Nhớ món thịt thưng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Hồi nhỏ, bữa cơm Tết gia đình thường có nhiều món ăn ngon nhưng tôi thích nhất món thịt heo thưng. Thịt heo nạc đem thưng đương nhiên ngon; nhưng kỳ lạ, thịt mỡ thưng lên rồi ăn cũng rất ngon. Gia vị thấm vào khiến thịt không còn vị béo gây ngán. Vậy nên, thịt thưng ăn hao. Cũng do vậy ngày thường mẹ tôi không dám làm, chỉ có dịp Tết.

Mê món thịt thưng nên những ngày cuối năm, chị em chúng tôi hay ngóng chừng. Thấy mẹ đi chợ bê về rổ thịt heo to, chuẩn bị dao thớt, gia vị, chảo rim là mừng sao mà mừng. Thấy tôi cứ luẩn quẩn theo bên xin “phụ việc”, mẹ vừa làm vừa hướng dẫn: Món thịt heo thưng ngon phải làm từ thịt đùi, thịt ba chỉ lóc xương. Thịt rửa sạch đem cắt miếng lớn; sau đó ướp gia vị tỏi băm, đường, tiêu, ngũ vị hương, thêm mấy muỗng xì dầu, ướp chừng 2 tiếng. Sau đó, bắc chảo dầu lên bếp, phi tỏi thơm rồi bỏ thịt vào chiên cho vàng đẹp bề mặt. Kế tiếp, chế nước dừa xiêm ngập thịt, đun cho tới khi nước dừa cạn còn 1/3. Nêm nếm lại cho vừa rồi đun tiếp tới khi rặt nước là xong… Vừa nói, mẹ vừa minh họa từng công đoạn bằng hành động cụ thể cho coi. Tôi nghe, đôi lúc chuyện nọ xọ chuyện kia nhưng vẫn cứ dạ, gật vẻ rất chăm chú say mê. Chị Hai trêu: Mẹ nói xong hỏi lại mà nó nhớ là con… đi đầu xuống đất á! Mẹ tôi cười: Ai lúc đầu chẳng vậy. Nó ham thích, siêng nghe rồi sẽ nhớ.

Thịt thưng xong ngả màu đỏ nâu, thơm phức. Cái hay nhất là lớp thịt mỡ không còn sắc trắng đùng đục như lúc còn tươi mà đã ngả sang màu vàng trong nhìn rất… muốn ăn. Chờ thịt nguội, mẹ đem cho vào hũ thủy tinh đậy kín nắp để dành Tết. Phần tôi được “thưởng công” cho cái chảo rim còn dính mỡ và ít nước rim lẫn thịt vụn. Và, bữa chiều hôm ấy với tôi đương nhiên thành “đại tiệc” nhờ món cơm trộn chảo.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Vậy nhưng, muốn nếm hương vị chính thức của món thịt thưng thì phải ráng chờ tới Tết. Cúng tất niên, cúng đầu năm, mẹ chỉ xắt một dĩa nhỏ bày lên cúng. Thịt thưng đích thực “lên mâm” là trong những bữa cơm Tết. Không cần chế biến gì nhiều, chỉ gắp miếng thịt bỏ chảo, đảo sơ trên bếp cho nóng rồi đem xắt mỏng bày lên dĩa là xong. Thịt thưng cuốn bánh tráng kèm rau sống, dưa leo và chuối chát non đem chấm mắm ớt là món ăn trên cả tuyệt vời của một thời ấu thơ tôi. Hết bánh tráng, thịt đem ăn kèm cơm nóng vẫn cứ ngon. Vậy nên, mấy ngày Tết chơi đâu chơi, hễ đói bụng chạy về nhà là tôi lại lục tìm bánh, tìm cơm cùng với… hũ thịt thưng.

Y NGUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.