Những sớm mai xanh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Sớm mai thức dậy, nhẹ nhàng hé cánh cửa sổ, những tia nắng trong lành như đã chờ sẵn từ lúc nào nhanh nhảu lẻn vào khung cửa. Nụ hồng trước sân đang bẽn lẽn vươn mình chờ nắng lên cao để bung cánh sau những ngày mưa dầm xao xác lá. Những chú sẻ nâu sà xuống khoảng sân trước nhà, quệt quệt chiếc mỏ vào nền gạch rồi vui mừng gọi bạn đến bằng tiếng lích chích khi phát hiện ra vài hạt gạo bé xíu vương vãi. 
Mẹ soạn hết những quần áo, giày vớ đã treo trên cây phơi đồ mấy hôm nay mang ra sân hong nắng. Nắng sau mưa dường như ấm áp và trong lành hơn cả. Nắng hong khô mọi ẩm ướt. Nắng cho con người ta cảm giác hân hoan, tươi mới sau những ngày ủ dột bởi bầu không khí ướt át. Mấy hôm trước, tôi vẫn thường với tay tắt chiếc đồng hồ báo thức, kéo chăn cố trùm lên đầu ngủ nướng thêm một chút vì mưa lạnh. Nhưng sáng nay, nhìn qua ô nhỏ lấy sáng phía góc tường nhà, nắng đã len vào một vệt dài xiên xiên, chẳng có cớ gì mà phải vùi mình trong chăn với một buổi sáng đẹp như thế!
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Nhà tôi ở ven đô thành phố, phía sau là cánh đồng của bà con Jrai. Vậy nên, mỗi sáng sớm, tôi vẫn được thưởng thức những thanh âm ngày mới vui nhộn, yên bình của làng quê. Đó là tiếng gà gáy báo thức ngày mới thay cho tiếng réo rắt của chiếc đồng hồ đặt giờ, là tiếng lục lạc leng keng đeo nơi cổ những chú bò được lùa ra đồng sớm, tiếng ríu ran của loài chim nơi lũy tre phía sau làng, tiếng lao xao cây lá, tiếng cười giòn của đám trẻ con hong nắng trước sân… Những buổi sáng đẹp trời, tôi vẫn thường có thói quen chạy bộ về phía cánh đồng. Nơi ấy, tôi bắt gặp lại những dư vị của tuổi thơ bên cánh đồng quê mẹ. Mùi đồng len lỏi khắp khoảng không gian, tôi hít căng lồng ngực mình luồng không khí ngày mới. Mùi đồng quê ngái ngái hăng của bùn non lẫn trong mùi hương dịu ngọt của bông cỏ mật ven triền đê. Thuở bé, tôi vẫn thường cùng chúng bạn hái những bông cỏ mật ấy ép vào trang vở. Đó sẽ là nguyên liệu tuyệt vời cho tấm thiệp thủ công tặng cô giáo nhân dịp lễ. Mùi đồng quê tuổi thơ thơm lừng rơm rạ sau mùa gặt, khen khét khói bay lên mỗi buổi đốt đồng, có chú cua đồng ẩn nấp nơi gốc rạ bị đám trẻ chăn trâu tóm được mang ra bãi đất trống chơi trò cày cua. Mùi đồng quê rét mướt len lỏi qua từng kẽ tóc, thớ da, mắt môi mẹ cha mỗi mùa đông về...
Có những buổi sớm mai, nắng xiên qua từng kẽ lá. Tôi đưa tay hứng nắng, nắng lọt qua kẽ tay. Bâng khuâng nhìn lên, bầu trời như đang dịch chuyển, lòng nhẹ bẫng, vui niềm vui bình dị. Em bé Jrai mắt xoe tròn áp mặt vào lưng mẹ, đôi môi chúm chím như thể nếm vị nắng hắt qua, đôi tay bé xíu cứ xòe ra rồi nắm lại như thể đang cố nắm bắt sợi nắng. Hương nắng ướp lên da, lên tóc em... Em ra đồng theo mẹ. Tôi trở về nhà để chuẩn bị cho ngày làm việc mới, xuôi ngược nhau trên con đường làng. Ngày mới bình yên như thế!
PHÚC AN

Có thể bạn quan tâm

Làm báo vùng khó

Làm báo vùng khó

(GLO)- Đã dấn thân vào nghề báo, ai cũng hiểu rõ những thử thách phải vượt qua, nhất là khi tác nghiệp ở vùng khó. Song chính khi đó, chúng tôi càng hiểu rõ hơn tình cảm mà người dân dành cho người cầm bút.

Bé An Nhiên có niềm đam mê và tình yêu đặc biệt với cây đàn t'rưng. Ảnh: Vũ Chi

Nahria Rose An Nhiên và tình yêu tiếng đàn t’rưng

(GLO)- Mới 8 tuổi nhưng cô bé dân tộc Cơ-ho Nahria Rose An Nhiên đã bộc lộ năng khiếu đánh đàn t’rưng. Với khả năng làm chủ sân khấu cùng ngón đàn điêu luyện, các tiết mục trình diễn của em luôn nhận được những tràng pháo tay không ngớt từ khán giả.

Tính sử thi trong tranh Xu Man

Tính sử thi trong tranh Xu Man

(GLO)- Họa sĩ Xu Man (1925-2007) được mệnh danh là “cánh chim đầu đàn của mỹ thuật Tây Nguyên”. Nét đặc sắc trong tranh Xu Man là tính sử thi. Đây vừa là đặc trưng nghệ thuật cũng vừa là nội hàm văn hóa ẩn trong tác phẩm của ông.

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Cha mẹ làm nông, cả tuổi thơ của Trương Kim Ngân (sinh năm 1994) đã quen với việc gieo mạ, gặt lúa. Về sau, theo nghề họa sĩ - nghệ nhân, chị vẫn để bàn tay mình gắn bó với từng hạt gạo thân yêu thay vì chỉ có cọ, màu, giấy vẽ…

Khi sông gặp biển

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khi sông gặp biển

(GLO)- Giữa dòng chảy ký ức, bài thơ "Khi sông gọi biển" của tác giả Nguyễn Thanh Mừng gợi về hình bóng con sông xưa với lời hẹn thơ ngây, thể hiện nỗi niềm tiếc nuối trước những đổi thay. Sông vẫn đợi, chỉ người đã không còn như trước.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...