Nồi cá kho của mẹ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Mẹ tôi gốc gác nông thôn, nơi miền quê mênh mông sông nước, tôm cá nhiều vô kể. Nhất là mùa nước lên, lũ về là người dân tha hồ đánh bắt cá. Mẹ từng kể, có năm lũ chưa kịp về, người dân còn lo lắng, ngóng lũ. Vì lũ về vừa mang theo phù sa bồi đắp cho ruộng vườn, cây trái vừa cung cấp một nguồn tôm cá dồi dào. Sống trong điều kiện tự nhiên như thế nên mẹ tôi cũng như các bà, các cô rất giỏi chế biến thức ăn, lại ngon nữa.

Tôi học xa nhà, rồi ra trường làm việc, lập gia đình ở phố nhưng nồi cá kho của mẹ luôn làm tôi nhớ nhung quay quắt, nhất là vào mùa đông, khi lũ tràn về.

 

Ảnh: internet
Ảnh: internet

Tôi không thể quên được bát cơm nóng thơm dẻo ăn cùng miếng cá bống kho tiêu đậm đà. Đây là loại cá ở quê nội-xứ núi Ấn sông Trà. Món ăn này đã trở thành đặc sản, là niềm tự hào của ẩm thực quê tôi. Những ai đi xa luôn đau đáu nhớ về. Cá bống kho tiêu không hẳn là món cao lương mỹ vị nhưng chế biến món này, theo lời mẹ thì phải cẩn thận, tinh tế chứ qua loa, vội vã sẽ không được ngon. Ngồi trước mâm cơm, gắp miếng cá thơm ngậy, nước màu sánh vàng, đặc quyện, mẹ thủng thẳng chỉ bày từng tí. Cá bống kho trên lửa liu riu, cứ từng chặp phải đảo nhẹ cho thấm đều. Sau khi tắt bếp mới rắc thêm tiêu vào trong khi các gia vị khác cho vào trước khi đun. Như thế cá bống kho mới săn chắc nhưng thịt lại đậm đà. Ngoài ăn với cơm trắng, cá bống kho còn ăn với cháo trắng, thêm lá tía tô xắt sợi sẽ giải cảm hiệu quả. Ăn cơm với mẹ, bao giờ tôi cũng được một bài học bổ ích.

Nhớ một lần, người chị học ở Sài Gòn quen một người miền Tây, gọi điện về năn nỉ mẹ bày cách nấu cá kèo. Quả thật đây là đề bài hóc búa mà gia đình người yêu mang ra thử  tài nấu nướng của chị tôi. Đây là món cá kho đặc trưng vùng sông nước Nam bộ, thêm nữa quê ngoại đối với chúng tôi giờ là mảng ký ức mờ xa. Nghe chị giục giã, mẹ từ tốn hướng dẫn như trên ti vi trong chương trình nấu ăn vậy. Mẹ bảo thịt cá kèo dai, ngọt thấm được vị cay của ớt, tiêu và quyện vào mùi rau răm thì đi ra khỏi làng vẫn còn nghe mùi thoang thoảng. Đây là món ăn yêu thích ngày còn nhỏ của mẹ. Những ngày lũ về, cũng sắp cuối đông, mâm cơm được dọn ra, giữa mâm là nồi cá kèo kho rau răm tỏa hương thơm nồng thì những câu chuyện xoay quanh vụ mùa, thời tiết cũng rôm rả hẳn lên.

Mẹ tôi còn có tuyệt chiêu với món cá tràu kho cà chua xanh ngoài cái món thường chế biến cá tràu kho tộ hay kho dưa cải. Mẹ thường nhắc nhở, kho cá bằng nồi đất tuy lâu hơn nhưng thịt cá sẽ săn chắc, nước cá cũng đậm đà, độ mặn vừa ăn quyện vào chất màu sệt sệt thơm và béo. Cá tràu kho cà chua thường ăn với cơm trắng và rau tập tàng luộc. Nhìn những ngọn rau xanh non, bắt mắt cùng với nồi cá kho hấp dẫn, ai mà từ chối được nhất là khi ngoài trời cơn mưa mùa đông vẫn còn dai dẳng.

Bây giờ, ẩm thực khắp nơi nhiều món ngon du nhập từ nước ngoài. Người ta cũng sành ăn hơn. Vào nhà hàng thường gọi những món lạ, đắt tiền như một sự trải nghiệm, hưởng thụ. Nhưng tôi tin chắc một điều rằng, cũng như tôi, nhiều người sẽ rất ngạc nhiên, để rồi sau đó bồi hồi nhớ về nồi cá kho dân dã của mẹ khi bắt gặp trong thực đơn nhà hàng món cá kho nhưng đặt lại một cái tên sang trọng nào đó.

Mỗi mùa đông đến, lũ về nồi cá kho của mẹ lại gợi thức trong tôi những hoài niệm đẹp.

Sơn Trần

Có thể bạn quan tâm

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

(GLO)- "Nhớ Pleiku" là một tác phẩm đầy cảm xúc của tác giả Sơn Trần. Từng câu thơ vẽ nên bức tranh phố núi đẹp mơ mộng với cảnh sắc yên bình, quyện hòa cùng ký ức, tình yêu và nỗi nhớ...

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

(GLO)- Bài thơ "Lâu không về nhà" của tác giả Vân Phi thấm đượm nỗi nhớ quê hương da diết của người con xa xứ-nơi cánh đồng, dòng sông và mẹ già vẫn chờ đợi theo tháng năm lở bồi. Từng câu thơ như những thước phim chậm rãi, gợi lại ký ức tuổi thơ ấm áp bên ánh đèn dầu, bên những thân gần mẹ cha.

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

(GLO)- Hình ảnh đầy luyến nhớ ấy đã lưu dấu vĩnh viễn trong ký ức một thi sĩ từng có phần đời sống và viết ở Pleiku-nhà thơ Lê Nhược Thủy. Để rồi, những gì đẹp đẽ nhất về phố núi, về Gia Lai được ông gom lại tròn đầy trong tập thơ “Mắt núi” vừa xuất bản.

Về một giấc mơ

Thơ Đào An Duyên: Về một giấc mơ

(GLO)- Bài thơ Về một giấc mơ của Đào An Duyên là hành trình khám phá chiều sâu của thời gian và ký ức qua âm thanh. Mỗi tiếng gõ cất lên như xuyên qua lớp rêu phong thời gian, mở ra cả một chân trời những giá trị xưa cũ, khiến con người lắng lại giữa dòng chảy hiện đại mà suy tư về nguồn cội.

Thơ Lê Thị Kim Sơn: Đa mang ánh chiều

Thơ Lê Thị Kim Sơn: Đa mang ánh chiều

(GLO)- "Đa mang ánh chiều" của tác giả Lê Thị Kim Sơn là chiêm nghiệm về sự mong manh của thời gian và cả cảm giác cô đơn, lạc lõng khi đối diện với ánh chiều tắt dần. Mạch cảm xúc bài thơ diễn ra trong một không gian yên ả, tưởng chừng như thanh bình nhưng lại chất chứa nhiều nỗi niềm sâu kín...

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

(GLO)- Phố núi Pleiku (tỉnh Gia Lai) hơn nửa thế kỷ trước có gì thú vị? Triển lãm ảnh “Ký ức Pleiku” diễn ra tại Bảo tàng tỉnh từ ngày 24-1 đến 21-2 đưa người xem bước vào chuyến du hành trở về Pleiku xưa, thêm cơ sở so sánh với sự phát triển không ngừng của đô thị trung tâm khu vực Bắc Tây Nguyên.

Cỏ xanh về phía cũ

Cỏ xanh về phía cũ

(GLO)- Bài thơ “Cỏ xanh về phía cũ” của Vân Phi như một bức tranh ký ức trầm lắng về mái ấm gia đình, nơi thời gian dường như lặng lẽ quay trở lại qua những hình ảnh quen thuộc, giản dị thấm đượm tình cảm và ký ức sâu sắc khiến người ta thổn thức.

Anh Ksor Blik. Ảnh: L.H

“Giữ lửa” dân ca Jrai qua YouTube

(GLO)- Với niềm đam mê và sự sáng tạo, anh Ksor Blik (SN 1988, làng Châm Aneh, phường Chi Lăng, TP. Pleiku) đã lập kênh YouTube “Blik Ksor” để gìn giữ và lan tỏa dân ca Jrai cùng những giá trị văn hóa tốt đẹp của dân tộc mình.

Người gùi hơ’mon về đâu

Người gùi hơ’mon về đâu

(GLO)- Bài thơ Người gùi hơ’mon về đâu của Vân Phi mở ra không gian đẫm hơi men rượu cần, tiếng hát lẫn trong gió khuya và những ký ức chảy trôi theo thời gian, mơ hồ giữa hiện thực và quá khứ. Tất cả như gợi lên sự tiếc nuối, khắc khoải về một giá trị của truyền thống đang dần phai nhạt.

Nhịp xoang

Nhịp xoang

(GLO)- Bài thơ "Nhịp xoang" của Nguyễn Đình Phê mang đậm hơi thở văn hóa Tây Nguyên, tái hiện không khí lễ hội cồng chiêng rộn ràng, nơi con người hòa cùng thiên nhiên và thần linh. Bài thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp văn hóa mà còn truyền tải tinh thần đoàn kết, gắn bó bền chặt.

Thơ Sơn Trần: Lời hẹn

Thơ Sơn Trần: Lời hẹn

(GLO)- Bài thơ "Lời hẹn" của Sơn Trần không chỉ mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là những hẹn ước, kỳ vọng về sự trở về, đoàn tụ, gắn kết. Hình ảnh trong thơ vừa thực tế, vừa thi vị, mang đến cho người đọc cảm nhận ấm áp về tình yêu quê hương, về sự đổi thay tươi đẹp của đất trời vào xuân.