Vườn rau của mẹ

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Trước nhà tôi có khoảnh vườn nho nhỏ. Ấy vậy mà đủ màu sắc, đủ hương vị của mọi loại rau mẹ trồng. Cũng vì mấy luống rau ấy mà biết bao lần tôi hờn dỗi vẩn vơ với mẹ. Mẹ tôi lạ lắm, chẳng lúc nào rảnh tay, hết chăm hồ tiêu, cà phê lại về quanh quẩn ra vườn xới đất trồng rau. Mấy luống rau của mẹ nhờ trời mà cứ tưới nước, bắt sâu thôi là tốt um. Rau ăn không hết mẹ lại đem cho hàng xóm. Có khi mẹ lại đạp xe đi bán. Chỉ mỗi câu chuyện về vườn rau nho nhỏ mà làm tôi bận lòng mãi vì thương mẹ.
 Minh họa: KIM HƯƠNG
Minh họa: KIM HƯƠNG
Từ ngày còn bé đến tận bây giờ, lúc nào tôi cũng thấy mẹ lụi cụi như thế. Mẹ trồng rau như người ta trồng cây cảnh. Luống nào luống nấy thẳng tắp. Khu vườn được sắp đặt gọn gàng với từng mảnh rau be bé đủ loại, từ rau cải, xà lách, bắp sú, su hào rồi lại cả đám rau thơm, hành ngò, tía tô. Mấy cây rau được chăm sóc tỉ mẩn cứ thế tươi tốt, mập tròn ú ụ. Cả vườn rau đan xen màu sắc đến cả đường nét, đẹp như một bức tranh quê yên bình. Lâu lâu ngồi làm việc tôi hay nhớ về dáng vẻ mẹ lúi húi bắt sâu, tưới nước; tôi nhớ khuôn mặt mẹ mỗi lần tôi về lại hớn hở khoe ngày nay bắt được mấy con sâu trong đám bắp sú, nào là bắp sú trời lạnh thế này khó cuộn đẹp, nào là mua giống xà lách giòn mà về trồng ra xà lách xoăn… Cứ như một chuyên gia nông nghiệp say mê với khu vườn cổ tích của mình. Tôi nhớ da diết đôi bàn tay thoăn thoắt đầy chấm đồi mồi thô ráp, nhớ sự gọn gàng của mẹ trong từng nắm rau gói vào lá chuối rồi cột lại thật cẩn thận, dặn dò loại nào ăn trước, loại nào ăn sau, đem về bảo quản trong tủ lạnh như thế nào. Mỗi lần nghe mẹ dặn dò, tôi lại thấy mình nhỏ bé đến lạ.
Cả tháng nay đi làm, tôi không ghé về nhà mẹ. Mấy hôm rồi mẹ ốm. Thời tiết trái nắng, trái gió đã hằn lên sự tảo tần của mẹ. Những ngày đầu, đám rau bị ngó lơ, chẳng mấy ai bận lòng. Lá cứ rũ rũ buồn. Rồi chúng như được dịp mà hờn dỗi chẳng buồn vươn lên, cũng chẳng còn xanh mơn mởn như những ngày mẹ thường chăm bẵm. Mẹ than khe khẽ vì nằm mãi như bị trói chân. Tôi giục: “Mẹ dậy ăn cháo, uống thuốc rồi còn đạp xe đi bán rau kìa”. Mẹ cười, nụ cười rạng ngời sức sống: “Tổ cha mi!”. Tôi tiếp lời: “Mẹ nói chăm rau là đam mê mà, đam mê thì đừng từ bỏ chứ!”. Vừa nghe nhắc đến đám rau, mẹ như có thêm nguồn động lực: “Chiều nay phải ra tưới mấy luống rau đã chớ để lâu, tội hắn!”. Tự nhiên lúc ấy tôi hết giận sự tham công tiếc việc của mẹ, tự dưng chỉ muốn thấy dáng mẹ mỗi chiều trên chiếc xe đạp cũ kỹ với mấy nắm rau. Tôi thấy nụ cười của mẹ lúc ấy rạng rỡ lắm!
Những tia nắng cuối cùng của hoàng hôn buông xuống lãng đãng trên mảnh vườn. Tôi xách ô roa ra tưới mấy luống rau rồi lại đắm vào suy nghĩ quẩn quanh về thế sự. “Làm việc gì cũng được, miễn là có đam mê và thấy hạnh phúc về công việc của mình”. Những giọt nước cứ thế thấm dần vào lòng đất, thấm vào từng manh lá tươi xanh đang vươn dậy. Vườn rau của mẹ cứ thế cùng tôi lớn khôn theo tháng ngày...
 TRÚC PHÙNG

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.

“Mùa xuân của mẹ”

“Mùa xuân của mẹ”

(GLO)- Đầu năm nay, tác giả Lê Thị Kim Sơn-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai ra mắt tập truyện dành cho thiếu nhi “Cổ tích trưa” (Nhà xuất bản Kim Đồng) và mới đây là tập truyện ngắn “Mùa xuân của mẹ” (Nhà xuất bản Hồng Đức). 

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

(GLO)- Bài thơ "Với Krông Pa" của Nguyễn Đình Phê mang đến một cái nhìn sâu sắc về mảnh đất và con người nơi đây. Không chỉ đưa người đọc đi qua những khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, tác giả còn gợi lên những câu chuyện lịch sử và cả hành trình đổi thay sau chiến tranh của vùng đất này.

Kết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

E-magazineKết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

(GLO)- Sáng 17-10, Thư viện tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình “Kết nối bạn đọc yêu sách” với sự tham gia của hàng trăm học sinh thuộc các đơn vị trường học trên địa bàn TP. Pleiku, những người làm công tác thư viện ở cơ sở và bạn đọc tích cực của thư viện năm 2024.

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

(GLO)- Bài thơ "Ngày nắng" của Lê Vi Thủy là những hình ảnh đầy sức sống và hy vọng. Tác giả khéo léo khắc họa cuộc sống khó khăn nhưng đầy nghị lực của con người, với những mầm xanh vươn lên trong khô cằn, thể hiện niềm tin vào ngày mai tốt đẹp hơn.