Nhớ món thịt thưng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Hồi nhỏ, bữa cơm Tết gia đình thường có nhiều món ăn ngon nhưng tôi thích nhất món thịt heo thưng. Thịt heo nạc đem thưng đương nhiên ngon; nhưng kỳ lạ, thịt mỡ thưng lên rồi ăn cũng rất ngon. Gia vị thấm vào khiến thịt không còn vị béo gây ngán. Vậy nên, thịt thưng ăn hao. Cũng do vậy ngày thường mẹ tôi không dám làm, chỉ có dịp Tết.

Mê món thịt thưng nên những ngày cuối năm, chị em chúng tôi hay ngóng chừng. Thấy mẹ đi chợ bê về rổ thịt heo to, chuẩn bị dao thớt, gia vị, chảo rim là mừng sao mà mừng. Thấy tôi cứ luẩn quẩn theo bên xin “phụ việc”, mẹ vừa làm vừa hướng dẫn: Món thịt heo thưng ngon phải làm từ thịt đùi, thịt ba chỉ lóc xương. Thịt rửa sạch đem cắt miếng lớn; sau đó ướp gia vị tỏi băm, đường, tiêu, ngũ vị hương, thêm mấy muỗng xì dầu, ướp chừng 2 tiếng. Sau đó, bắc chảo dầu lên bếp, phi tỏi thơm rồi bỏ thịt vào chiên cho vàng đẹp bề mặt. Kế tiếp, chế nước dừa xiêm ngập thịt, đun cho tới khi nước dừa cạn còn 1/3. Nêm nếm lại cho vừa rồi đun tiếp tới khi rặt nước là xong… Vừa nói, mẹ vừa minh họa từng công đoạn bằng hành động cụ thể cho coi. Tôi nghe, đôi lúc chuyện nọ xọ chuyện kia nhưng vẫn cứ dạ, gật vẻ rất chăm chú say mê. Chị Hai trêu: Mẹ nói xong hỏi lại mà nó nhớ là con… đi đầu xuống đất á! Mẹ tôi cười: Ai lúc đầu chẳng vậy. Nó ham thích, siêng nghe rồi sẽ nhớ.

Thịt thưng xong ngả màu đỏ nâu, thơm phức. Cái hay nhất là lớp thịt mỡ không còn sắc trắng đùng đục như lúc còn tươi mà đã ngả sang màu vàng trong nhìn rất… muốn ăn. Chờ thịt nguội, mẹ đem cho vào hũ thủy tinh đậy kín nắp để dành Tết. Phần tôi được “thưởng công” cho cái chảo rim còn dính mỡ và ít nước rim lẫn thịt vụn. Và, bữa chiều hôm ấy với tôi đương nhiên thành “đại tiệc” nhờ món cơm trộn chảo.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Vậy nhưng, muốn nếm hương vị chính thức của món thịt thưng thì phải ráng chờ tới Tết. Cúng tất niên, cúng đầu năm, mẹ chỉ xắt một dĩa nhỏ bày lên cúng. Thịt thưng đích thực “lên mâm” là trong những bữa cơm Tết. Không cần chế biến gì nhiều, chỉ gắp miếng thịt bỏ chảo, đảo sơ trên bếp cho nóng rồi đem xắt mỏng bày lên dĩa là xong. Thịt thưng cuốn bánh tráng kèm rau sống, dưa leo và chuối chát non đem chấm mắm ớt là món ăn trên cả tuyệt vời của một thời ấu thơ tôi. Hết bánh tráng, thịt đem ăn kèm cơm nóng vẫn cứ ngon. Vậy nên, mấy ngày Tết chơi đâu chơi, hễ đói bụng chạy về nhà là tôi lại lục tìm bánh, tìm cơm cùng với… hũ thịt thưng.

Y NGUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Báo chí trong thời đại AI

Báo chí trong thời đại AI

(GLO)- Sẽ không quá khi nói rằng, chúng ta đang ngày ngày hít thở trong bầu không khí “số”. Sự phát triển mạnh mẽ của khoa học công nghệ nói chung và trí tuệ nhân tạo (AI) đang đưa các ngành nghề vào cuộc chạy đua để không bị tụt hậu. Báo chí càng không ngoại lệ.

Làm báo vùng khó

Làm báo vùng khó

(GLO)- Đã dấn thân vào nghề báo, ai cũng hiểu rõ những thử thách phải vượt qua, nhất là khi tác nghiệp ở vùng khó. Song chính khi đó, chúng tôi càng hiểu rõ hơn tình cảm mà người dân dành cho người cầm bút.

Bé An Nhiên có niềm đam mê và tình yêu đặc biệt với cây đàn t'rưng. Ảnh: Vũ Chi

Nahria Rose An Nhiên và tình yêu tiếng đàn t’rưng

(GLO)- Mới 8 tuổi nhưng cô bé dân tộc Cơ-ho Nahria Rose An Nhiên đã bộc lộ năng khiếu đánh đàn t’rưng. Với khả năng làm chủ sân khấu cùng ngón đàn điêu luyện, các tiết mục trình diễn của em luôn nhận được những tràng pháo tay không ngớt từ khán giả.

Tính sử thi trong tranh Xu Man

Tính sử thi trong tranh Xu Man

(GLO)- Họa sĩ Xu Man (1925-2007) được mệnh danh là “cánh chim đầu đàn của mỹ thuật Tây Nguyên”. Nét đặc sắc trong tranh Xu Man là tính sử thi. Đây vừa là đặc trưng nghệ thuật cũng vừa là nội hàm văn hóa ẩn trong tác phẩm của ông.

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Cha mẹ làm nông, cả tuổi thơ của Trương Kim Ngân (sinh năm 1994) đã quen với việc gieo mạ, gặt lúa. Về sau, theo nghề họa sĩ - nghệ nhân, chị vẫn để bàn tay mình gắn bó với từng hạt gạo thân yêu thay vì chỉ có cọ, màu, giấy vẽ…

null