Những nhà báo lan tỏa thông tin bằng khoảnh khắc

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Trong báo chí, hình ảnh là ngôn ngữ mạnh mẽ nhất, chạm đến trái tim công chúng theo cách mà câu chữ đôi khi không thể diễn đạt. Đằng sau những bức ảnh lay động cảm xúc là sự dấn thân thầm lặng của những nhà báo ảnh, những người hàng ngày lưu giữ và lan tỏa thông tin bằng khoảnh khắc.

Nhà báo Phạm Nguyễn (báo Tiền Phong) vẫn nhớ như in lần vào lớp học đặc biệt tại Khoa Nhi, Bệnh viện Ung bướu TP Hồ Chí Minh năm 2019. Trong vỏn vẹn 20 phút, anh ghi lại hình ảnh cô giáo Hồng, người phụ nữ nhỏ bé hơn 10 năm dạy học cho bệnh nhi ung thư.

“Không tiếng trống, không bảng hiệu, nhưng nơi đây chất đầy nghị lực sống”, nhà báo Phạm Nguyễn kể. Cô giáo từng mất đi hàng chục học trò, nhưng vẫn mỉm cười đứng lớp: “Còn trò là còn lớp”. Tác phẩm của anh sau đó giành Giải Báo chí Quốc gia.

Nhà báo Phạm Nguyễn, báo Tiền Phong trong một lần tác nghiệp.
Nhà báo Phạm Nguyễn, báo Tiền Phong trong một lần tác nghiệp.

Cảnh tượng khiến anh xúc động hơn cả là khi bắt gặp những bàn tay bé xíu, chi chít băng y tế vẫn cố cầm lấy cây bút. “Nhiều em vừa truyền thuốc, tay run run, nhưng vẫn nắn nót từng nét chữ. Những đôi mắt ngây thơ ánh lên tia sáng yếu ớt nhưng không tắt”. Giữa không gian ấy, sự sống và cái chết cùng hiện diện, nhưng chưa bao giờ đánh gục được tinh thần những chiến binh nhỏ tuổi.

Trên tường, dòng chữ “Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ” được vẽ bằng tay, tô điểm bởi hàng trăm con hạc giấy xếp tỉ mỉ – mỗi con là một điều ước mong manh. “Tôi giơ máy ảnh lên, tay run. Không ai nói ra, nhưng tôi biết tất cả đang chiến đấu trong thầm lặng”, nhà báo Phạm Nguyễn xúc động kể lại.

Bức ảnh khiến tôi day dứt đến nay chính là khoảnh khắc cô Hồng nhẹ nhàng chỉnh lại tay cầm bút cho một em nhỏ đang thở gấp. “Một cái cúi người, một ánh mắt, một tấm lòng”, anh rời lớp học, mang theo những giấc mơ đang được viết dở bằng đôi tay non nớt đầy vết kim tiêm. “Có những điều không thể kể bằng lời, bởi cảm xúc vượt lên ngôn từ”, nhà báo Phạm Nguyễn chia sẻ thêm.

Nhà báo Mạnh Linh, báo Tin tức và Dân tộc, trong một lần tác nghiệp tại Biên Hòa, Đồng Nai.
Nhà báo Mạnh Linh, báo Tin tức và Dân tộc, trong một lần tác nghiệp tại Biên Hòa, Đồng Nai.

Với nhà báo Lê Mạnh Linh, báo Tin tức và Dân tộc (TTXVN), mỗi lần cầm máy là một lần theo đuổi khoảnh khắc chạm đến trái tim: "Nhiều năm theo mảng ảnh thời sự, quốc phòng, tôi nhận ra lan tỏa thông tin không chỉ là ghi nhận sự kiện mà là săn và giữ lấy 'khoảnh khắc vàng'".

Đặc biệt, trong hành trình tác nghiệp tháng Tư lịch sử nhân kỷ niệm 50 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, mỗi bức ảnh anh chụp đều đẫm mồ hôi, xúc cảm và cả lòng tự hào dân tộc. “Sau một chuyến bay trực thăng chụp ảnh từ trên cao, tôi trở về trong tình trạng chóng mặt, mệt lả. Nhưng đam mê thì chưa bao giờ vơi cạn”, nhà báo Mạnh Linh chia sẻ thêm.

Nhà báo Mạnh Linh kể: "Ngày 30/4, thay vì chọn vị trí dễ dàng tại lễ đài như nhiều đồng nghiệp, tôi tìm đến tầng cao khách sạn Rex – nơi có góc nhìn toàn cảnh để “săn” khoảnh khắc độc đáo. Giây phút chiếc Su-30MK2 bay vút qua bầu trời TP Hồ Chí Minh rực nắng và bắn đạn nhiệt, tôi liều lĩnh chọn ống kính tele, thay vì góc rộng thường dùng. Đó là quyết định mạo hiểm, nhưng đã tạo nên loạt ảnh mãn nhãn về mặt thông tin lẫn nghệ thuật".

Nhà báo Mạnh Linh tác nghiệp từ trên cao tại sự kiện diễu binh chào mừng 50 năm Giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước.
Nhà báo Mạnh Linh tác nghiệp từ trên cao tại sự kiện diễu binh chào mừng 50 năm Giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước.

“Có những ngày, tôi phải 'chôn chân' hàng giờ đồng hồ trên đường Lê Duẩn, có đêm phải ngủ lại cơ quan để sẵn sàng tác nghiệp bất kể giờ giấc. Với tôi, lan tỏa thông tin không đơn thuần là công việc mà là sứ mệnh”, nhà báo Mạnh Linh tự hào kể lại.

Nhà báo Nguyễn Luân, Báo ảnh Việt Nam (TTXVN) lại tìm thấy ý nghĩa nghề nghiệp trong những chuyến đi xa, những vùng đất khắc nghiệt và những câu chuyện thấm đẫm xúc cảm. Với anh, mỗi chuyến công tác là một dấu ấn không thể phai mờ, nhưng sâu đậm nhất chính là chuyến đi Trường Sa, nơi anh tháp tùng đoàn kiều bào đến thăm mộ các liệt sĩ trên đảo.

Nhà báo Nguyễn Luân cho biết: “Tôi xúc động khi chứng kiến tình cảm của kiều bào với các chiến sĩ đã hy sinh. Không ai kìm được nước mắt, nhưng tôi phải gác lại cảm xúc để làm nhiệm vụ ghi nhận. Với tôi, ống kính là đôi mắt của cộng đồng, là cầu nối để đưa những hình ảnh thiêng liêng đó đến với hàng triệu người Việt trong và ngoài nước”.

Nhà báo Nguyễn Luân tác nghiệp tại vùng biển thuộc quần đảo Trường Sa.
Nhà báo Nguyễn Luân tác nghiệp tại vùng biển thuộc quần đảo Trường Sa.

Nhà báo Nguyễn Luân từng giành Giải Báo chí Quốc gia với bộ ảnh “Tây Nguyên khác”, nói về cơn khát giữa đại ngàn. Nhưng tác phẩm khiến anh day dứt nhất lại là phóng sự ảnh về hạn mặn ở Đồng bằng sông Cửu Long năm 2016. Khi tận mắt chứng kiến người dân quay cuồng đối phó với thiên tai, từ ruộng lúa chết khô đến giọt nước sạch trở thành xa xỉ, anh không khỏi xót xa.

Nhà báo Nguyễn Luân nhớ lại: "Lúc đó, tôi chụp một chị nông dân đang cầm bông lúa bị nhiễm mặn, khô quắt. Ánh mắt chị ấy như bất lực trước thiên nhiên tàn khốc. Cũng nhờ những bức ảnh ấy, nhiều tổ chức quốc tế đã tìm đến hỗ trợ bà con miền Tây. Tôi nhận ra, công việc của mình không chỉ là ghi lại hiện thực mà còn góp phần tạo ra thay đổi tích cực cho cộng đồng”.

Theo nhà báo Nguyễn Luân, yếu tố then chốt tạo nên một tác phẩm ảnh báo chí chất lượng không phải là kỹ thuật mà là cảm xúc chân thật. Kỹ thuật có thể rèn luyện, nhưng cảm xúc thì phải xuất phát từ sự đồng cảm và rung động với cuộc sống.

Nhà báo Nguyễn Luân với các chiến sĩ Hải quân trong một lần tác nghiệp ảnh tại quần đảo Trường Sa.
Nhà báo Nguyễn Luân với các chiến sĩ Hải quân trong một lần tác nghiệp ảnh tại quần đảo Trường Sa.

Nhà báo Nguyễn Luân cho rằng, người làm báo ảnh phải luôn đặt câu hỏi: Tại sao tôi chụp khoảnh khắc này? Hình ảnh này truyền tải thông điệp gì? Độc giả sẽ cảm nhận ra sao? Chính sự tự vấn đó sẽ giúp tác phẩm chân thực, dễ chạm đến người xem.

“Một người bình thường cũng phải hiểu được điều mà ảnh muốn nói. Chúng ta không đứng ngoài sự kiện mà phải sống trong nó, hòa mình vào nó để kể lại bằng ánh sáng, bố cục và khoảnh khắc. Tuy nhiên, chụp ảnh có thể chỉ là khoảnh khắc, nhưng để cảm nhận được hết chiều sâu của bức ảnh thì cần cả đời. Đam mê và dấn thân, đó là hai yếu tố quan trọng nhất để trở thành nhà báo ảnh thực thụ”, nhà báo Nguyễn Luân khẳng định.

Mỗi nhà báo mang một câu chuyện, một cách cảm nhận và thể hiện khác nhau, nhưng đều chung một điểm, đó là họ không chỉ chụp ảnh mà chạm vào sự sống, vào ký ức tập thể và khắc họa thời đại bằng thứ ngôn ngữ không lời. Nhờ những khoảnh khắc ấy, thông tin được lan tỏa không chỉ bằng chữ mà bằng cả trái tim.

Theo An Hiếu (baotintuc)

Có thể bạn quan tâm

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

Vào rừng... chờ ươi bay

Vào rừng... chờ ươi bay

Sau 4 năm, khi những cánh rừng già miền núi TP.Đà Nẵng (Quảng Nam cũ) chuyển mình vào mùa ươi chín, hàng ngàn người dân lại có một cuộc 'di cư' tạm thời vào rừng sâu chờ 'lộc trời' rơi xuống để nhặt.

null