Trăng rằm cuối năm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Ánh trăng rằm vằng vặc. Thứ ánh sáng đặc biệt không thể lẫn vào đâu giữa bộn bề của những ngày cuối năm.
Ngày nay, cuộc sống hiện đại gắn liền với ánh sáng của những chiếc bóng điện muôn hình thù, đủ màu sắc. Ánh trăng dần xa lạ với chốn thị thành và cũng xa lạ hơn với trẻ con bây giờ. Một năm có mười hai mùa trăng tròn, mùa trăng nào cũng có một vẻ đẹp riêng, nhưng với tôi mà nói mùa trăng cuối năm luôn mang đến thứ cảm xúc diệu kỳ đến lạ.
 Minh họa: Kim Hương
Minh họa: Kim Hương
Nhớ thời chưa có điện, mỗi tối, anh em chúng tôi tranh thủ làm bài tập thật nhanh để tiết kiệm dầu đèn và quan trọng hơn là có thời gian ngắm trăng. Sau khi anh em chúng tôi chạy đua với cái ngọn đèn dầu leo lét, mẹ hoàn thành mẻ cơm rượu đổ vào chum, cả nhà trải chiếu ra sân cùng ngắm trăng rồi nghe cha kể chuyện. Cha tôi có giọng kể ấm áp đến lạ kỳ. Tôi vẫn nhớ mãi mùa trăng cuối năm trước khi có điện. Cha kể chuyện “Con ma Tây Bắc” với những thủ đoạn mị dân tinh vi của địch, nhưng cuối cùng bộ đội ta vẫn vạch trần. Chốc chốc đến đoạn gay cấn, cha dừng lại nhấp ngụm chè xanh khiến anh em tôi cứ há hốc ngóng đợi rồi giục giã “nhanh lên cha, rồi sao nữa ạ?”. Cha cứ thủng thẳng cười, tay vốc mấy hạt bắp rang mẹ tôi làm sẵn, anh em chúng tôi được phen khấp khởi mong chờ để nghe tiếp câu chuyện. Đêm, những cơn gió rít mạnh hơn cuốn theo tiếng xào xạc của lá, tiếng rầm rập của mái tôn ngay chái bếp càng làm không khí thêm phần liêu trai. Ánh trăng dường như cũng được đà tỏa sáng rành rọt hơn nhưng chẳng đủ xoa dịu nỗi lo lắng đan xen chút sợ hãi của anh em chúng tôi lúc ấy. Những lời kể của cha cứ miên man trong tiếng gió, tan lẫn vào cả ánh trăng vàng. Rồi cha lại kể chuyện Bác Hồ ở hang Pác Bó, về chiến tích và cuộc đời của bác Giáp, rồi lại đọc thơ Tố Hữu… Đám trẻ con quanh xóm cũng sà vào chiếu ăn bắp rang và hóng chuyện theo. Chúng tôi cứ mải miết đắm chìm trong những câu chuyện được ánh trăng phủ màu vàng sương. Những cơn gió cứ thế thoảng qua từng hồi mát lạnh cuốn theo hương vị dịu ngọt cỏ cây nơi núi rừng trập trùng. Trăng ngày ấy trong mắt của đứa trẻ như tôi là hình ảnh gia đình in lên cái bóng mờ mờ. Có lúc, tôi lại tưởng tượng rằng trăng đuổi theo mình nên mỗi lần đi đâu buổi tối lại ngước mắt lên nhìn trăng rồi cố sức cắm đầu để chạy... nhanh hơn trăng. Ánh trăng lúc ấy hiền hòa, dịu ngọt, lấp lánh chứa đựng cả tuổi thơ…
Dẫu bận đến mấy, tôi vẫn thường dành thời gian ngắm trăng. Mùa cuối năm, giữa những bộn bề lo toan, thứ ánh sáng mềm dịu vuốt ve như bàn tay mẹ, mơn trớn cảm xúc cứ bay bổng như những hoài vọng khát khao cho một năm mới với nhiều điều tốt đẹp. Khoảnh khắc ấy khiến tâm hồn ta như lắng đọng.
TRÚC PHÙNG

Có thể bạn quan tâm

“Tổ quốc bên bờ sóng”

“Tổ quốc bên bờ sóng”

(GLO)- Đó là chủ đề cuộc thi và triển lãm ảnh nghệ thuật cấp quốc gia do Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương chủ trì, phối hợp với các cơ quan, đơn vị liên quan tổ chức nhằm thực hiện kế hoạch tuyên truyền về biển, đảo năm 2025.

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

(GLO)- Mặc nhiên, việc sáng tạo văn học nghệ thuật luôn mang tính độc lập và tự giác cao độ của mỗi văn nghệ sĩ, nhưng hành trình ấy sẽ không đơn độc nếu có sự dìu dắt chân tình của người đi trước. Tại phố núi Pleiku, nhiều tác giả trẻ đã tìm được điểm tựa tinh thần đáng quý như thế.

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời lúc 10h45 sáng 13/3 tại Hà Nội. Năm cuối đời, ông chống chọi với bệnh ung thư. Vài tháng gần đây, nhiều đồng nghiệp chia sẻ hình ảnh thăm nhạc sĩ Thụy Kha trong bệnh viện. 

Tiết mục múa của đơn vị Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng trình diễn tại Liên hoan nghệ thuật quần chúng huyện Ia Grai năm 2025.

Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang huyện Ia Grai: Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng giành giải nhất toàn đoàn

(GLO)- Trong 2 đêm (11 và 12-3), huyện Ia Grai tổ chức Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang năm 2025. Liên hoan quy tụ 13 đơn vị tham gia. Mỗi đơn vị đăng ký trình diễn từ 3 đến 5 tiết mục ca, múa và diễn tấu các loại nhạc cụ.

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

(GLO)- "Nắng chưa qua" của Bút Biển là một bài thơ đầy hoài niệm. Bằng những câu thơ nhẹ nhàng mà day dứt, tác giả khắc họa nỗi buồn của sự xa cách, khi ký ức vẫn còn đó nhưng hiện tại chỉ còn lại gió lùa, hoa rụng và căn phòng trống,... dường như có ai đang ngóng về một vệt nắng chưa qua.

Bản hòa ca cùng triền ký ức

Bản hòa ca cùng triền ký ức

(GLO)- Dù đã có hơn 30 năm sống ở Pleiku nhưng khi đọc tập “Vân môi say phố” của Ngô Thanh Vân (NXB Hội Nhà văn, 2024), tôi lại có cảm tưởng được khám phá một miền đất tưởng chừng quá đỗi quen thuộc.

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

(GLO)- Tối 10-3, tại làng C (xã Gào), Đội Thông tin lưu động-Trung tâm Văn hóa-Thông tin và Thể thao TP. Pleiku tổ chức chương trình giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng tỉnh (17/3/1975-17/3/2025), chào mừng Đại hội Đảng các cấp, tiến tới Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV.

Hội viên Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh tại chương trình chào mừng Ngày Âm nhạc Việt Nam năm 2024. Ảnh: H.N

Nhạc sĩ Gia Lai kiếm tìm tác phẩm có sức ảnh hưởng lớn

(GLO)- Bám sát hơi thở cuộc sống và đưa bản sắc dân tộc vào tác phẩm, các nhạc sĩ Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh Gia Lai đã thực sự cố gắng trong hoạt động sáng tác nhằm ghi dấu ấn. Song, làm gì để tác phẩm lan tỏa rộng rãi, ghi đậm trong tâm trí người nghe đang là trăn trở của những người tâm huyết.

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

(GLO)- "Nhớ Pleiku" là một tác phẩm đầy cảm xúc của tác giả Sơn Trần. Từng câu thơ vẽ nên bức tranh phố núi đẹp mơ mộng với cảnh sắc yên bình, quyện hòa cùng ký ức, tình yêu và nỗi nhớ...

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

(GLO)- Bài thơ "Lâu không về nhà" của tác giả Vân Phi thấm đượm nỗi nhớ quê hương da diết của người con xa xứ-nơi cánh đồng, dòng sông và mẹ già vẫn chờ đợi theo tháng năm lở bồi. Từng câu thơ như những thước phim chậm rãi, gợi lại ký ức tuổi thơ ấm áp bên ánh đèn dầu, bên những thân gần mẹ cha.