Những người dệt vải làng Pơ Nang

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Vừa qua, chúng tôi có dịp xuống thăm làng Pơ Nang, xã Tú An (thị xã An Khê). Hiện nay, Pơ Nang là một trong 3 làng của xã còn khá nhiều chị em biết dệt thổ cẩm truyền thống.
Các nữ nghệ nhân dệt thổ cẩm làng Pơ Nang. Ảnh: H.T.H
Các nữ nghệ nhân dệt thổ cẩm làng Pơ Nang. Ảnh: H.T.H
Hẹn từ đầu tuần, chị Hồ Thị Viên-Phó Bí thư chi bộ làng, Phó Giám đốc Hợp tác xã Tú An-nhiệt tình tiếp đón chúng tôi. Chị Viên là một người trẻ Bahnar tiên phong chuyển đổi mô hình sản xuất, kinh doanh, tạo việc làm và thu nhập ổn định cho bà con trên địa bàn. Sáng ấy, chị Viên đã nhiệt tình kết nối chị em phụ nữ tập trung đến nhà rông để chúng tôi gặp mặt, chuyện trò tìm hiểu về nghề dệt của người Bahnar vùng đất An Khê.
Ngôi nhà rông to đẹp mới được sửa chữa năm 2018. Ở vách ngăn giữa nhà, chị em đã mắc các khung cửi và ngồi dệt. Chúng tôi được “mục sở thị” những thao tác rất tỉ mỉ, khéo léo để tạo ra những tấm thổ cẩm với hoa văn rực rỡ sắc màu cùng nhiều hoa văn chính/phụ đặc trưng của người Bahnar vùng An Khê.
Phụ nữ Bahnar xưa đa số đều biết dệt vải, giờ xã hội phát triển, quần áo tiện dụng bán khắp các chợ, cửa hàng, giá cả phù hợp nên chị em dần ít dệt vải để may trang phục. Vì thế, người dệt ít dần đi, nghề dệt mất dần khắp các buôn làng. Trong nhiều buôn làng giờ chỉ có người tầm tuổi 45-60 tuổi là còn cần mẫn dệt vải và dệt đẹp.
Thành lập từ năm 2017, Câu lạc bộ (CLB) Dệt thổ cẩm xã Tú An lúc đầu chỉ có 10 chị em, giờ đã có đến hơn 50 thành viên với nhiều thế hệ, lớn tuổi nhất là bà Đinh Thị Lý (80 tuổi), trẻ nhất là em Đinh Thị Voenh (21 tuổi). Những người như bà Đinh Thị Lý, bà Đinh Thị Bích, chị Đinh Thị Hương biết dệt khi 10-13 tuổi nên giờ tay nghề rất thành thục. Họ chuyên chỉ bày cho chị em mới học nghề những cách dệt để đỡ tốn sức mà lại có được tấm vải đẹp, mịn, hoa văn đa dạng, nổi bật, màu sắc hài hòa, bắt mắt. Từ khi khôi phục nghề dệt, tay nghề chị em càng lúc càng khá dần lên, sản phẩm làm đẹp hơn, đa dạng hơn và đã bán được một số sản phẩm tại các sự kiện như: Festival Văn hóa Cồng chiêng Tây Nguyên năm 2018; lễ kỷ niệm Chiến thắng Ngọc Hồi-Đống Đa và Hội hát Cầu huê 2019; Ngày hội Du lịch Kbang lần thứ II-2019... và gần đây nhất là lễ hội Dâu da đỏ Tây Sơn nhị ở xã Cửu An (thị xã An Khê). Chị em còn được cấp ủy, chính quyền quan tâm hỗ trợ 3 chiếc máy may để tiện việc sản xuất các sản phẩm từ thổ cẩm, tổ chức một số đợt tập huấn, hướng dẫn kỹ thuật dệt thổ cẩm truyền thống. Sau 3 năm thành lập, CLB đã phát triển ổn định, một số chị em bắt đầu nhận được những đơn đặt hàng dệt váy, áo, khăn, túi… từ đó, thu nhập được cải thiện ít nhiều.
Trưa, chúng tôi về nhà chị Viên. Ngôi nhà sàn thấp bé, bữa trưa ấm cúng với mấy món ăn quen thuộc của người Bahnar như: cà đắng, muối ớt lá é giã nhuyễn, cá khô nướng. Nhà có khách, chị làm thêm con gà kho cay. Chúng tôi vừa ăn vừa trò chuyện râm ran. Viên tâm sự, chị đang cùng chị em trồng cà gai leo bằng phương pháp hữu cơ để chế biến, sản xuất trà và các loại dược liệu. Hiện phụ nữ 3 làng Nhoi, Pơ Nang, Hòa Bình đang nhận 4 ha cùng làm, thu nhập chưa nhiều nhưng cao hơn trồng mì. Chị Viên mong sẽ tìm được đầu ra cho sản phẩm dệt truyền thống để chị em làng Pơ Nang có việc làm, có thêm thu nhập trang trải cuộc sống gia đình. Nghe chuyện, tôi góp ý với phụ nữ trong làng về cách làm thêm các sản phẩm từ vải dệt truyền thống và các dải hoa văn truyền thống đặc sắc của dân tộc mình như: làm bộ trang sức bông tai, dây cột đầu, vòng cổ, vòng tay, túi đựng điện thoại, móc khóa, khăn trải bàn, tấm lót ly ấm uống nước, tấm trang trí trên tường, khăn quàng cổ, túi đựng laptop, iPad… Chị Viên mừng rỡ bảo trước nay chỉ nghĩ ra vài sản phẩm, giờ được gợi ý nhiều sản phẩm thế này thì các thành viên CLB sẽ bắt tay vào dệt. Tôi cho Viên xem một số mẫu sản phẩm đồ dệt thủ công của các dân tộc K’Ho ở Lâm Đồng; Xê Đăng, Bơ Nâm ở Kon Tum; Ê Đê ở Đak Lak đã và đang dệt bán cho du khách. Chị Viên cứ ồ lên thích thú. Tôi hứa sẽ tìm cho CLB vài đơn hàng để có động lực với nghề và truyền thêm cảm hứng cho các nghệ nhân.
Chia tay nhau, thấy thương thêm một nơi ta đã đến và những người ta đã gặp, mong muốn chị em ở các buôn làng giữ được nghề của bà của mẹ bao đời, mong số hộ nghèo giảm qua từng năm, từng giai đoạn. Để mỗi gia đình, mỗi chị em nơi các làng đồng bào dân tộc thiểu số trên quê hương Gia Lai no ấm thực sự.
HOÀNG THANH HƯƠNG

Có thể bạn quan tâm

Ông từ giữ đình cứu sống cây đa cổ thụ

Ông từ cứu sống cây đa cổ thụ ở An Khê đình

(GLO)- Vô tình bị lửa “thiêu”, cây đa cổ thụ phía sau An Khê đình (Khu di tích Tây Sơn Thượng đạo, phường An Khê) suy yếu dần, có nguy cơ bị chết. Với tinh thần trách nhiệm cao, ông Ngô Văn Đường-Câu đình (người trông giữ, hương khói đình làng) đã cứu sống cây đa này.

Già làng “2 giỏi” của xã Ia Phí

Già làng “2 giỏi” của xã Ia Phí

(GLO)- Ông Rơ Châm Khir (SN 1954, làng Kênh, xã Ia Phí, huyện Chư Păh, tỉnh Gia Lai) không chỉ có đôi tay tài hoa vẽ những bức tranh sơn dầu, tượng gỗ dân gian đặc sắc, mà còn là già làng uy tín được cộng đồng tin tưởng.

Dùng mặt nạ kỹ thuật số để phục hồi tranh. (Ảnh: Franetic)

Công nghệ đột phá phục chế tranh cổ chỉ trong vài giờ

(GLO)-Với những bức tranh có niên đại hàng thế kỷ, bị hỏng nặng, việc phục chế gặp nhiều rủi ro và tiêu tốn thời gian. Một bước đột phá về công nghệ vừa được các nhà khoa học thử nghiệm thành công, đã giải quyết được khó khăn này, đó là phương pháp mặt nạ kỹ thuật số.

Đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi

(GLO)- Người Tây Nguyên làm du lịch không chỉ bằng khu nghỉ dưỡng, mà còn bằng lòng hiếu khách và nghệ thuật kể chuyện. Vậy nên, đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi mà hãy đánh thức nó bằng chính giọng nói của rừng, bằng bàn tay của bà con và bằng tình yêu với buôn làng của mình.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

(GLO)- Ở buôn E Kia (xã Ia Rsai, huyện Krông Pa), ông Hiao Thuyên được biết đến là một nghệ nhân tài hoa khi giỏi cả sáo trúc, biểu diễn cồng chiêng, hát dân ca... Bằng những việc làm thiết thực, ông đã góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc Jrai và xây dựng khối đại đoàn kết ở buôn làng.

null