Vài nét về nghệ thuật tạc tượng gỗ Tây Nguyên

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Hiện nay, nền nghệ thuật điêu khắc độc đáo của Tây Nguyên đã vượt ra khỏi ranh giới của tâm linh và đang dần tiếp cận với nhu cầu sáng tạo phục vụ đời sống thường nhật của con người. 
Trong cuốn “Một số tư liệu mỹ thuật dân gian của đồng bào các dân tộc thiểu số” của tôi xuất bản năm 2007, chương viết về điêu khắc tượng mồ có đoạn: Bắt đầu từ gỗ, những khối gỗ tròn của núi rừng hùng vĩ được đẽo gọt bằng rìu để thành những khối hình: khối tròn là đầu, khối tam giác là mũi, khối vuông là ngực, khối chữ nhật là chân, tay. Tất cả những khối hình sơ khai của nghệ thuật điêu khắc. Những đơn giản mộc mạc ấy đã là sự rung động ban đầu của tình cảm người nghệ sĩ dân gian và bắt đầu tuôn chảy như những nốt nhạc trầm buồn luyến tiếc. Ai trong chúng ta đã một lần chứng kiến cái nguồn mạch rung động từ bàn tay thô ráp của người nghệ sĩ ấy: Con người sẽ dần hiện lên một cách huyền nhiệm, gỗ đã thành những con người đau khổ vì người thân vĩnh viễn ra đi như tượng ngồi ôm mặt khóc… Các cột klao bằng ngôn ngữ điêu khắc như một thông điệp gửi lên trời chứng giám cho người sống lòng thành gửi người thân nằm lại dưới nấm mồ với thần linh.
Có phải vì thế mà khi nói về tượng tròn của Tây Nguyên, người ta đều sử dụng cụm từ “tượng nhà mồ” là thế chăng? Có người đã áp đặt rằng, tượng tròn, nhất là tượng mô tả sinh hoạt của con người qua điêu khắc được sử dụng trang trí thuần túy trong nhà ở, nhà rông là hơi quá chăng? Tôi có dịp đi nhiều nơi, nhiều dân tộc cư ngụ ở vùng Gia Lai-Kon Tum trong thời kỳ bao cấp. Và chúng tôi khẳng định, tượng tròn do người Tây Nguyên sáng tạo ra dùng để gửi gắm tình cảm của người sống đối với người chết chỉ ở khu nhà mồ chứ không hề làm vật trang trí trong nhà ở và nhà rông. Theo quy định, trước lúc bỏ mả, các nghệ nhân điêu khắc chỉ được thể hiện tình cảm của mình qua điêu khắc ở khu nhà mồ, tuyệt đối không được làm tượng ở các khu khác, nhất là khuôn viên nhà ở và nhà rông vì phạm húy. Tuy vậy, nền nghệ thuật điêu khắc dân gian có thể hiện ở nhà rông, nhà ở nhưng chỉ thể hiện những vật linh thiêng như các phù điêu hoa văn trang trí trên các gian chính, các trụ ở 2 đầu hồi có đẽo gọt các hình linh vật hoặc hình bầu sữa phụ nữ ở các dân tộc Ê Đê, Jrai… Đó là quan niệm nguồn sống được sinh sôi trong cộng đồng.
Tượng gỗ Tây Nguyên tại Công viên Đồng Xanh (TP. Pleiku). Ảnh: Đức Thụy
Tượng gỗ Tây Nguyên tại Công viên Đồng Xanh (TP. Pleiku). Ảnh: Đức Thụy
Ngày nay, nền sản xuất nông nghiệp hiện đại đang phát triển ở vùng nông thôn miền núi, qua sự giao thoa của các nền văn hóa khác, sự hiện diện của các tôn giáo ở các buôn làng dân tộc thiểu số Tây Nguyên. Và nhất là được sự quan tâm của Đảng và Nhà nước về công tác định canh định cư, xây dựng đời sống văn hóa, đồng bào dân tộc thiểu số Tây Nguyên đã yên tâm với những người khuất núi, các khu nhà mồ được quy hoạch cố định, việc làm lễ pơ thi (bỏ mả) tuy vẫn còn nhưng phần lớn thủ tục đơn giản hơn, tượng gỗ cũng thưa thớt dần ở khu nhà mồ.
Đứng trước nguy cơ nền điêu khắc tượng gỗ có thể mai một, gần đây, một số nhà nghiên cứu tìm cách khơi gợi tiềm năng sáng tạo của các nghệ nhân điêu khắc qua các cuộc vận động sáng tạo tượng gỗ. Người khởi xướng đầu tiên phải kể đến là nhà nghiên cứu Linh Nga Niê Kdăm. Bà đã tranh thủ được nguồn tài trợ của Quỹ Sida Thụy Điển thông qua Hội Văn nghệ Dân gian Việt Nam vào năm 2007 làm nên Festival tượng gỗ dân gian tại Đak Lak thu hút hàng trăm nghệ nhân của các tỉnh Tây Nguyên về tham gia. Sở Văn hóa-Thông tin và Du lịch tỉnh Kon Tum cũng đã có những sáng kiến hết sức thuyết phục. Năm 2013, nhân kỷ niệm 100 năm thành lập tỉnh Kon Tum, tại khu rừng Măng Đen bên cạnh thác Pa Sỹ, Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Kon Tum phối hợp với UBND huyện Kon Plông tổ chức cuộc thi tạc tượng gỗ thu hút 33 nghệ nhân và đã có 120 tượng tròn ra đời dưới bàn tay tài hoa của các nghệ nhân. Tôi thực sự ngỡ ngàng khi chiêm ngắm tượng dân gian không phải trong khu nhà mồ mà ở một khu du lịch sinh thái. Những năm gần đây, 2 tỉnh Gia Lai và Kon Tum thường xuyên tổ chức các đợt tạc tượng Tây Nguyên. Tại Bảo tàng tỉnh Kon Tum cũng đã diễn ra triển lãm trưng bày tượng gỗ Tây Nguyên với sự tham gia của 45 nghệ nhân thuộc các dân tộc thiểu số như: Bahnar, Jrai, Xtiêng, Xơ Đăng, Brâu, Mơ Nâm, đặc biệt có sự hiện diện của nghệ nhân người Kinh và một số dân tộc phía Bắc.
Có thể nói, nền nghệ thuật điêu khắc độc đáo của Tây Nguyên đã vượt ra khỏi ranh giới của tâm linh và đang dần tiếp cận với nhu cầu sáng tạo phục vụ đời sống thường nhật của con người. Cụm từ “tượng nhà mồ” chắc chắn sẽ vào lãng quên để chỉ còn lại nền điêu khắc tượng gỗ Tây Nguyên hiện diện khắp mọi nơi trong cộng đồng.
PHÙNG SƠN

Có thể bạn quan tâm

Có một đêm văn công như thế

Có một đêm văn công như thế

(GLO)- Hôm ấy, bà con các làng ai ai cũng háo hức chờ đợi. Mới 17 giờ, bà con đã tập trung trước sân trụ sở xã Al Bá chờ đợi đêm diễn. Khi đó, tôi nhớ mình đã viết một bài báo có nhan đề “Đêm văn công ở vùng trắng văn công”...

Thơ Dương Kỳ Anh: Đi giữa vườn xuân

Thơ Dương Kỳ Anh: Đi giữa vườn xuân

(GLO)- Cảm giác về tình yêu qua lời thơ của Dương Kỳ Anh thật lãng mạn và đắm say. Điển hình, trong bài thơ "Đi giữa vườn xuân", tác giả không chỉ miêu tả vẻ đẹp của vườn xuân mà còn khéo léo lồng vào đó sự giao hòa giữa con người và thiên nhiên, giữa tình yêu lứa đôi và tình yêu Tổ quốc.

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Gọi xuân

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Gọi xuân

(GLO)- Bài thơ "Gọi xuân" của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng mang đậm không khí của mùa đông, song cũng là lời mời gọi, khắc khoải của mùa xuân. Từng câu thơ như một niềm khát khao về sự thay đổi, hồi sinh và tươi mới...

Thơ Lữ Hồng: Suốt mùa tuổi ngọc

Thơ Lữ Hồng: Suốt mùa tuổi ngọc

(GLO)- Mùa xuân vừa đến, cho ta cái cớ để nhìn lại chặng đường dài mình đã đi qua. Thêm một tuổi là thêm nhiều những hạnh ngộ và chia ly, nguyện ước và mong chờ. Nhưng chừng nào còn tha thiết với đời là ta còn “tuổi ngọc”. Bài thơ của tác giả Lữ Hồng dưới đây như thay lời muốn nói...

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Quê ngoại

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Quê ngoại

(GLO)- Bài thơ "Quê ngoại" của Nguyễn Ngọc Hạnh không chỉ là lời tỏ bày tình cảm quê hương mà còn là một thông điệp sâu sắc về sự gắn bó với cội nguồn. Quê hương dù có xa hay gần, luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc đời mỗi người, là điểm tựa để chúng ta tìm về trong những lúc lạc lõng nhất.

Thơ Lê Từ Hiển: Hoa vô thường

Thơ Lê Từ Hiển: Hoa vô thường

(GLO)- "Hoa vô thường" của Lê Từ Hiển mang đậm dấu ấn của sự chiêm nghiệm về cuộc đời, sự vô thường của thời gian qua những biến chuyển của thiên nhiên. Mỗi câu thơ như một khoảnh khắc dịu dàng, mà ở đó, tác giả lặng lẽ nhìn nhận và đón nhận mọi biến động của đời sống...

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Giếng xưa

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Giếng xưa

(GLO)- Với "Giếng xưa", tác giả Nguyễn Ngọc Hạnh đã khắc họa bức tranh đầy khắc khoải, suy tư về cuộc đời. Khi thời gian lặng lẽ trôi qua, mỗi hình ảnh đều như một lời tâm sự rất riêng tư nhưng cũng thật gần gũi và đầy cảm xúc.

Cuộc thi viết “Pleiku - Khát vọng vươn lên” năm 2025 nhận tác phẩm từ ngày 20-1

Cuộc thi viết “Pleiku - Khát vọng vươn lên” năm 2025 nhận tác phẩm từ ngày 20-1

(GLO)- Nhằm tiếp tục phát huy hiệu quả công tác tuyên truyền, quảng bá hình ảnh, con người phố núi Pleiku, UBND thành phố phối hợp với Báo Gia Lai tổ chức Cuộc thi viết về chủ đề “Pleiku-Khát vọng vươn lên” năm 2025 trên các ấn phẩm của Báo Gia Lai. Ban tổ chức bắt đầu nhận bài từ ngày 20-1.

Thơ Đào An Duyên: Ngàn sau

Thơ Đào An Duyên: Ngàn sau

(GLO)- Không chỉ là một lời nói về tình yêu, "Ngàn sau" của tác giả Đào An Duyên còn là một tác phẩm thơ triết lý, khẳng định sự bất tử, trường tồn của những xúc cảm chân thật qua biến động của thiên nhiên và cuộc sống.

Thơ Lê Vi Thủy: Tinh khôi mùa xuân

Thơ Lê Vi Thủy: Tinh khôi mùa xuân

(GLO)- "Tinh khôi mùa xuân" của Lê Vi Thủy thể hiện cảm xúc tươi mới, ngọt ngào của mùa xuân và tình yêu trong sáng, thuần khiết. Từ hình ảnh thiên nhiên gần gũi như "cánh hoa trắng", "giọt sương ban mai" đến những ẩn dụ về tình yêu, tất cả đều mang lại cho người đọc cảm giác ấm áp, đầy hy vọng.

Thơ Ngô Thanh Vân: Gió mùa về trong ấm áp xuân sang

Thơ Ngô Thanh Vân: Gió mùa về trong ấm áp xuân sang

(GLO)- Qua những hình ảnh tươi mới của mùa xuân, tác giả Ngô Thanh Vân đã vẽ nên một bức tranh ấm áp về tình cảm gia đình, về những tháng năm không thể quay lại nhưng đầy ắp kỷ niệm. Trong bài thơ, mẹ là hình ảnh trung tâm, là biểu tượng của tình yêu vô bờ bến.

Thơ Vân Phi: Ngõ xanh

Thơ Vân Phi: Ngõ xanh

(GLO)- Bài thơ Ngõ xanh của tác giả Vân Phi khắc họa một không gian thiên nhiên thanh bình của làng quê, nơi có mẹ cha và những điều thân thuộc nhất. Mỗi hình ảnh trong thơ như một lời nhắc nhở về sự quan trọng của gia đình, quê hương và những ký ức đẹp mà ta luôn cất giữ trong trái tim mình.

Khúc ca mùa xuân đoàn tụ

Khúc ca mùa xuân đoàn tụ

(GLO)- Mỗi lần nghe lại ca khúc “Sông Đakrong mùa xuân về” của nhạc sĩ Tố Hải, lòng tôi lại dạt dào xúc cảm và không thôi nghĩ về dòng chảy của những đoàn quân hào hùng ra trận để đem về mùa xuân đoàn tụ của một dân tộc anh hùng.

“Mưa giải thưởng” văn học nghệ thuật

“Mưa giải thưởng” văn học nghệ thuật

(GLO)- Năm 2024 được xem là năm “mưa giải thưởng” của văn học nghệ thuật (VHNT) Gia Lai tại các liên hoan, cuộc thi khu vực và toàn quốc, trong đó có nhiều giải cao. Đây là ghi nhận xứng đáng cho sự đầu tư, nỗ lực trong lĩnh vực đòi hỏi sức sáng tạo không ngừng của đội ngũ văn nghệ sĩ tỉnh nhà.