Trùng cửu

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- “Lau lách bạc phơ sầu bạn quý
Cúc thở hương thanh nhiễm áo xưa”(*)
Mới thu phân, thời tiết bắt đầu hanh khô hơn, những cơn gió pha ấm chen lạnh cứ thế len vào thành phố. Pha một ấm bạch cúc như thường lệ, tôi vừa uống trà vừa đếm thời khắc chuyển từ ngày này qua ngày khác.
 Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG
Trừ mùa xuân, tôi cho rằng thu là một mùa nhiều lễ tiết quan trọng nhất trong năm, đặc biệt là Trung thu và Trùng cửu (Trùng dương, nhằm ngày 9 tháng 9 Âm lịch). Trung thu là ngày đoàn viên, còn Trùng cửu lại là ngày mà tao nhân mặc khách leo núi uống rượu, chúc sức khỏe người lớn tuổi, hưởng không khí thanh mát, trò chuyện với bạn hữu. Tôi không dám nhận mình thuộc phường mặc khách, chỉ dám nhận là kẻ yêu rượu nên ngay từ mùa thu năm trước đã phải chuẩn bị sẵn cúc thơm, rượu quý, mật ngon, vò đẹp để ủ một mẻ rượu dành mời thầy và bè bạn, cũng kiếm cớ riêng để mình hưởng thụ mà thôi.
Khi dậy sớm vào ngày Trùng cửu, bạn sẽ được ngắm bầu trời còn đọng sương dần hòa lẫn với ánh ban mai. Nắng mùa thu óng vàng như mật, dần rót phủ xuống mặt đất. Mở bình rượu ra để chắt lấy từng giọt thơm nồng khiến người ta chưa uống mà đã say. Sau đó gói ghém bầu rượu, chuẩn bị tươm tất rồi tới nhà thầy, bạn bè thân quý đã tụ họp dần về, vì cùng yêu một thứ mà tương phùng và tạo thành một mối duyên sâu bền như tình thân. Ai nấy đều mang tới một thứ quà riêng, nếu thời tiết xấu không tiện leo núi hoặc đi chơi thì mọi người sẽ quây quần lại, cùng uống rượu, chẳng bàn chuyện thị phi, chẳng nói tới những chuyện không vui, chỉ kể những gì hay đẹp và kể về những gì mình đã học, đã đọc, những nơi mình đã đi, ấy mới là tuyệt thú. Rượu sánh rót ra, óng ánh đầy tràn, hương hoa cúc nhàn nhạt lan tỏa hòa cùng tiếng cười nói dễ khiến cho người ta phải say lòng. Mới nghĩ tới khoảnh khắc đó thôi mà tâm đã thấy vui.
Tôi bẻ một nhành cúc trắng, nhét chặt túi thơm đeo bên mình, cầu mong cho tháng năm đều có thể hoan ca. Vì cúc mà yêu thu, vì thu mà trọng lễ Trùng cửu, tất thảy đều chỉ xoay quanh một chữ “tình” mà thôi.
Đến nay, Trùng cửu không còn nằm trong tục hàng năm, thảng hoặc mới có người nhắc đến. Chẳng hay sau này còn ai giữ lấy nét xưa, nhân ngày này mà viếng già thăm trẻ không? Hoặc giả như Nguyễn Du than trong Mạn hứng, rằng: “Ninh tri dị nhật tây lăng hạ/Năng ẩm Trùng dương nhất trích vô?” (Ai hay ngày sau nằm dưới mộ/Trùng dương còn được giọt rượu thơm?).
PHẠM THÚY QUỲNH
--------------------------------------
(*) Trích Ất Hợi niên cửu nguyệt cửu nhật (Ngày Trùng cửu năm Ất Hợi) của Nguyễn Phúc Ưng Bình thời Nguyễn.

Có thể bạn quan tâm

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.