Nghệ sĩ với di sản

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Vừa là suối nguồn cảm hứng, vừa là trách nhiệm bảo tồn, những di sản của vùng đất Tây Nguyên đi vào các sáng tác và nghiên cứu của đội ngũ văn nghệ sĩ Gia Lai thật tự nhiên, gần gụi.

Để rồi những di sản ấy được lưu dấu qua các loại hình nghệ thuật vô cùng sống động, giàu bản sắc.

1-hoi-vien-cac-chi-hoi-truc-thuoc-hoi-van-hoc-nghe-thuat-tinh-trong-chuyen-thuc-te-sang-tac-tai-thi-xa-an-khe-anh-hoi-vhnt.jpg
Các hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh trong chuyến thực tế sáng tác tại thị xã An Khê (ảnh đơn vị cung cấp).

Người dành nhiều tâm huyết nghiên cứu âm nhạc của đồng bào các dân tộc trong tỉnh là nhạc sĩ Lê Xuân Hoan. Với ông, âm nhạc dân gian Jrai có sức hấp dẫn lạ lùng: Thang âm điệu thức 5 âm có bán cung, 2 âm điệu đặc trưng, nét giai điệu vừa lảnh lót vừa trầm hùng. Đặc biệt là sự chuyển động giai điệu theo mô hình “lợp ngói” và chuyển dịch độ cao theo mô hình tiết tấu nhất định, nhịp điệu vừa khoan thai gần gũi vừa xa xăm.

Bằng tài năng của mình, các thế hệ nhạc sĩ Việt Nam đã sáng tạo được nhiều tác phẩm âm nhạc tiêu biểu, để đời, thể hiện rõ âm hưởng và phong cách Jrai như: “Bóng cây kơ nia” (Phan Huỳnh Điểu), “Cô gái vót chông” (Hoàng Hiệp)...

“Hiện nay, cùng với việc khai thác, sử dụng ngôn ngữ âm nhạc đặc trưng của người Jrai, các nhạc sĩ còn đưa cồng chiêng, goong, t’rưng, vòng xoang, chiếc gùi, rượu cần... vào tác phẩm của mình một cách khéo léo, giúp người thưởng thức hiểu sâu hơn về vùng đất, con người Tây Nguyên nói chung, Gia Lai nói riêng.

Tây Nguyên không chỉ giàu truyền thống lịch sử, đậm bản sắc văn hóa của các dân tộc, mà còn là mảnh đất đã và đang “thay màu áo mới” thông qua các tác phẩm như: “Hát giữa đêm trăng Chư Prông” (Vũ Thanh), “Hỡi em cô gái Ayun Pa” (Minh Khang), “Mưa Tây Nguyên” (Xuân Giao), “Đêm xoang Tây Nguyên” (Văn Chừng-Đào Phong Lan)…”-nhạc sĩ Lê Xuân Hoan nhận định.

Nói về sự gắn bó sâu sắc giữa nghệ sĩ và di sản, Nghệ sĩ Ưu tú Đặng Công Hưng-Phó Chủ tịch phụ trách Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh-chia sẻ: “Gia Lai có 44 dân tộc anh em sinh sống, mỗi tộc người có bản sắc văn hóa riêng trong trang phục, hoa văn, họa tiết trang trí, ngôn ngữ, truyện cổ, tập quán sinh hoạt… Tất cả tạo nên sự phong phú về văn hóa và nghệ thuật. Đây là tư liệu quý cho các văn nghệ sĩ, trong đó có các biên đạo múa khai thác để đưa vào tác phẩm”.

Nghệ sĩ Ưu tú Đặng Công Hưng bày tỏ sự khâm phục những tác phẩm nổi tiếng của các biên đạo gạo cội của ngành Múa Việt Nam, trong đó có Nghệ sĩ Nhân dân Y Brơm, Nghệ sĩ Nhân dân Xuân La, Nghệ sĩ Ưu tú Quang Tâm. Với ý tưởng xuất phát từ mạch nguồn dân tộc, lấy bản sắc văn hóa làm nền tảng, các nghệ sĩ tài năng đã biên đạo nên những tác phẩm xuất sắc như: “Múa trống Tây Nguyên”, “Múa Khiêl”, “Múa giã gạo đêm trăng”, “Múa hồn cồng”, “Vui nhà mới”, “Tiếng đàn đêm trăng”...

Trong suốt hành trình cống hiến cho nghệ thuật, hầu hết các nghệ sĩ nhất quán phương châm sáng tạo trên hồn cốt dân tộc nhằm bảo tồn và phát triển giá trị văn hóa truyền thống, giá trị di sản cộng đồng các dân tộc Tây Nguyên.

Các tác giả chuyên ngành văn học cũng thành công từ sự khai thác sức hấp dẫn của di sản, khẳng định nội lực của từng cây bút. Nhà thơ Ngô Thanh Vân-Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh-nhìn nhận: “Trong vô vàn đề tài được văn nghệ sĩ đề cập trong sáng tác của mình, chúng ta nhận ra một mạch ngầm len lỏi âm thầm chảy trong đời sống văn học Gia Lai.

Mạch ngầm ấy là mảng đề tài dân tộc thiểu số gắn liền với di sản văn hóa địa phương. Ý thức và trách nhiệm cũng như tình yêu với mảnh đất Tây Nguyên này luôn luôn hiện hữu trong tâm hồn và suy nghĩ của các văn nghệ sĩ”.

Theo nhà thơ Ngô Thanh Vân, có thể dễ dàng tìm thấy những hình ảnh mang đậm tính biểu trưng như: hoa dã quỳ, thông, núi lửa Chư Đang Ya, Biển Hồ, thổ cẩm, rượu cần, điệu xoang, bếp lửa, tiếng chiêng cồng lễ hội... cùng đời sống sinh hoạt mang đậm bản sắc văn hóa vùng miền trong tác phẩm của các tác giả Gia Lai như: Hoàng Thanh Hương, Lê Vi Thủy, Đào An Duyên, Lê Thị Kim Sơn, Lữ Hồng...

“Đọc để phần nào hiểu thêm về tình cảm của họ đối với mảnh đất đã, đang và sẽ “cưu mang”, bồi đắp cho tâm hồn để họ được thăng hoa trong từng trang viết. Một mặt họ vừa góp phần bảo tồn, gìn giữ những di sản văn hóa địa phương trước sự mai một, đồng thời tích cực lan tỏa, phát huy những giá trị văn hóa độc đáo góp phần phát triển địa phương, nhất là mảng du lịch văn hóa trong thời gian tới”-nhà thơ Ngô Thanh Vân cho biết.​

Nói đến những đóng góp âm thầm của người nghệ sĩ trong bảo tồn di sản, Tiến sĩ Nguyễn Thị Kim Vân rất có lý khi nhắc đến vợ chồng nghệ sĩ nổi tiếng tại Gia Lai, đó là Nghệ sĩ nhiếp ảnh Trần Phong và họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu.

“Họ dìu nhau cùng tới những thành công và để lại những tác phẩm tuyệt vời về di sản văn hóa cho các thế hệ hôm nay và mai sau. Họ là sự kết hợp hoàn hảo, để đời nhiều tác phẩm chân thực, đặc biệt giá trị bằng tranh, ảnh”-Tiến sĩ Nguyễn Thị Kim Vân khẳng định.

Nghệ sĩ nhiếp ảnh Trần Phong nổi tiếng với tập sách ảnh “Điêu khắc gỗ dân gian Gia Rai-Bahnar”, mà theo nhận xét của Phó Giáo sư-Tiến sĩ Ngô Văn Doanh thì “chắc chắn mỗi tấm ảnh trong tuyển tập này sẽ là những tư liệu một đi không trở lại đối với những ai yêu thích và muốn học hỏi ở tượng gỗ dân gian Tây Nguyên”.

Còn họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu đến nay đã có 2 triển lãm cá nhân và nhiều triển lãm nhóm trong và ngoài nước với những tác phẩm sơn mài “khiến người xem như đang lạc vào không gian Tây Nguyên đặc trưng không thể lẫn của một vùng văn hóa” như ý kiến của Tiến sĩ Nguyễn Thị Kim Vân.

1-cac-nghe-si-gia-lai-luon-xem-di-san-dia-phuong-la-cam-hung-la-diem-tua-trong-sang-tac-va-nghien-cuu-anh-phuong-duyen.jpg
Các nghệ sĩ Gia Lai luôn xem di sản địa phương là cảm hứng, là điểm tựa trong sáng tác và nghiên cứu. Ảnh: Phương Duyên

Sức sống di sản chưa bao giờ ngừng nghỉ thông qua hoạt động nghệ thuật của nhiều nghệ sĩ trong cả nước. Mới nhất là chương trình “Bước chân di sản 2” hội tụ những gương mặt nổi tiếng của làng nghệ thuật và giải trí Việt, diễn ra vào tối 22-11 tại Vườn âm nhạc (Nhà hát Lớn Hà Nội).

Tại đây, khán giả được chiêm ngưỡng 6 bộ sưu tập áo dài lấy cảm hứng từ vẻ đẹp của Thủ đô Hà Nội hào hoa, thanh lịch, tôn vinh các giá trị lịch sử, văn hóa, con người của vùng đất ngàn năm văn hiến.

Trước đó, tháng 8-2024, cũng tại Hà Nội đã diễn ra triển lãm tranh, tượng chủ đề “Ngày xửa ngày xưa” giới thiệu 39 tác phẩm hội họa, đồ họa và điêu khắc, tất cả đều lấy cảm hứng từ văn hóa mỹ thuật cổ và các bảo vật quốc gia.

Có thể thấy, từ tình yêu với di sản văn hóa dân tộc, các nghệ sĩ thiết thực gìn giữ, phát triển và quảng bá di sản văn hóa Việt đến người dân trong nước và bạn bè quốc tế thông qua hoạt động nghiên cứu, sáng tác. Thật đáng quý khi trách nhiệm với di sản được người trẻ ý thức và kế thừa với một tình yêu sâu đậm.

Có thể bạn quan tâm

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

(GLO)- Hình ảnh đầy luyến nhớ ấy đã lưu dấu vĩnh viễn trong ký ức một thi sĩ từng có phần đời sống và viết ở Pleiku-nhà thơ Lê Nhược Thủy. Để rồi, những gì đẹp đẽ nhất về phố núi, về Gia Lai được ông gom lại tròn đầy trong tập thơ “Mắt núi” vừa xuất bản.

Về một giấc mơ

Thơ Đào An Duyên: Về một giấc mơ

(GLO)- Bài thơ Về một giấc mơ của Đào An Duyên là hành trình khám phá chiều sâu của thời gian và ký ức qua âm thanh. Mỗi tiếng gõ cất lên như xuyên qua lớp rêu phong thời gian, mở ra cả một chân trời những giá trị xưa cũ, khiến con người lắng lại giữa dòng chảy hiện đại mà suy tư về nguồn cội.

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

(GLO)- Phố núi Pleiku (tỉnh Gia Lai) hơn nửa thế kỷ trước có gì thú vị? Triển lãm ảnh “Ký ức Pleiku” diễn ra tại Bảo tàng tỉnh từ ngày 24-1 đến 21-2 đưa người xem bước vào chuyến du hành trở về Pleiku xưa, thêm cơ sở so sánh với sự phát triển không ngừng của đô thị trung tâm khu vực Bắc Tây Nguyên.

Cỏ xanh về phía cũ

Cỏ xanh về phía cũ

(GLO)- Bài thơ “Cỏ xanh về phía cũ” của Vân Phi như một bức tranh ký ức trầm lắng về mái ấm gia đình, nơi thời gian dường như lặng lẽ quay trở lại qua những hình ảnh quen thuộc, giản dị thấm đượm tình cảm và ký ức sâu sắc khiến người ta thổn thức.

Nhịp xoang

Nhịp xoang

(GLO)- Bài thơ "Nhịp xoang" của Nguyễn Đình Phê mang đậm hơi thở văn hóa Tây Nguyên, tái hiện không khí lễ hội cồng chiêng rộn ràng, nơi con người hòa cùng thiên nhiên và thần linh. Bài thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp văn hóa mà còn truyền tải tinh thần đoàn kết, gắn bó bền chặt.

Thơ Sơn Trần: Lời hẹn

Thơ Sơn Trần: Lời hẹn

(GLO)- Bài thơ "Lời hẹn" của Sơn Trần không chỉ mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là những hẹn ước, kỳ vọng về sự trở về, đoàn tụ, gắn kết. Hình ảnh trong thơ vừa thực tế, vừa thi vị, mang đến cho người đọc cảm nhận ấm áp về tình yêu quê hương, về sự đổi thay tươi đẹp của đất trời vào xuân.

Thơ Vân Phi: Xuân dậy thì

Thơ Vân Phi: Xuân dậy thì

(GLO)- "Xuân dậy thì" của tác giả Vân Phi mang đến những xúc cảm thanh tân về mùa xuân và tình yêu, đưa chúng ta vào không gian tràn đầy sức sống của một buổi sáng quê hương. Mùa xuân được nhen lên trên từng chồi non lộc biếc, và mùa xuân cũng bắt đầu khi tình yêu có những hồi đáp ngọt ngào...

Nụ cười Tây Nguyên

Nụ cười Tây Nguyên

(GLO)- Đi tìm nụ cười Tây Nguyên chính là tìm đến cái đẹp nguyên sơ. Nó ẩn sâu trong đôi mắt, nó hé nhìn qua đôi tay trong vũ điệu, nó giấu mình sau chiếc gùi đầy ắp lúa, bắp và nó cũng chân tình, e ấp khi nói lời thương. Nụ cười ấy hồn hậu, sâu lắng và tự nhiên như núi rừng, sông suối.

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khảo cổ An Khê

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khảo cổ An Khê

(GLO)- Bài thơ "Khảo cổ An Khê" như một cách "phượt" về quá khứ, về những dấu tích cổ xưa của Nguyễn Thanh Mừng. Để rồi, ở đó, tác giả lại tự "khảo cổ chính mình", khát khao tìm lại những giá trị thuần khiết, giản dị của con người và văn hóa dân tộc.