Huỳnh Văn Nhất trầm ngâm, cột xuồng vào bờ.
Ít cá, bà con Việt kiều phải vớt ốc bươu vàng về bán cho thương lái
Ít cá, bà con Việt kiều phải vớt ốc bươu vàng về bán cho thương lái
2h sáng, trên chiếc vỏ lãi composite, ông Huỳnh Văn Nhất (50 tuổi) trở về sau chuyến giăng câu, bủa lưới ở đồng nước. Thành quả sau đêm dài thức trắng là mớ cá rô đồng cùng vài con cá sặc, cá chốt nhỏ xíu…
“Thấu hoàn cảnh khó khăn của đồng bào Việt kiều Campuchia, mỗi dịp trung thu, lễ tết, nhà hảo tâm hay góp quà bánh cho các em. Gần đây, đồn biên phòng cũng tổ chức lớp học miễn phí để các em biết con chữ tổ tiên.
Ông NGUYỄN HỮU HỒNG

100m lưới…2, 3 con cá rô

Trở về từ Biển Hồ, Campuchia như nhiều người khác, ông Nhất chật vật chạy ăn từng bữa cho cả gia đình. Những mùa nước nổi với cá, cua đầy xuồng dường như đã là chuyện của quá khứ. Giờ đây khó khăn mùa nước kiệt đang bủa vây họ từng ngày.
Mưa dầm liên tục, con đường dẫn vào xóm ngụ cư của những hộ dân Việt kiều Campuchia hồi hương tại xã Vĩnh Bình (huyện Vĩnh Hưng, Long An) mùa này sình lầy nhão nhoẹt. Đầu xóm, lũ trẻ đen nhẻm, tóc vàng cháy nắng chạy nhảy đùa giỡn. Cạnh đó, chị em phụ nữ túm tụm ngồi lể ốc bươu vàng bên nồi ốc luộc nghi ngút khói.
Năm nay lũ đến muộn, đầu tháng 10 mà con nước cũng chỉ cao hơn mặt ruộng vài tấc nước. Nước lé đé chưa qua khỏi ngọn mấy bụi lúa chét giữa đồng, khác xa với hình ảnh "tháng 7 nước nhảy khỏi bờ" thân thuộc ở miền Tây. Ông Nhất nhìn về cánh đồng phía xa rồi chặc lưỡi thở dài: "Tay lưới cả trăm mét mà chỉ dính 2, 3 con cá rô. Ngày nào nhiều thì bắt được chỉ chừng 2kg. Bán cho mối ở chợ với giá 65.000 đồng/kg, sau khi trừ đi chi phí xăng dầu thì chẳng còn lại bao nhiêu".
Hằng ngày, cứ khoảng 10h là ông Nhất bắt đầu điều khiển vỏ lãi chạy hơn 20km đến cánh đồng gần biên giới Campuchia để kiếm cá. Quần quật giăng lưới, bủa câu đến khoảng 22h là ông kiểm tra rồi thâu lưới, gom câu trở về cho kịp phiên chợ sáng. "Cá chết thì mình ướp đá, cá sống thì mình rộng lại đặng nó sống bán giá cao. Ngày nào cũng phải tranh thủ trở về cho kịp bán cá, về trễ quá 4h sáng là phải để lại đến hôm sau" - ông Nhất chia sẻ.
Đầu mùa lũ, ông Nhất vay mượn bên ngoài 13 triệu đồng để mua vỏ lãi. Ông còn mua thêm 10 tay lưới và dàn lưỡi câu chừng 2 triệu đồng đặng mần ăn kiếm cua, cá mùa nước. Ngặt nỗi năm nay nước về muộn và thấp, ông nói giọng buồn thiu: "Hằng tháng phải trả lãi cho người ta 1,5 triệu rồi. Đồng không có cá, nhiều tháng phải chật vật lắm mới kiếm đủ tiền trả lãi. Giờ chỉ cố xoay xở kiếm miếng ăn từng ngày mà thôi".
Mỗi năm, mùa cá nước nổi cứ ít dần - Ảnh: THÀNH NHƠN
Mỗi năm, mùa cá nước nổi cứ ít dần - Ảnh: THÀNH NHƠN
Mới trở về Việt Nam gần một năm nay, anh Võ Văn Cảnh (34 tuổi) cũng là Việt kiều từ Campuchia vẫn chưa quen thuộc đồng nước Long An. Hằng ngày, anh xin đi theo nhóm bạn đến điểm giăng câu. Dù chung nghề "bà cậu" nhưng họ không tranh giành địa bàn, mạnh ai nấy tìm chỗ giăng lưới. Khác với ông Nhất, mỗi chuyến đi của anh Cảnh thường kéo dài 2 ngày, bởi theo anh nếu đi về trong ngày thì không đủ tiền xăng. "Chuyến vừa rồi chỉ bắt được 4kg cá rô, trừ hết chi phí này nọ xem như lỗ. Mùa nước không mần nghề này thì cũng chẳng biết làm gì, dù bết bát nhưng cũng phải đi. Nghề bà cậu mà, ông trời cho nhiêu thì mình hưởng nhiêu" - anh Cảnh trải lòng.
Chỉ về 6 tay lưới, anh Cảnh cho biết ra chợ mua lại với giá 600.000 đồng, hằng ngày trả dần cho mối cá. "Cá mình bán người ta giữ lại 20.000-30.000 đồng cấn tiền lưới dần. Nhiều khi lưới cũ, rách mà vẫn chưa trả xong tiền lưới. Càng ngày càng khó kiếm miếng ăn" - anh Cảnh tâm sự.
Ngồi trước hiên nhà gỡ rối cho mớ lưới, bà La Thị Bổi (64 tuổi) cùng chung tâm trạng: "Thôi đem ra giăng ngoài đồng phía trước nhà, kiếm cá ăn đỡ phải đi chợ. Mấy nay có cá đâu mà giăng đồng xa chi cho tốn xăng, tốn công".
Già, trẻ chật vật mưu sinh
Sinh ra và lớn lên tại Biển Hồ, Campuchia, anh Cảnh có hơn 30 năm gắn bó với nghề kiếm cá trên lòng hồ nước bạn. Từ nhỏ anh đã quen với cái nghề "bà cậu" của cha ông. Mấy năm nay, cuộc sống bà con Việt kiều ngày càng khó khăn khi tôm cá dần cạn kiệt. Anh Cảnh cũng như nhiều người khác dắt díu cả gia đình về Vĩnh Bình, hành lý mang theo chỉ vỏn vẹn vài bộ đồ.
"Nghe mấy người về trước bảo ở đây nếu chịu khó kiếm ăn thì cũng đủ ăn nên tui dẫn vợ con về theo. Bên đó giờ đóng thuế này nọ cao lắm…" - anh Cảnh trần tình.
Trong số 6 người con của anh Cảnh thì có đến 3 người con phải đi bán vé số phụ giúp gia đình. Hằng ngày, em Võ Văn Trí (12 tuổi) cùng các anh chị đón xe đò đến Mộc Hóa cách nhà hàng chục cây số bán vé số. "Sáng người ta lấy con 5.000 đồng tiền xe, chiều họ cho đi quá giang về miễn phí. Ngày anh em con lãnh mỗi người 100 tờ, chia nhau đi các hướng bán. Chiều chiều tụi con hẹn nhau bắt xe về nhà" - Trí bộc bạch. Những ngày ở huyện Vĩnh Hưng, tôi thấy nhiều trẻ em Việt kiều đi bán vé số, gần thì chợ thị trấn Vĩnh Hưng, xã Tuyên Bình, còn xa thì tận Mộc Hóa, Kiến Tường…
Khó khăn do ít cá nhưng ông Huỳnh Văn Nhất và các cháu cũng có niềm vui trong căn nhà do chính quyền cấp
Khó khăn do ít cá nhưng ông Huỳnh Văn Nhất và các cháu cũng có niềm vui trong căn nhà do chính quyền cấp
Ông Huỳnh Văn Nhất cũng có 4 người con. Ngoài 2 người con gái về làm dâu ở xóm Việt kiều Đồng Kèn (Tây Ninh), hiện tại vợ con của ông đang sống tại khu dân cư xã Vĩnh Bình. Hằng ngày, vợ ông đi chặt lục bình phơi khô bán cho các cơ sở thủ công mỹ nghệ, trong khi người con trai út làm bốc vác cho kho lúa gần nhà nhưng bữa có bữa không. "Mùa này nước đổ tui nghỉ, nước rút thì đi vác lúa, vác dưa hấu ngoài ruộng, kiếm ăn qua ngày" - anh Huỳnh Văn Có (20 tuổi), con trai ông Nhất, chia sẻ.
Dưới mé sông, anh Nguyễn Thanh Duyên - Việt kiều Campuchia mới về Việt Nam trước tết - cũng đang đắn đo chuyện đổi sang nghề khác bởi nghề cá đã hết ăn. "Nghĩ mà rầu, cá đồng cạn kiệt rồi, riết không biết mần gì để sống. Thôi thì chờ con nước rút rồi tính tiếp" - anh Duyên tâm sự.
Ông Nguyễn Hữu Hồng - bí thư Đảng ủy xã Vĩnh Bình - cho biết xóm Việt kiều hình thành cách đây khoảng 15 năm, hiện có khoảng 100 hộ. Do không có đất đai nên người dân chủ yếu giăng câu, bủa lưới hoặc chặt lục bình kiếm sống. "Những năm trước thường tháng 7 nước đã lên, ngâm lâu, còn năm nay nước về muộn. So với năm ngoái lượng tôm cá cũng ít hơn hẳn nên ảnh hưởng đến sinh kế của bà con" - ông Hồng chia sẻ.
Xây nhà cho đồng bào Việt kiều
Những năm gần đây, thay vì bà con Việt kiều phải sống trong những căn chòi tạm bợ nơi bờ kênh, chính quyền, nhà hảo tâm đã xây dựng được nhiều nhà ở trong cụm dân cư. Địa phương cho mượn đất, xây nhà miễn phí để đồng bào Việt kiều có nơi ổn định cuộc sống. "Hiện đã cất được 70 căn nhà với đầy đủ điện nước cho bà con. Sắp tới có chương trình mở rộng khu tái định cư lên 5ha, giúp người dân giải quyết được vấn đề chỗ ở, từ đó tìm sinh kế cải thiện cuộc sống" - ông Nguyễn Hữu Hồng, bí thư Đảng ủy xã Vĩnh Bình, cho biết.

Theo THÀNH NHƠN (TTO)

Có thể bạn quan tâm

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

null