Tình người miền biển: Ấm tình nơi đầu sóng ngọn gió

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Không chỉ là bạn chài trên cùng một con thuyền, những người dân miền biển Quảng Ngãi còn là điểm tựa của nhau giữa trùng khơi sóng gió. Góp vốn ra khơi, lập quỹ tương trợ, vá lưới kiếm sống, mỗi hành động, mỗi nghĩa cử đều chan chứa tình người, góp phần giúp họ vượt qua gian khó.

DỆT TÌNH THÂN QUA TỪNG CHUYẾN RA KHƠI

Chiều đầu hạ, cảng cá Mỹ Á (P.Phổ Quang, TX.Đức Phổ, Quảng Ngãi) rộn tiếng máy nổ, tiếng gọi nhau í ới chuẩn bị cho chuyến ra khơi. Những lá cờ đỏ sao vàng tung bay trước mũi tàu. Trên chiếc tàu cá QNg 48957 TS, ngư dân Võ Xuân Cẩm miệng hô lớn, tay lái vững vàng đưa con tàu lướt sóng, hướng ra biển lớn.

Hơn 40 năm gắn bó với biển cả, ông Cẩm từng chèo lái đủ loại tàu đánh cá, từ nhỏ đến lớn. Ngày ấy, ông cùng người thân góp từng đồng mua con tàu đầu tiên, rồi lại bán đi để đổi tàu lớn hơn, đủ sức vượt sóng lớn, gió mạnh. Chiếc tàu hiện tại là kết quả của sự hợp tác giữa ông và ngư dân Nguyễn Thành Phim, người bạn cùng chí hướng, cùng lòng yêu biển.

Không chỉ chủ tàu, anh em bạn thuyền cũng góp tiền mua lưới, chia nhau lợi nhuận sau mỗi chuyến đi. "Tàu là của chung, ai cũng có phần nên ai cũng lo. Không sợ thiếu người ra khơi", ông Cẩm nói.

Bà Nguyễn Thị Sương (phải) và các thành viên trong tổ vá lưới
Bà Nguyễn Thị Sương (phải) và các thành viên trong tổ vá lưới

Biển đêm lộng gió. Sau tín hiệu từ ông Cẩm, các thuyền viên nhanh chóng thả lưới vây rút. Vòng lưới khổng lồ khép dần, ôm trọn đàn cá. Một người chèo thúng rời tàu, kéo theo phao đèn để dụ cá. Dưới ánh sáng vàng lập lòe, cá mực hoảng loạn tìm đường thoát. Mồ hôi thấm áo, bàn tay chai sần, họ phối hợp kéo lưới nhịp nhàng như vũ khúc giữa biển trời. Tiếng cười vang rộn ràng khi mẻ lưới được kéo lên, cá mực tươi rói tràn boong tàu.

"Lưới là của chung, rách một khúc là thiệt cả đám nên ai cũng cẩn thận. Không ai nề hà việc nặng nhẹ", một thuyền viên vừa gỡ cá hố khỏi lưới vừa nói. Tình thân giữa những con người lênh đênh trên biển lớn cứ thế được dệt nên qua từng chuyến ra khơi.

Ở làng chài Hải Tân (xã Phổ Quang), gia đình ngư dân Nguyễn Dương được gọi vui là "hợp tác xã trên biển" với 4 chiếc tàu cá lớn, mỗi chiếc là sự gom góp vốn liếng từ anh em, con cháu. Chiếc tàu công suất 450 CV mà anh Dương đang đi biển cùng cháu ruột và 10 thuyền viên cũng được dựng nên từ những phần hùn vốn như thế. Có người thiếu tiền, anh Dương cho mượn rồi trả dần. "Có anh em góp sức, có bệnh nằm bờ thì vẫn có người thay lái, tàu không phải nằm chờ", anh cười, nói về tình người miền biển.

Nhiều chị em phụ nữ P.Phổ Quang cùng tham gia vá lưới mưu sinh
Nhiều chị em phụ nữ P.Phổ Quang cùng tham gia vá lưới mưu sinh

NGHĨA TÌNH NGƯ PHỦ

Có lần, tàu cá QNg 94713 TS đang đánh bắt ngoài khơi thì vang lên tiếng kêu cứu. Ngư dân Lê Quốc Việt bị máy xay đá nghiền nát cánh tay phải. Máu loang đỏ sàn tàu, anh bất tỉnh. Không chần chừ, chủ tàu Nguyễn Đức Thạnh (53 tuổi, ngụ xã Phổ Quang) băng bó tạm thời và liên hệ các tàu lân cận cầu cứu. Nhận tin qua Icom khi cách nhau chừng 20 hải lý, thuyền trưởng Ngô Thanh Phong vội gọi điện báo Trung tâm Tìm kiếm cứu nạn hàng hải khu vực 2.

Ngay sau đó, tàu SAR 274 cùng ê kíp bác sĩ từ Bệnh viện 199 (Bộ Công an) nhận lệnh, rẽ sóng ra khơi trong đêm. Gặp nhau giữa biển, bác sĩ sơ cứu rồi chuyển anh Việt về đất liền. Anh may mắn thoát khỏi lưỡi hái tử thần.

Thuyền trưởng Ngô Thanh Phong, người đàn ông 45 tuổi với 2 thập niên "ăn sóng nói gió", hiện là Tổ trưởng tổ tự quản gồm 13 tàu đánh bắt xa bờ. Mỗi chuyến về, các tàu góp 200.000 đồng vào quỹ tương trợ. Lúc khó khăn, người vay vốn mua ngư cụ, người bệnh tật được thăm hỏi, có người mất thì quỹ lo cả chuyện phúng điếu. "Chi tiêu gì cũng phải thống nhất, nên ai cũng tin nhau", anh Phong nói.

Mọi người giũ lưới và sắp xếp gọn gàng sau chuyến ra khơi
Mọi người giũ lưới và sắp xếp gọn gàng sau chuyến ra khơi

Ông Võ Xuân Cẩm, Phó chủ tịch Nghiệp đoàn nghề cá P.Phổ Quang, cho biết toàn phường có 25 tổ tự quản như vậy, mỗi tổ ít nhất 6 tàu. Ở nơi sóng gió dữ dằn, tình đồng đội là cánh buồm vững vàng cho mỗi chuyến ra khơi. "Ngư dân ở đây tốt bụng lắm. Khi có người bị nạn, lâm vào cảnh ngặt nghèo là họ sẵn lòng giúp đỡ", ông Cẩm nói.

NHỮNG PHỤ NỮ BỀN GAN VÁ LƯỚI

Lặng lẽ sau những chuyến tàu ra khơi là hình ảnh những người phụ nữ bên giàn lưới. Hơn 25 năm trước, bà Nguyễn Thị Sương (ở P.Phổ Quang) tập hợp chị em nhận vá lưới thuê. Lưới rách nát được vá tỉ mỉ, chì kẹp chắc, dây buộc khéo. Ngư dân xa gần tin tưởng tìm đến, có người thuê cả xe chở các chị đến tận cảng Sa Kỳ (xã Bình Châu, H.Bình Sơn, Quảng Ngãi) để vá lưới sau chuyến biển.

"Hầu hết chị em ở đây có chồng đi biển. Mỗi người đều muốn có việc làm để cùng chồng gánh vác cuộc sống gia đình. Thế là chúng tôi rủ nhau làm lưới. Công việc không nặng nhọc nhưng đòi hỏi sự khéo léo, tỉ mỉ", bà Sương chia sẻ.

Bạn chài cùng làm việc trên tàu cá của hai ngư dân Võ Xuân Cẩm và Nguyễn Thành Phim
Bạn chài cùng làm việc trên tàu cá của hai ngư dân Võ Xuân Cẩm và Nguyễn Thành Phim

Hơn 5 năm trước, Hội Nông dân P.Phổ Quang thành lập tổ vá lưới với 22 thành viên, bà Sương làm tổ trưởng. Công việc tuy nhẹ nhàng nhưng đòi hỏi kiên trì. Làm 8 tiếng mỗi ngày, mỗi người được trả 160.000 đồng. Tháng ít thì 3 triệu, tháng nhiều lên tới gần 5 triệu đồng. Ai bận việc nhà có thể xin lưới về làm đêm, linh hoạt thời gian. Mỗi tháng, tổ viên góp 100.000 đồng vào quỹ tương trợ. Quỹ hiện có hơn 60 triệu đồng, dùng giúp chị em gặp khó khăn vay vốn với lãi suất thấp. Bà Sương còn chủ động tìm thêm đơn hàng, mong muốn được vay vốn ưu đãi để tạo việc làm cho nhiều người hơn.

Chiều muộn, trong căn nhà nhỏ, chị Trần Thị Hoa tranh thủ nấu cơm. Chồng chị, anh Võ Trái, từng là ngư dân gan dạ, nay mắc bệnh cột sống và tiểu đường, không còn sức ra khơi. Anh phụ vợ buộc lưới, vá lưới để kiếm thêm thu nhập. "Chị em trong tổ thấy tôi khó khăn nên thống nhất cho vay vốn từ quỹ tương trợ, lãi suất rất thấp. Nhờ khoản tiền ấy, tôi gồng gánh qua những lúc khốn khó, nuôi hai con ăn học. Giờ đứa lớn đã tốt nghiệp đại học, đứa nhỏ đang học ở TP.HCM…", chị Hoa tâm sự.

Tàu cá của ngư dân Phổ Quang neo đậu tại cảng Mỹ Á
Tàu cá của ngư dân Phổ Quang neo đậu tại cảng Mỹ Á

Giữa sóng gió, hiểm nguy và nhọc nhằn, người miền biển vẫn dìu nhau mà sống, mà vươn lên. Câu chuyện góp vốn ra khơi, cứu bạn lâm nạn, hay gom tiền vá lưới… đều lặng lẽ nhưng thấm đẫm nghĩa tình. Những làng chài ven biển như những hạt muối, nhỏ bé nhưng mặn mòi, giữ gìn và truyền đi vị mặn yêu thương giữa sóng nước.

Theo Trang Thy (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Chìa khóa mở cửa Tây Nguyên và Nam Trung bộ: Khát vọng “mỏ vàng” còn ngủ yên

Chìa khóa mở cửa Tây Nguyên và Nam Trung bộ: Khát vọng “mỏ vàng” còn ngủ yên

Với lợi thế về vị trí địa lý, thiên nhiên kỳ vĩ và kho tàng văn hóa đa dạng, Tây Nguyên và Nam Trung bộ sở hữu sức hút độc đáo. Tuy nhiên, việc khai thác những lợi thế này để phát triển du lịch còn rất hạn chế. Làm thế nào để đánh thức “mỏ vàng” còn ngủ yên này, biến khát vọng thành hiện thực?

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 2: Con công nhân lao động chơi ở đâu?

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 2: Con công nhân lao động chơi ở đâu?

Với không ít gia đình công nhân lao động ở những thủ phủ công nghiệp như TPHCM, Bình Dương, nghỉ hè là thời gian ám ảnh nhất. Bởi, con trẻ nghỉ hè nhưng phụ huynh vẫn đến nhà máy. Không ít phụ huynh buộc phải để con ở nhà một mình tại khu trọ, số khác đưa con cùng vào nhà máy hoặc gửi về quê.

Chuyện xưa Diệp Kính

Chuyện xưa Diệp Kính

(GLO)- Hiện nay, nhiều người vẫn quen gọi khu vực trung tâm TP. Pleiku là khu Diệp Kính. Một số bạn trẻ khi gặp tôi cũng thường hỏi về nguồn gốc của tên gọi này. Mỗi lần nhắc đến khu Diệp Kính, bao ký ức lại ùa về trong tôi.

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 1: Đôn đáo tìm chỗ chơi cho con

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 1: Đôn đáo tìm chỗ chơi cho con

Mỗi dịp hè về, câu hỏi: “Trẻ em sẽ chơi ở đâu?” lại trở thành mối bận tâm của nhiều bậc phụ huynh. Nhiều trẻ vì thiếu sân chơi đã phải giam mình trong nhà với điện thoại, tivi. Hè về, trẻ em rất cần một sân chơi đúng nghĩa, không chỉ là chốn nô đùa an toàn, mà còn là nơi ươm mầm nhân cách.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Lặng thầm trên chốt tiền tiêu

Lặng thầm trên chốt tiền tiêu

(GLO)- Nơi “phên giậu” phía Tây của Tổ quốc, những người lính quân hàm xanh ở Chốt 1 và Chốt 5 của Đồn Biên phòng Ia Nan (huyện Đức Cơ, tỉnh Gia Lai) vẫn ngày ngày vững chí, bền gan bám trụ.

Thuốc giả, thuốc kém chất lượng hoành hành - Bài 2: Có tiếp tay, buông lỏng quản lý?

Thuốc giả, thuốc kém chất lượng hoành hành - Bài 2: Có tiếp tay, buông lỏng quản lý?

Thuốc là mặt hàng đặc biệt, liên quan trực tiếp đến sức khỏe, tính mạng người dân. Sau hàng loạt vụ sản xuất, buôn bán thuốc giả, thuốc kém chất lượng vừa bị bắt giữ, dư luận đặt câu hỏi: Các cơ quan được giao quản lý, giám sát đã làm hết trách nhiệm và xử lý quyết liệt, công tâm chưa?

Uống trà đi!: Bản Liền, chuyện giờ mới kể

Uống trà đi!: Bản Liền, chuyện giờ mới kể

Từng vạt núi lở vẫn còn nguyên dấu tích, đường chưa rõ ra đường, dằn xóc, lắc lư, cùng bao lần thót tim khi bánh xe chỉ cách mép vực sâu chưa đầy gang với, đường vào Bản Liền hiện nay vẫn đầy nham nhở, bụi mù, chưa bình phục sau trận mưa lũ lịch sử 9.2024.

null