Nuôi dưỡng ước mơ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Chiều cuối tuần, đón con đi học về, cô con gái đang học lớp 4 của tôi sau một đỗi ngần ngừ bèn thủ thỉ: “Hôm nay, trong giờ sinh hoạt lớp, cô giáo hỏi chúng con có ước mơ gì, sau này lớn lên muốn theo nghề nào. Con nghĩ mãi mà chưa biết trả lời cô thế nào nên không giơ tay phát biểu được mẹ ạ!”. Tôi nhẹ nắm tay con, yên ủi: “Không sao đâu con, mình trả lời cô sau là được mà. Cũng là do mẹ chưa chia sẻ cùng con nhiều về câu chuyện của tương lai”.
Lời động viên dành cho con cũng là một sự nhắc nhớ cái sự mà tôi cho là thiếu sót của chính mình. Thật ra, không phải tôi chưa từng nói với con về ước mơ, chưa từng định hướng cho con về nghề nghiệp sau này, nhưng chỉ như một câu chuyện bất chợt vừa nghĩ tới.
Thoảng hoặc, tôi có kể cho con nghe một đôi chuyện nghề của mình hoặc của bạn bè. Và, trong những câu chuyện thường nhật sau đó, tôi gợi nhắc với con ước mơ cũng như việc nuôi dưỡng ước mơ. Nhưng thú thật, tôi vẫn muốn cô gái 9 tuổi của mình được thỏa sức mộng mơ, tưởng tượng, thoải mái suy nghĩ, lựa chọn; bởi ngày mỗi ngày đi qua, con sẽ còn được mở rất nhiều cánh cửa cuộc sống để đón nhận biết bao điều mới mẻ, hấp dẫn, tươi đẹp.
Tôi chợt nhớ về ước mơ đầu tiên, về những năm tháng tuổi thơ của mình. Ngày ấy, tôi cũng học lớp 4, bằng đúng tuổi con gái tôi bây giờ. Đó là năm tôi thi đậu trường chuyên của huyện, đi trọ học xa nhà và lần đầu tiên được theo học thầy.
Thầy chủ nhiệm của chúng tôi không chỉ truyền dạy kiến thức mà còn là một người cha thực thụ, chỉ bảo cho những đứa trẻ đang học thành người từng chút một, từ cách đi đứng, nói năng. Riêng tôi, có lẽ vì hoàn cảnh gia đình hơi khác biệt, chịu sự thiệt thòi hơn so với các bạn nên được thầy quan tâm chăm sóc nhiều hơn.
Và, cũng từ ngày đó, trong tôi nhen lên ước mơ trở thành cô giáo. Mà không chỉ riêng tôi, các bạn cùng lớp hầu như chung một ước muốn sau này sẽ là giáo viên-người gieo niềm tin, gieo tình yêu cho biết bao trái tim non trẻ. Rồi đến khi lên lớp 8, được hai vợ chồng thầy cô-một người là giáo viên chủ nhiệm, một người là Phó Hiệu trưởng dìu dắt, dạy bảo, tôi càng nung nấu quyết tâm phải học thật giỏi để trở thành giáo viên dạy văn, như cô. Rồi ước mơ ấy cũng thành hiện thực, nhưng tôi đã không đủ tinh tế, tâm sức... để đi theo nghề giáo.
Ảnh minh họa: Internet
Ảnh minh họa: Internet
Trở lại câu chuyện dang dở với con gái. Tối đó, chúng tôi dành thời gian nói chuyện với nhau nhiều hơn. “Thế ước mơ của các bạn là gì hả con?”. Nghe mẹ hỏi, con gái hào hứng kể: “Nhiều lắm ạ. Có bạn thích làm giáo viên, bác sĩ, họa sĩ; bạn muốn là người bán hàng hay chủ quán cà phê; còn có bạn muốn thành nhà sáng chế máy quét dọn rác nữa...”.
Hỏi chuyện kỹ hơn thì tôi được biết, một bạn trong lớp con có mẹ là công nhân vệ sinh môi trường, đó chính là cô bé muốn chế tạo ra chiếc máy dọn rác. Cô gái nhỏ của tôi thì tỏ ra khá băn khoăn và không hiểu vì sao bạn lại có ước mơ như thế, bởi trong suy nghĩ non nớt của con, quét rác là việc khá đơn giản, con cũng đã quét sân giúp mẹ, không có nhiều khó khăn, chỉ mỏi tay chút thôi...
Tôi liền phân tích để con hiểu công việc của những công nhân vệ sinh môi trường không đơn giản như chúng ta nhìn thấy hàng ngày; họ thường phải thức khuya dậy sớm, làm việc rất vất vả, nặng nhọc, thậm chí có khi còn đối diện với hiểm nguy. Bất cứ công việc nào cũng đáng quý, nghề nào cũng đáng được coi trọng.
Rồi tôi nói với con: “Ước mơ của bạn con chắc chắn được bắt nguồn từ lòng yêu thương mẹ, mong muốn mẹ vơi bớt vất vả. Mẹ tin rằng, bạn ấy sẽ luôn cố gắng trong học tập để biến ước mơ trở thành hiện thực. Và mẹ mong, con cũng như bạn, không chỉ có ước mơ mà còn biết phấn đấu để thực hiện ước mơ của mình”.
THÁI BÌNH

Có thể bạn quan tâm

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Cha mẹ làm nông, cả tuổi thơ của Trương Kim Ngân (sinh năm 1994) đã quen với việc gieo mạ, gặt lúa. Về sau, theo nghề họa sĩ - nghệ nhân, chị vẫn để bàn tay mình gắn bó với từng hạt gạo thân yêu thay vì chỉ có cọ, màu, giấy vẽ…

Khi sông gặp biển

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khi sông gặp biển

(GLO)- Giữa dòng chảy ký ức, bài thơ "Khi sông gọi biển" của tác giả Nguyễn Thanh Mừng gợi về hình bóng con sông xưa với lời hẹn thơ ngây, thể hiện nỗi niềm tiếc nuối trước những đổi thay. Sông vẫn đợi, chỉ người đã không còn như trước.

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.