Mưa đêm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi vẫn thích mưa đêm vì nó mát lành, êm dịu ru giấc tôi nhanh và êm hơn bất kỳ bản nhạc không lời nào. Giấc mơ đêm mát lành mùi nước mưa, tiếng mưa rì rầm trên mái tôn, tiếng lá tiếng gió cọ vào nhau đầy những nỗi niềm. Quấn chặt người trong chăn ấm để nghe tiếng mưa, để ngắm mưa qua quầng đèn sáng mờ mờ lấp lánh rồi dần dần chìm vào giấc ngủ yên lành tự bao giờ chẳng biết.
Những ngày còn đi học, tôi thích ngắm mưa ở quán cà phê quen thuộc mà tôi vẫn hay làm thêm. Buổi tối mưa khiến cho quán ít khách, chủ quán não lòng mở những bản nhạc buồn, nhân viên ít việc nên thay vì chạy đi chạy lại hết hơi để bưng bê thì tìm một góc để ngồi ngắm mưa rơi. Tự gọi cho mình một ly cà phê trong những tối vắng khách như thế để thấy mình bỗng nhiên được đổi vai từ người phục vụ thành khách là điều khá thú vị và mới mẻ. Duỗi thẳng chân ra để ngồi lười biếng trong chiếc ghế nệm sâu, nếm một ngụm cà phê đắng, mắt ngó ra ô cửa sổ nhỏ để ngắm mưa rây rây nhẹ nhàng mà cảm thấy đời như chẳng còn gì để lo toan nữa. Quán nhỏ bỗng như rộng thênh thang, mỗi người khách một góc lặng lẽ ngắm mưa để trút nỗi niềm, chả ai buồn cao giọng để phá tan đi tiếng mưa rả rích. Những cặp tình nhân lại càng chìm đắm vào nhau chỉ bằng một cái nắm tay, khói thuốc lặng lẽ vo thành từng vòng trôi lơ lửng trong điệu nhạc buồn được đệm bằng tiếng mưa.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Cái thói quen uống cà phê đêm có lẽ hình thành ở những ngày mưa của thời sinh viên theo tôi bền bỉ đến không ngờ, để những ngày nắng gắt tôi lại mơ màng nhớ đến nhạc điệu của mưa. Lại mong được thấy mưa đêm qua ánh đèn đường mờ ảo, để mà khoác một chiếc áo mưa hay một cây dù đi xuyên qua màn mưa đến một góc quán quen lặng lẽ ngồi ngắm mưa. Mưa đêm làm phố hiu hắt hơn, gánh hàng rong ven đường chỉ có cô chủ ngồi buồn tênh ngó ra, nhưng vẫn nhất quyết mở quán như một thói quen bởi sợ khách ruột đêm mưa đói bụng. Mưa đêm làm tiếng chổi quét rác cũng lặng đi. Những phận người mưu sinh về đêm ảm đạm hơn hết thảy. Nhưng khi ngồi bên họ mới biết họ thản nhiên đón nhận mưa đêm như một phần của cuộc mưu sinh bấp bênh.
Mưa đêm rửa trôi đi cái oi bức, bực bội của một ngày làm việc, để mọi người lại thấy ngôi nhà của mình trở nên ấm áp biết bao, rồi thư thả trôi mình trong mưa mà tìm về những giấc mơ thơ dại. Những cơn mưa đêm mát lành được nhiều người thích hơn mưa sớm. Bởi sau những rả rích về đêm, ban mai sẽ được hưởng cái không khí mát lạnh của mưa, rồi sương sẽ bảng lảng mở đầu cho ngày mới tinh khôi.
LÊ THỊ KIM SƠN
 

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...

Con đường tất yếu

Con đường tất yếu

Vài năm trở lại đây, các sản phẩm văn hóa - nghệ thuật Việt đã được khai thác với tinh thần mới: vừa trân trọng truyền thống, vừa dấn thân khai phá cái mới.

Thơ Đào An Duyên: Đêm sang mùa

Thơ Đào An Duyên: Đêm sang mùa

(GLO)- Bài thơ "Đêm sang mùa" của Đào An Duyên là một bức tranh thơ mộng về những khoảnh khắc chuyển giao, khi đêm và mùa giao thoa, khi không gian và thời gian hòa quyện vào nhau, tạo nên một cảm giác lạ kỳ, huyền bí...

“Gạn đục khơi trong” để phát triển văn hóa

“Gạn đục khơi trong” để phát triển văn hóa

(GLO)- Sau nửa thế kỷ đất nước thống nhất, đời sống văn hóa tại nhiều ngôi làng Bahnar, Jrai có nhiều đổi mới, nhất là xóa bỏ những gánh nặng liên quan đến hủ tục. Nhưng để bảo tồn những giá trị cốt lõi của văn hóa vẫn là một hành trình cần “gạn đục khơi trong”.

“Tổ quốc bên bờ sóng”

“Tổ quốc bên bờ sóng”

(GLO)- Đó là chủ đề cuộc thi và triển lãm ảnh nghệ thuật cấp quốc gia do Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương chủ trì, phối hợp với các cơ quan, đơn vị liên quan tổ chức nhằm thực hiện kế hoạch tuyên truyền về biển, đảo năm 2025.