Thuyền giấy

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Mùa mưa mang đến bao phiền toái và rắc rối! Lần nào tôi cũng nhủ thầm như vậy khi che ngoài bộ đồ thời trang bằng chiếc áo mưa kín từ đầu đến chân, thậm chí có hôm hứng chí mặc váy thật đẹp, xoay ra thấy mưa, lại phải thay bằng bộ quần jean áo phông. Đã thế, đầu tóc, giày dép cũng phải chuẩn bị sao cho phù hợp với thời tiết này: chân mang sẵn đôi dép lê, đôi giày cao gót luôn phải nằm trong cốp, khi nào tới công ty mới lấy giày ra mang. Nhưng lắm hôm đi muộn, cởi được chiếc áo mưa là lo chen chân chạy vào công ty cho kịp giờ nên chân tôi vẫn đeo theo đôi dép kẹp, ngượng chín cả mặt.
Tranh minh họa
Tranh minh họa
Tan sở, lại mưa. Chiếc áo mưa vắt tạm ngoài xe bị ai đó lấy mất, tôi bần thần nép tạm góc phố. Có cậu bé nhỏ vẫn đang hí húi nơi vỉa hè, mặc cho nước mưa hắt vào ướt áo. Tôi tò mò ghé mắt nhìn. Thì ra cậu bé chơi trò gấp thuyền giấy. Cậu cẩn thận nâng con thuyền lên, cân chỉnh lại đáy thuyền cho thuyền thêm vững chãi rồi thật nhẹ nhàng nâng nó lên ngang mặt, nhìn ngắm lần cuối, vẻ như rất hài lòng với tác phẩm của mình. Cậu bé quả quyết nhìn ra dòng nước mưa đang cuộn chảy nơi vỉa hè như một con sông, và như nín thở, cậu chọn nơi gần miệng cống, chỗ mặt nước duềnh lên để đặt con thuyền xuống. Mặc cho những giọt mưa đang quất mạnh vào người, chiếc áo thun màu xanh ngấm nước loang lổ, ôm sát vào thân hình gầy gò, cậu vẫn chần chừ giữ con thuyền trong tay thêm một chốc lát. Chờ khi cái xoáy nước cuộn lên, như ra lệnh, cậu bé nói: “Bơi đi nào!”. Con thuyền giấy thoáng chao đảo khi không còn được bàn tay ấm áp níu giữ, nhưng rồi chiếc thuyền giấy nhanh chóng lấy lại được thăng bằng, và theo đà cứ lao tới băng băng, những giọt mưa nặng hạt, dòng nước cuộn xối vẫn chưa thể đánh bại con thuyền. Và cậu nhỏ với đôi mắt bướng bỉnh vẫn dõi theo.
Chỉ trong thoáng chốc đó, tôi bỗng biến thành cậu nhóc này. Những ngày xưa bé dại, cũng lén mẹ lấy những tờ giấy kiểm tra, giấy nháp cũ, cẩn thận xếp thuyền giấy, rồi cũng đội mưa, đi tìm những rãnh nước xiết cùng chúng bạn thả thuyền giấy. Ngày xưa ấy, những con thuyền giấy là trò chơi xa xỉ vì giấy rất hiếm, chỉ dành để làm tập, rồi để dành nháp, sau cùng là để nhóm lửa chứ không được dùng để thả thuyền. Nên đứa nào tham gia trò này cũng phải lén lút, thả được con thuyền là đám trẻ nhỏ chúng tôi vừa la hét cổ vũ, vừa ráng chạy theo để xem thuyền của mình bơi được bao xa. Những con thuyền tuổi thơ ngày đó đã đi theo những cơn mưa, còn chúng tôi thì luôn kết thúc bằng những trận tắm mưa.
Ngày ấy, mưa là niềm vui, vậy mà tôi quên lãng.
Cảm ơn cậu bé, cảm ơn chiếc thuyền giấy bé nhỏ, cảm ơn buổi chiều mưa đã cho tôi được gặp lại tuổi thơ của chính mình…
Kim Sơn

Có thể bạn quan tâm

Bé An Nhiên có niềm đam mê và tình yêu đặc biệt với cây đàn t'rưng. Ảnh: Vũ Chi

Nahria Rose An Nhiên và tình yêu tiếng đàn t’rưng

(GLO)- Mới 8 tuổi nhưng cô bé dân tộc Cơ-ho Nahria Rose An Nhiên đã bộc lộ năng khiếu đánh đàn t’rưng. Với khả năng làm chủ sân khấu cùng ngón đàn điêu luyện, các tiết mục trình diễn của em luôn nhận được những tràng pháo tay không ngớt từ khán giả.

Tính sử thi trong tranh Xu Man

Tính sử thi trong tranh Xu Man

(GLO)- Họa sĩ Xu Man (1925-2007) được mệnh danh là “cánh chim đầu đàn của mỹ thuật Tây Nguyên”. Nét đặc sắc trong tranh Xu Man là tính sử thi. Đây vừa là đặc trưng nghệ thuật cũng vừa là nội hàm văn hóa ẩn trong tác phẩm của ông.

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Cha mẹ làm nông, cả tuổi thơ của Trương Kim Ngân (sinh năm 1994) đã quen với việc gieo mạ, gặt lúa. Về sau, theo nghề họa sĩ - nghệ nhân, chị vẫn để bàn tay mình gắn bó với từng hạt gạo thân yêu thay vì chỉ có cọ, màu, giấy vẽ…

Khi sông gặp biển

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khi sông gặp biển

(GLO)- Giữa dòng chảy ký ức, bài thơ "Khi sông gọi biển" của tác giả Nguyễn Thanh Mừng gợi về hình bóng con sông xưa với lời hẹn thơ ngây, thể hiện nỗi niềm tiếc nuối trước những đổi thay. Sông vẫn đợi, chỉ người đã không còn như trước.

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.