Tiễn mùa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Khi tôi quay trở lại, quán cà phê cũ đã thay bảng hiệu mới. Không còn người chủ quen biết, mái tóc dài đậm chất nghệ sĩ, rành sở thích của vị khách thường đi một mình, luôn mang theo vài cuốn sách, ly cà phê đen thật ít đường, nhạc Trịnh thời kỳ đầu là tôi nữa.
Cô chủ trẻ đón tôi bằng cái nhìn ngạc nhiên. Dĩ nhiên là tôi cũng ngơ ngác trước không gian đã khác của những gì thuộc về một phần kỷ niệm. Tôi cảm thấy tiếc khi không tìm được một hình ảnh từng quen nào còn sót lại. Bức chân dung của nhạc sĩ tài hoa. Gờ đá xanh đầy rêu lún phún. Chiếc chuông gió leng keng treo ở bức rèm trúc. Và bàn ghế, ly tách và kiểu cách phục vụ của nhân viên cũng khác xưa. Để phù hợp thị hiếu và lứa tuổi hay đấy là minh chứng cho sự đổi thay khi thời gian như cơn lốc vô tình cuốn qua cuộc đời mỗi người.
Độ cuối năm ở thành phố này cũng bắt đầu những làn nắng lạnh. Gió se sắt phả đầy quãng phố, hút qua rèm cửa, mang theo hơi sương... Hình như có tiếng chim gọi bầy ríu ran sau tán lá non xanh mé đường. Hình như bước chân người đi về vội vã hơn. Và sự dịch chuyển của mặt trời, màn đêm cũng có gì gấp gáp. Bởi vừa tinh mơ đã tối mịt, bởi vừa nắng dịu đã đêm mưa? Tôi đã lắng nghe sự vận động của đất trời và tự kiểm đếm, vận hành trong tâm trạng về những gì đã trải nghiệm cả những dự định mai này cũng cần sắp đặt. Tôi chợt mỉm cười vì cái suy nghĩ ngớ ngẩn vừa lướt qua, để vẹn nguyên cảm xúc, tôi đón đợi âm thanh quen thuộc xung quanh, đã từ lâu như là một phần của cuộc sống.
Tôi lại nghĩ về những ngày dịch Covid-19 căng thẳng nhất, quán cà phê quen và ông chủ nghệ sĩ, mê nhạc Trịnh. Nghe đâu ông đã về quê, một trang trại rộng rãi ở Kbang. Tôi lại nghĩ về lũ chim thường bay về làm tổ trên tháp chuông nhà thờ. Bọn chúng có cảm giác bồn chồn sợ hãi như con người trước thông tin về dịch bệnh không nhỉ? Hình như trong suốt những ngày tháng đớn đau, mất mát ấy, tất cả đều lặng im, nhưng sự đổi thay vẫn luôn tiếp diễn như những nhịp chuông ngân vang vào từng giờ, khắc để báo hiệu sự thay đổi của một con người. Có thể họ sẽ an bài, sống một đời sống khác, tuyệt vời hơn, ở một thế giới khác. Và dù sự thay đổi nào, bao giờ tiếng chuông cũng mang đến một cảm giác thật khó tả: Không quá buồn nhưng cũng không thực sự dễ chịu, cứ gieo vào lòng khi hối thúc, khi nức nở.
Tôi đã vô tình bị ám ảnh bởi âm thanh ấy giữa xô bồ những tiếng còi xe cứu thương hú gọi. Thời khắc bất chợt nghe âm thanh này, lạ thay khiến lòng người dậy lên bao tha thiết với cuộc đời, ngay khi còn có thể.
Phố núi giờ này chừng như say giấc. Những con đường nằm im thiêm thiếp trong hơi lạnh, trong xao xác tiếng lá rơi đầy hè phố. Ở nơi Phố núi, đặc trưng là sương mù thường phủ choàng cây lá bên sườn dốc co ro. Nơi những con đường dẫn ra ngoại ô thênh thang, đầy cỏ, chạy dài, những nương rẫy trập trùng, xanh ngút mắt. Ở nơi đó có những con người tôi đã quen thân, cả những người vừa gặp nhau mà ngỡ biết nhau từ lâu bởi cái tình cảm chân thành và hào sảng.
Năm 2021 sắp trôi qua. Một năm ta quen với những thông tin được mặc định rằng cần phải như thế này, phải như thế kia để phòng-chống dịch. Một năm hình như chiếc khẩu trang luôn gắn liền với khuôn mặt, nụ cười chỉ lộ qua ánh mắt. Một năm ta đã biết yêu thương đến nhau nhiều hơn dẫu khoảng cách giao tiếp có thể xa hơn. Năm 2021 khiến trái tim con người đôi khi căng phồng, tự kìm lại không muốn để nó đập nhanh bởi sợ hãi khi đối diện với thông tin không tốt. Khi chúng ta đã có rất nhiều cuộc hẹn với bản thân, với những yêu thương… nhưng vì nhiều lý do khác nhau mà cứ chần chừ, do dự... Cuối năm rồi, đừng hẹn lần hẹn lữa nữa, hãy thực hiện điều mong ước của mình!
Những tờ lịch cuối cùng của năm cũ sắp rơi, chặng đường phía trước rộng mở, chào đón. Ngắm những hàng cây trầm tư bên phố, tôi chợt  mỉm cười khi nghĩ đến những thay đổi tích cực vào năm sau. Những con đường dang tay đón đợi, gợi nhớ những khuôn mặt bạn bè đầy yêu thương gắn bó.
SƠN TRẦN

Có thể bạn quan tâm

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

(GLO)- Vở diễn Trò chơi của quỷ do Ðoàn ca kịch bài chòi Bình Ðịnh (thuộc Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh Gia Lai) dàn dựng vừa giành huy chương đồng tại Liên hoan Nghệ thuật sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc về “Hình tượng người chiến sĩ Công an nhân dân” lần thứ V-năm 2025.

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Tôi không phải một dịch giả chuyên nghiệp - mào đầu vậy hoàn toàn không phải để biện hộ cho những sơ suất, sai sót và thô lậu mà bất cứ ai khi chạm tay vào việc dịch nói riêng, việc chữ nghĩa nói chung, dẫu là tay thuận hay tay ngang, đều phải đối mặt và chịu trách nhiệm.

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Để chào đón thời khắc đặc biệt của đất nước, của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ cao cả với vai trò, vị thế là cơ quan ngôn luận của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ mà người đứng đầu hệ thống Mặt trận đã tin tưởng giao phó; kể từ tháng 7.2025, Báo Đại đoàn kết ra mắt ấn phẩm Tinh hoa Việt bộ mới.
Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
null