Sách cũ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Một sáng đầu thu lất phất mưa, tôi lau dọn và sắp xếp lại phòng đọc sách. Mỗi cuốn sách với tôi như một người bạn tâm giao.
Ngày còn bé, tôi nhớ mãi cảm giác hân hoan khi có được bộ sách để đi học, dẫu đó chỉ là bộ sách cũ. Những cuốn sách với trang bìa nhàu cũ, nguệch ngoạc hình vẽ, rách đôi ba trang… in dấu vào tâm trí tôi đến mãi bây giờ.
Sách giáo khoa của tôi thường được mẹ xin lại ở mấy nhà hàng xóm hoặc mua từ cửa hàng sách cũ. Giữa buổi chợ dở dang, mẹ vội vã đạp xe về, mồ hôi từ trán, từ lưng áo thấm đẫm. Mẹ đưa sách qua tay tôi lẫn với bao nhiêu thứ mùi vị của cuộc đời mẹ nơi xứ chợ. Tôi đón nhận bộ sách bằng niềm hân hoan lẫn cái nghèn nghẹn mà nước mắt chực rơi. Mùa hè năm nào cũng vậy, tôi cũng tỉ mẩn bọc lại những cuốn sách cũ bằng mấy tờ báo xin ở cơ quan cậu về. Tôi lấy cơm nguội nghiền ra, cho thêm vài giọt nước ấm, khuấy đều lên cho sền sệt lại để làm keo dán. Cẩn thận vuốt từng mép cong ở góc sách ra cho phẳng phiu, tôi đặt cuốn sách giữa trang báo được trải đều vuông vắn, gấp viền thẳng nếp rồi dán lại. Mọi thao tác đều chậm rãi, cẩn trọng. Tôi cặm cụi lật từng trang sách cũ như sợ làm sách đau. Xong đâu đấy, tôi lấy giấy trắng cắt thành hình chữ nhật làm nhãn dán, nắn nót viết từng chữ ghi dấu họ tên mình. Với tôi lúc ấy, chỉ cần có sách và được đến trường đi học đã là điều may mắn. Mỗi lần được ai đó tặng cho cuốn sách, tôi lại đọc ngấu nghiến cho thỏa thích như đứa trẻ đói lòng thèm món ngon.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Những lần đạt kết quả học tập tốt, bố thưởng cho tôi một chuyến đi phố thị Pleiku để mua sách. Cả chuyến đi, tôi khấp khởi, háo hức như hành trình du lịch về miền đất mới. Xe dừng lại ở ngã ba Diệp Kính, ngay nhà sách Nhân dân. Tôi thực sự choáng ngợp khi đứng trước những kệ sách tăm tắp, bố mua tặng mấy cuốn làm phần thưởng cho sự nỗ lực của tôi. Bố vẫn thường dặn: “Cuốn sách hôm nay sẽ là cuốn sách cũ của ngày mai nhưng giá trị của nó không bao giờ cũ theo sự trưởng thành của con”. Lời dạy chất chứa tình yêu thương của bố truyền qua trang sách đã giúp tôi hiểu hơn về sự sẻ chia trong cuộc đời. Những lần góp sách cũ tặng mấy đứa trẻ trong làng đi học, tôi thấy mình đang gieo những hạt mầm của tương lai, giống như ngày ấy bố gieo lại trong tôi. Mỗi dịp chuẩn bị khai trường, trong tôi lại vang lên những nhịp đập hồ hởi của con bé ngày nào trên vai mang khăn quàng đỏ, tay ôm chặt tập sách cũ đến trường với biết bao khao khát, mơ ước.
Bao nhiêu năm trôi qua, mỗi lần lật giở từng trang sách cũ, tôi thấy mình như gặp lại mùi hương ngọt ngào ký ức tuổi thơ. Những ngày nghỉ dịch nằm cuộn mình trong chăn bên trang sách cũ, nghe tiếng mưa rơi tí tách ngoài song cửa sổ, tôi càng trân quý những điều tưởng chừng như cũ kỹ đã nuôi dưỡng mình trưởng thành, để biết ơn cuộc đời hơn khi mỗi ngày trôi qua.
TRÚC PHÙNG

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.