"Tác phẩm lớn phải vượt thoát ra khỏi những vụn vặt cá nhân"

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News

Đại hội các hội văn học nghệ thuật được trông chờ nhất: Đại hội đại biểu Hội nhà văn Việt Nam khóa X nhiệm kỳ 2020-2025 diễn ra từ 23 đến 25.11, với sự tham gia của hơn 500 nhà văn. Và một cuộc đối thoại thẳng thắn của phóng viên Lao Động với nhà thơ Nguyễn Quang Thiều - Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam khóa IX.

Ảnh: T.V
Ảnh: T.V



Được biết ông là một trong số những ứng cử viên sáng giá cho vị trí chủ tịch Hội nhà văn Việt Nam. Ông có vui về điều đó?

- Tôi vui vì nhiều hội viên tin tưởng. Một ngày nào đó, cậu bé ở làng Chùa làm thơ, nói như nhà văn Nguyễn Huy Thiệp, đi ra thành phố văn chương là cả một chặng đường vô cùng khó khăn, phức tạp. Tôi không nghĩ sẽ trở thành một nhà thơ, lại càng không nghĩ có ngày, nhiều hội viên tin tưởng tôi có thể làm Chủ tịch Hội nhà văn.

Mỗi ứng viên nên đưa ra một dự án tầm chiến lược phát triển hội trong vòng 5-10 năm để các hội viên phản biện ngay tại Đại hội. Ông có nghĩ như thế?

- Rất nên, vì như thế các ứng viên có cơ hội thể hiện bản lĩnh, trí tuệ, quan điểm, chiến lược. Và hội viên nên bầu trực tiếp Chủ tịch tại Đại hội. Đó là sự văn minh khi ứng viên Chủ tịch có thể trả lời và đáp ứng đến đâu các nhu cầu, đòi hỏi và kỳ vọng của hội viên. Tôi nghĩ 50% hội viên thích bầu trực tiếp so với nửa còn lại thích bầu theo kiểu truyền thống: Đại hội bầu Ban chấp hành và Ban chấp hành bầu ra Chủ tịch.

Vì sao văn học Việt Nam những năm gần đây thiếu một tác phẩm sừng sững cả về tầm vóc tư tưởng và sự khai phá ngôn ngữ văn học?

- Nó đến từ thái độ nhà văn với con đường lựa chọn. Đó phải là sự chọn lựa lớn, nghiêm túc. Thường các tác phẩm văn học ở ta gần đây chỉ dừng ở mô tả, phản ảnh thậm chí là ám chỉ, phản biện trong khi những tác phẩm lớn không chỉ phản ánh, phê phán mà có ý thức vượt thoát ra khỏi những vụn vặt cá nhân hay chuyện dành cho báo chí như nạn tắc đường, chuyện cải tiến sách giáo khoa, kể cả tham nhũng. Đó không phải là đối tượng tối cao của văn học mà văn học phải hướng tới hành vi khác của con người ứng xử với thế giới này. Chưa có những nhà văn có tư tưởng lớn và dâng hiến thực sự vì điều đó.

Còn đổ lỗi cho Hội nhà văn là sai lầm. Hội lo tổ chức, kết nối, động viên hội viên, tôn vinh và lan tỏa những giá trị thật sự của văn học và nghiên cứu, khám phá, phát hiện hiện ra xu thế của văn chương thời đại mới. Còn tác phẩm lớn phải là tự thân mỗi nhà văn. Nếu Hội Nhà văn không trao giải cho tác phẩm lớn thì bạn đọc sẽ tìm thấy, nếu tác phẩm không xuất bản trong nước thì nó xuất hiện ngoài biên giới.

Theo ông, cách viết hay đề tài quan trọng hơn? Phải chăng nghệ thuật sử dụng ngôn từ trong văn học Việt đang bị chững lại so với văn học thế giới?

- Đề tài không quan trọng bằng cách viết thể hiện được tư tưởng xuyên suốt của tác giả. Hiện nay, ngôn ngữ của văn học Việt đang trì trệ, mệt mỏi và sáo mòn. Tôi hay ngồi một mình ở một quán càphê ở Hà Đông 10 năm nay, ngồi đến cũ mèm, để khi đọc thơ của một bạn trẻ mới giật mình quay lại quán càphê đó và nhận ra nó chứa đựng không gian lớn lao hơn nhiều. Vẫn là hiện thực cũ nhưng góc nhìn mới thì mới.

Thường người ta thành danh ở lĩnh vực nào lại hay thích được công nhận ở lĩnh vực khác. Giờ đây, ông thích được gọi là họa sĩ hay nhà thơ Nguyễn Quang Thiều?

- Tôi từng viết văn xuôi 20 năm, truyện ngắn được dịch, giới thiệu và đánh giá cao, tuy nhiên thơ ca mới là câu chuyện bên trong tôi. Hội họa cũng chỉ là văn bản thứ hai của thơ ca còn thiếu hụt ở đâu đó. Nhiều tranh gần đây, tôi chép cả thơ lên, nó tạo ra bố cục tranh hay hơn nhưng cũng chỉ ra thơ ca vẫn thống trị trong tôi. Tôi thích viết trường ca vì trường ca chứa đựng nhiều tầng lớp của câu chuyện, nó có nhân vật. Tôi vừa hoàn thành 1 trường ca sử dụng các thể loại: thư từ, hồ sơ, bản thảo, kịch 1 màn, đối thọai và tiểu luận… nhưng tổng thể nó rất nhuần nhuyễn.

Có nhiều người bảo: Thơ ông lạ nhưng khó đọc…

- Người phương Tây nhìn thơ tôi rõ ràng như nhìn cây trong ánh sáng, dù có sự khác biệt về văn hóa, về ngôn ngữ. Các bài viết giới thiệu về thơ tôi trên các tạp chí thơ quốc tế nhưng tôi sợ không dịch ra vì e nhiều người lại nghĩ rằng đó là PR.

Nói thơ tôi khó hiểu vì nhiều người không chịu thay đổi cách nhìn. Danh họa Picasso trong một triển lãm tranh khi thấy có 1 nhà tài phiệt Mỹ bảo không hiểu; đã cầm 1 tờ báo bằng tiếng Trung lên hỏi ông ý có đọc được không. Rồi Picasso bảo: Phải học mới đọc được. Phải tìm ra chìa khóa để mở cánh cửa vào thế giới thi ca. Nhiều câu thơ vang lên như câu nói thường nhật nhưng phải đặt nó trong một cấu trúc khác, tư duy khác. Văn nghệ sĩ phải tạo ra thế giới riêng của anh ta và không thể chiều lòng đám đông dù nghệ thuật phục vụ con người.

Thơ ca có đủ sức lấp đầy những khoảng trống trong ông?

- Nhà thơ Phạm Tiến Duật có nói rất hay rằng thơ ca lấp đi khoảng trống của người đọc nhưng lại đào thêm một khoảng trống của nhà thơ. Khi làm xong bài thơ tưởng như lấp đầy khoảng trống thì nó lại đào thêm một khoảng trống khác. Không có bài thơ tuyệt mỹ cũng như điểm đến không quan trọng bằng hành trình. Trong trường ca “Lò mổ” của tôi có câu: “Ánh sáng chính là nơi người đứng dậy và bước đi”.

Còn người dân làng Chùa có một câu định nghĩa về nghệ thuật: Tiếng bình vỡ trên nền nhà là âm thanh, còn tiếng vỡ trong lòng người là âm nhạc. Hiện thực nó chỉ là hiện thực, còn suy ngẫm, tưởng tượng về nó mới là công việc của văn học nghệ thuật.

- Xin trân trọng cảm ơn!

 

http://https://laodong.vn/van-hoa-giai-tri/tac-pham-lon-phai-vuot-thoat-ra-khoi-nhung-vun-vat-ca-nhan-854702.ldo

Theo VIỆT VĂN (thực hiện)

Có thể bạn quan tâm

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.

“Mùa xuân của mẹ”

“Mùa xuân của mẹ”

(GLO)- Đầu năm nay, tác giả Lê Thị Kim Sơn-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai ra mắt tập truyện dành cho thiếu nhi “Cổ tích trưa” (Nhà xuất bản Kim Đồng) và mới đây là tập truyện ngắn “Mùa xuân của mẹ” (Nhà xuất bản Hồng Đức). 

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.