Tạp bút : Ngày bình yên

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nắng cuối ngày hắt vào khung cổng màu trắng, nắng tưới trên những bụi hồng gai như làm cho màu cánh hồng cứng cáp hơn. Lan man, thoang thoảng trong gió những làn hương thơm mát.
Vì muốn con có không gian chơi đùa, hít thở không khí trong lành nên vợ chồng tôi chuyển nhà ra ngoại thành, nơi có những ngôi làng Jrai thuần hậu. Lũ trẻ con đứa béo, đứa gầy, đứa trắng xinh, đứa đen nhẻm nhưng cứ chiều đến là những cánh cổng đều mở rộng để chúng ùa vào nhau. Chúng hồn nhiên chơi đùa, hắt nước, đuổi bắt ầm ĩ… dù nói lẫn những thứ tiếng khác nhau. Có hôm con trai tôi thắc mắc: “Mẹ ơi, chị hàng xóm nói hai thứ tiếng, con không hiểu”, tôi lại giảng giải cho con về sự khác biệt ngôn ngữ trong những mảng màu văn hóa của người Việt. Nhìn chúng, tôi trộm nghĩ, có khi người lớn phải học trẻ con về sự hòa đồng, không phân biệt đối xử. Chúng chẳng biết đâu là giàu nghèo, xấu đẹp, chúng chơi với nhau thân thiết bởi lẽ thứ chúng giao tiếp với nhau không đơn thuần là ngôn ngữ mà còn là cử chỉ, ánh mắt, sự quan tâm và cả sự nhạy cảm thuần khiết của con trẻ. Trên tay mẹ, con gái tôi mới 3 tháng tuổi cũng tròn miệng ô a theo các anh chị hò hét, chạy nháo nhác ngoài kia.
 Minh họa: Huyền trang
Minh họa: Huyền trang
Nắng tắt hẳn, tôi ngồi lặng thinh nghe tiếng mấy con muỗi vo ve, tiếng đàn chim đập cánh tìm về tổ sau một ngày mỏi mệt, tiếng gió đùa lá cây vi vu trong ráng chiều. Nhà nhà bật điện sáng, tiếng mẹ gọi con về tắm vang lên từ đầu ngõ. Tôi phải gọi vài lần mới thấy con trai lấm lem mò về, người nhễ nhại mồ hôi. Tiếng nồi cơm lục bục, tiếng nồi áp suất hầm trên bếp kêu xì xì lẫn thanh âm của những loài côn trùng đợi ngày tắt nắng xen lẫn vào suy nghĩ của tôi. Thầm nghĩ, con chim thuộc về rừng cây nhưng nó cũng chỉ cần một cành cây be bé để xây tổ, con cá cần có nước để sinh tồn nhưng không cần cả dòng sông. Vậy hà cớ chi con người phải đua tranh, ghen ghét để mà giành giật vụ lợi? Đến khi nào người ta mới biết yêu thương nhau là đến bên nhau, nhìn sâu vào mắt nhau hay nắm tay nhau một cái thật ấm? Một bữa cơm ngon không cần nhiều cao lương mỹ vị mà có khi chỉ là mấy món vợ chồng cùng nhau vào bếp để vừa nấu vừa trò chuyện. Bữa tối dọn trên mâm toàn đồ thơm ngọt vì người đầu bếp chính của gia đình đã tẩm ướp vào đó tình yêu chân thành, cả nhà vừa ăn vừa trò chuyện rôm rả, khép lại ngoài kia những ồn ã của đời sống phố thị…
Tôi vẫn nói với bạn bè mình rằng, tôi không ước gì nhiều, chỉ mong một cuộc sống bình yên. Đôi lúc tôi cũng tự so sánh, sao nhà người ta thế này, thế kia, cũng đắn đo với những chiếc áo lộng lẫy trong một cửa hiệu sang trọng nhưng rồi lại thôi… Tự ngộ, cuộc sống sẽ đầy đủ khi ta bình thản trong suy nghĩ. Đơn giản như buổi chiều này, ngoài phố người ta vẫn hối hả đi về, trong cuộc chuyện trò vẫn nói về giá xăng, giá điện. Với tôi, chiều về thấy con cười tít mắt, miệng chúm chím chào mẹ rồi chạy ra ngõ chơi đùa cùng đám trẻ nhà bên, được quây quần cùng những người thân yêu trong bữa cơm tối đã là đủ yên bình cho một ngày vừa tắt nắng.
 THIỀU TÚ UYÊN

Có thể bạn quan tâm

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

Đồng đội

Đồng đội

(GLO)- Cả nhà không yên tâm khi bố quyết định theo đoàn Cựu chiến binh về Quảng Trị thăm lại chiến trường xưa. Bố vừa trải qua một đợt điều trị dài vì thoái hóa khớp, đầu gối đau nhức, đi lại rất khó khăn.

Lan tỏa văn hóa đọc

Lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu

(GLO)- Cuộc thi “Giới thiệu sách trực tuyến” năm 2025 do Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai tổ chức thu hút nhiều cá nhân là người đồng bào dân tộc thiểu số tham gia. Bằng tình yêu với sách, họ đã góp phần lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu.

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

(GLO)-Danh sách đề cử của Giải Booker 2025 danh giá mới được công bố, trong đó có 13 tác phẩm của các tác giả đến từ nhiều quốc gia khác nhau, cũng như sự cân bằng về tỷ lệ nam - nữ và sự đan xen giữa tên tuổi cũ và mới. Điều này cho thấy sự đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm của giải thưởng này.

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

(GLO)- 11 tuổi, Nguyễn Trịnh Gia Thy (học sinh lớp 5.9, Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi, phường Pleiku) được nhiều người ưu ái gọi là “cây cọ nhí”. Những bức tranh của Thy không chỉ khéo léo về đường nét, bố cục, màu sắc mà còn chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

null