Như mối lương duyên

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Không phải nhà báo cũng không phải người viết chuyên nghiệp, nhưng cứ vào dịp có sự kiện quan trọng của những người làm báo thì trong tôi cũng chộn rộn theo những niềm vui cùng bạn viết. Những con chữ đến với tôi như một mối duyên lành với đủ mọi cung bậc cảm xúc và tôi luôn biết ơn những con chữ bé nhỏ ấy.
Công việc của tôi cũng gần gũi với việc viết lách. Hàng ngày đọc sách, chuẩn bị bài vở lên lớp, tôi dần tích lũy cho mình vốn ngôn ngữ và kiến thức bổ ích. Rồi một ngày, tôi miệt mài viết ra những con chữ đầu tiên của mình về cuộc sống xung quanh. Những điều đơn giản mà tôi nhìn thấy, tôi cảm nhận được, tôi suy nghĩ…
Được bạn bè khích lệ, tôi mạnh dạn gửi cho các báo, tạp chí và hồi hộp mong chờ. Tôi vẫn nhớ rõ cảm giác vui sướng khi lần đầu tiên có bài được đăng báo, niềm vui cứ ngân ngấn trên nét mặt, trong ánh mắt và lan sang cả người khác. Giờ tôi đã có bài được đăng báo thường xuyên hơn, nhưng niềm vui mỗi lần thấy tên mình xuất hiện đâu đó thì vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu.
Nhờ viết báo mà tôi có thêm những người bạn. Họ như những người thầy uốn nắn, chỉ dạy thêm cho tôi kỹ năng nghề viết; những bạn viết cùng chia sẻ niềm vui về những bài viết mới, những thành quả gặt hái được; lại có cả những bạn đọc chưa từng gặp nhau nhưng cũng gọi điện, nhắn tin động viên khích lệ… Tất cả những điều ấy như liều thuốc tinh thần khiến tôi phấn chấn và cũng nhắc tôi phải cố gắng hơn, nghiêm cẩn hơn, có trách nhiệm hơn với những gì mình viết ra.
Nghề viết rèn cho tôi óc quan sát, trí tưởng tượng và sự cẩn trọng. Mỗi một điều viết ra luôn được tôi nghiền ngẫm trước khi đặt tay lên bàn phím. Tôi luôn có suy nghĩ rằng, những gì mình viết ra có thể chưa được hay, bởi mỗi người sẽ có một cách cảm nhận, một năng lực khác nhau. Nhưng chữ nghĩa là hình ảnh đại diện, cũng coi như là một thứ “thương hiệu” cá nhân nên phải tự kỹ lưỡng với chính mình. Sự cẩn trọng trong câu chữ cũng là một cách tôn trọng người đọc.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Cũng nhờ việc viết lách, thỉnh thoảng tôi được tham gia các lớp tập huấn, trại sáng tác cũng như các chuyến thực tế. Những chuyến đi giúp tôi mở mang nhiều điều, gặp gỡ nhiều người và học hỏi được nhiều hơn. Nhờ thế, những niềm vui cũng góp mặt ngày một nhiều, làm phong phú thêm cho cuộc sống trước đây vốn chỉ quẩn quanh nơi bục giảng của tôi.
Tôi vẫn đang ngày ngày cần mẫn dạy học và thuận theo nghiệp viết, vừa viết vừa học hỏi để bổ sung và tự hoàn thiện mình, để giữ những con chữ nhỏ bé ở bên mình. Trong suy nghĩ của tôi, viết lách là việc khó, nhọc tâm, đòi hỏi sự nhẫn nại và rất nhiều điều khác. Nếu không kiên trì, rất có thể một ngày nào đó, tự nhiên sẽ thấy những con chữ trong đầu mình trôi đi đâu mất, như thể đang đứng trước sa mạc, khô kiệt không một bóng cây xanh. Nghĩ vậy, nên tôi vẫn nuôi dưỡng xúc cảm, để chữ nghĩa như một dòng nước mát lành khe khẽ róc rách những giai điệu nhẹ nhàng ngân lên, hòa chung vào cuộc sống mà tôi luôn thương mến.
ĐÀO AN DUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.
Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...