Nghệ sĩ của làng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Nguyễn Tấn Phát thuộc thế hệ 8X, nhà chỉ cách làng cổ Đường Lâm (Sơn Tây, Hà Nội) khoảng 2km, gọi là nghệ nhân cũng được với những sản phẩm mỹ thuật ứng dụng, gọi là nghệ sĩ cũng chả sai với những tác phẩm điêu khắc và hội họa. Ở lĩnh vực nào, Phát cũng có dấu ấn riêng với nhiều giải thưởng uy tín như 2 lần giải nhất  thiết kế mẫu thủ công mỹ nghệ Hà Nội (2014, 2019), Giải khuyến khích Mỹ thuật ứng dụng toàn quốc 2019, chung kết triển lãm Dogma 2019...

Phát gửi gắm nhiều trăn trở vào những bức tranh treo ở nhà.
Phát gửi gắm nhiều trăn trở vào những bức tranh treo ở nhà.


Phát kể: "Cái duyên đến với nghề của em cũng tình cờ. Ông nội em hay đi vẽ ở đền chùa, bố em cũng khéo tay lắm nhưng lại theo nghề sắt xây dựng, còn em theo học sơn mài ở trường Đại học Mỹ thuật Công nghiệp. Cuối năm thứ nhất, em đã đi làm thêm, làm cho một anh chuyên làm mô hình sa bàn kiến trúc, làm mấy năm quen chơi với một số anh chị trên phố cổ có cửa hàng trang sức. Em học được chút nghề thủ công và cũng hiểu về thị hiếu khách nước ngoài”.
 

 Tác phẩm điêu khắc đòi hỏi sáng tạo, khéo léo và kiên trì.
Tác phẩm điêu khắc đòi hỏi sáng tạo, khéo léo và kiên trì.


Phát quyết định ứng dụng sơn mài lên vỏ dừa, vỏ gỗ... tạo ra những đồ trang sức như vòng tay, vòng cổ, khuyên tai... mang dấu ấn riêng của mình. Phát chọn gỗ làm chất liệu chính vì nguyên liệu truyền thống sơn mài là cốt gỗ, độ bám của sơn lên gỗ tốt, gỗ là chất liệu thân thiện với người Việt.

Cái hay của Phát là những sản phẩm Phát làm ra rất gần gũi với người dùng và mang nhiều tiện ích. Con ngựa, con chó, con mèo... mang vẻ ngoài rất đáng yêu, không chỉ là vật trang trí, mà là hộp để đồ luôn.

 

Tác phẩm thời COVID-19.
Tác phẩm thời COVID-19.



Phát bảo: Cái may của em là được làm việc trong hai môi trường: Thợ của làng nghề - nghệ nhân; và sáng tác của nghệ sĩ. Với em, phải biết kết hợp cả hai, để phá cách và thành công. Mảng nghệ nhân, tay nghề rất tốt do làm lâu năm quen tay nhưng bị hạn chế bởi thiết kế, ý tưởng. Nghệ sĩ thì bay bổng, sáng tạo nhưng nhiều khi thể hiện không bằng nghệ nhân.

 

Phát thích làm những sản phẩm đáng yêu, ngộ nghĩnh.
Phát thích làm những sản phẩm đáng yêu, ngộ nghĩnh.



Sinh ra trong một gia đình nghèo, đi lên từ con số 0 đúng nghĩa; Phát không mất vốn đầu tư bởi cậu theo phương châm: Nhỏ mà bền. Từ miếng gỗ, vỏ dừa bé bằng bàn tay có thể kiếm ở làng, đến vỏ trứng nhặt ở ở hàng ăn, tích tiểu thành đại. Phát chấp nhận làm cái nhỏ để nuôi tác phẩm lớn, bỏ qua cả những lời đàm tiếu kiểu như “họa sĩ mà làm ba cái nhỏ lẻ thế à”...

 

Và Phát thích làm những sản phẩm đáng yêu, nhiều màu sắc.
Và Phát thích làm những sản phẩm đáng yêu, nhiều màu sắc.



Còn nỗi niềm thẳm sâu, những câu chuyện về số phận con người, Phát “gửi” vào những bức tranh trừu tượng và bán trừu tượng.

Phát nhấn mạnh: Quan trọng là tư duy, nếu biết kết hợp ý tưởng và chất liệu thì họa sĩ có thể sống được bằng nghề.

 

https://laodong.vn/lao-dong-cuoi-tuan/nghe-si-cua-lang-827699.ldo

Theo Việt Văn (LĐO)

Có thể bạn quan tâm

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

Làm báo vùng khó

Làm báo vùng khó

(GLO)- Đã dấn thân vào nghề báo, ai cũng hiểu rõ những thử thách phải vượt qua, nhất là khi tác nghiệp ở vùng khó. Song chính khi đó, chúng tôi càng hiểu rõ hơn tình cảm mà người dân dành cho người cầm bút.

Bé An Nhiên có niềm đam mê và tình yêu đặc biệt với cây đàn t'rưng. Ảnh: Vũ Chi

Nahria Rose An Nhiên và tình yêu tiếng đàn t’rưng

(GLO)- Mới 8 tuổi nhưng cô bé dân tộc Cơ-ho Nahria Rose An Nhiên đã bộc lộ năng khiếu đánh đàn t’rưng. Với khả năng làm chủ sân khấu cùng ngón đàn điêu luyện, các tiết mục trình diễn của em luôn nhận được những tràng pháo tay không ngớt từ khán giả.

Tính sử thi trong tranh Xu Man

Tính sử thi trong tranh Xu Man

(GLO)- Họa sĩ Xu Man (1925-2007) được mệnh danh là “cánh chim đầu đàn của mỹ thuật Tây Nguyên”. Nét đặc sắc trong tranh Xu Man là tính sử thi. Đây vừa là đặc trưng nghệ thuật cũng vừa là nội hàm văn hóa ẩn trong tác phẩm của ông.

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Cha mẹ làm nông, cả tuổi thơ của Trương Kim Ngân (sinh năm 1994) đã quen với việc gieo mạ, gặt lúa. Về sau, theo nghề họa sĩ - nghệ nhân, chị vẫn để bàn tay mình gắn bó với từng hạt gạo thân yêu thay vì chỉ có cọ, màu, giấy vẽ…

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

null