Mùa bắp trên đồi

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Mùa mưa Tây Nguyên cũng là mùa trồng bắp. Đất đỏ bazan rất thích hợp cho cây bắp phát triển.

Nhìn những ruộng bắp tốt quá đầu người đang kỳ trổ cờ đậu hạt, lòng tôi lại bâng khuâng nhớ đến rẫy bắp của bố. Một thời tuổi trẻ của chị em tôi gắn bó với nơi ấy. Kỷ niệm ùa về đâu đây vị bắp luộc ngọt ngào quyến luyến mãi khôn nguôi.

Sau 6 tháng mùa khô, đất đai đã khô nỏ. Bố tôi thuê máy cày đất trên đám rẫy nhà mình cho tơi xốp rồi dọn sạch cỏ dại, cây bụi. Sau cơn mưa đầu tiên trút xuống là bắt đầu gieo hạt. Đám rẫy của bố rộng cả héc ta. Bố trồng giống bắp lai để làm thức ăn cho gia súc.

Mùa hè đến, chị em tôi từ nơi trọ học trở về nhà. Đó cũng là thời điểm của mùa mưa Tây Nguyên. Nước mưa mát lành như một thứ phân bón kỳ diệu làm cho cây cối mướt xanh. Đám bắp bố mới gieo được nửa tháng đã lên chừng gang tay, lá non tơ mỡ màng.

Giờ là lúc chúng tôi giúp bố làm cỏ. Do lâu lâu mới làm nên thỉnh thoảng tôi lại cuốc phải gốc cây. Sợ bị bố la nên tôi vội vàng vùi cây bắp tội nghiệp vào đám cỏ để giấu.

Ảnh minh họa: Nguyễn Thắng

Ảnh minh họa: Nguyễn Thắng

Ngoài việc trồng giống bắp lai để bán, bố còn trồng thêm ít bắp nếp ở những khu đất trống xung quanh nhà để khi chúng tôi nghỉ hè về là có bắp ăn. Màu xanh của lá bắp nếp bao giờ cũng nhạt hơn bắp lai. Cây mảnh mai và quả cũng nhỏ hơn. Nhưng về độ dẻo và ngọt thì hơn hẳn bắp lai. Vì là của nhà trồng nên chúng tôi được ăn bắp từ lúc còn non cho đến tận khi hết mùa. Nhưng ngon nhất là lúc bắp vừa mẩy hạt và còn ngậm sữa.

Những ngày mưa dầm, tôi đội nón ra vườn bẻ bắp, đem chặt bớt 2 đầu, tước bỏ bớt lớp lá bên ngoài để khi luộc sẽ nhanh chín và ngọt nước. Bao giờ tôi cũng để lại ít râu bắp vì bố bảo nó giúp cơ thể thanh nhiệt, giải độc, mát gan. Chỉ cần bỏ thêm một chút muối là cả bắp và nước luộc ngọt lừ, ăn hoài không ngán. Bắp luộc khi chín có màu trắng sữa, hạt bắp căng bóng, cắn một miếng ngập chân răng, vị ngọt thấm sâu nơi đầu lưỡi. Ăn bắp xong, uống một ly nước luộc nghe khoan khoái như cả mùa mưa mát rượi trong lòng.

Hồi ấy, trong làng nhà nào cũng nghèo nên bắp vườn là “cứu cánh” giúp mỗi gia đình vượt qua những ngày giáp hạt đằng đẵng của mùa mưa Tây Nguyên. Gần nhà tôi là gia đình chú Minh. Nhà chú có tới 5 người con đang tuổi ăn tuổi lớn.

Chúng tôi thường chia sẻ nguồn thức ăn kiếm được xung quanh ruộng rẫy. Lúc thì mớ rau, quả ớt, lúc con cá, con cua bắt được dưới suối. Cô chú cũng trồng một vườn bắp nếp quanh nhà. Vì vậy, đến mùa bắp, 2 gia đình cùng nhau ăn hết bắp nhà này rồi đến nhà kia. Mỗi lần như thế, không khí lại náo nhiệt, rộn ràng cả một góc rẫy.

Đã hơn 20 năm trôi qua, bây giờ, em gái tôi mới kể câu chuyện ngày em biết tin mình đậu đại học. Nhà thì xa, chúng bạn cùng lớp ở mãi trên thị trấn. Em muốn khoe với bạn về thành tích của mình nên đạp xe mang theo nửa bao bắp vừa bẻ trong vườn đến nhà một đứa bạn thân để khao.

Một lúc sau, lũ bạn cùng lớp cũng có mặt chung vui cùng em. Em bảo rẫy đã hết bắp nếp nên em đành xin ít bắp lai của bố. May bắp còn non nên ăn cũng ngọt. Với cái tuổi “bẻ gãy sừng trâu” của lũ bạn thời đó thì bắp lai cũng là món quà hảo hạng. Kỷ niệm đơn sơ vậy mà khi nghe kể lại, sống mũi tôi cứ cay cay.

Một thời gian khó gắn bó nơi miền rừng rẫy xa xôi ấy nuôi lớn chúng tôi. Nuôi dưỡng ước mơ chúng tôi vươn tới những chân trời xa để có một tương lai tốt đẹp sau này.

Có thể bạn quan tâm

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bữa cơm ngoài đồng

(GLO)- Tôi sinh ra từ làng, lớn lên cùng cánh đồng mỗi năm 2 vụ chính. Thuở ấu thơ, tôi và cánh đồng cùng đi qua những mùa mưa nắng, cùng đằm vị mồ hôi chát mặn của cha mẹ và niềm vui lan tỏa của những bữa cơm ngoài đồng.

“Có nỗi nhớ không mang tên”

“Có nỗi nhớ không mang tên”

(GLO)- Chiếc xe khách lướt êm trên quốc lộ 14 uốn lượn theo những hàng thông. Mặt trời đã ở phía sau lưng, hoàng hôn lộng lẫy dát vàng lên những tàng cây cao vút. Khi bước chân tôi chạm vào vùng đất đỏ bazan thì sương mù cũng vừa bảng lảng.

Cá đồng mùa lụt

Cá đồng mùa lụt

(GLO)- Ở quê tôi, gia đình nào cũng có những bộ đồ nghề đánh bắt cá, chủ yếu là tự làm bằng tre nứa như: nơm, đó, lờ, ống lươn, rớ, đăng, cần câu, chà (chà di)… Ngay từ nhỏ, tôi đã được cha và chú dạy cách đan một số dụng cụ đánh bắt cá nước ngọt.

“Mưa trên biển vắng”

Mưa trên biển vắng

(GLO)- Tôi biết mình mãi là người của núi, nhưng thi thoảng trong giấc mơ mùa hạ, tôi lại nghe tiếng sóng vỗ nhòa vào mỏm đá xa xưa. Như thể tự kiếp nào, tôi đã bỏ quên ở biển thứ gì đó thẫm xanh, để bây giờ, không thể khác hơn, tôi luôn bị xâm chiếm bởi một nỗi nhớ biển.
Như cau trước bão

Như cau trước bão

(GLO)- Lúc gia đình tôi chuyển về nơi ở mới, ngay trước cửa đã có hàng cau thẳng tắp. Cây nối nhau, cao tầm hơn chục mét, như chiếc lược lớn chải vào mây trời.

Trăng ngọc ngà

Trăng ngọc ngà

Non đêm, mấy người đàn ông trung niên trong xóm tụ lại trước sân nhà Minh, chơi cờ giết thời gian, ca hát góp vài tiếng lao xao chờ đón trăng lên. Trong đám người lao xao đó có vợ chồng Thụy.
Mây ngũ sắc…

Mây ngũ sắc…

Bà ơi bà! Giá mà bà cháu mình được ngồi đung đưa trên vầng trăng lưỡi liềm kia thì vui phải biết. Hai bà cháu mình ngắm mây bay luồn qua những kẽ ngón chân. Thò tay xuống nhón mây chỗ này thả ra chỗ kia. Nặn lại mấy vầng mây hình thù xấu xí kia thành hình bông hoa, con cún.
Lời sóng vỗ

Lời sóng vỗ

(GLO)- Biển trong mắt người gắn mình với xứ núi hơn 40 năm luôn là một điều bí ẩn. Có lẽ vì thế nên những lần đắn đo lựa chọn điểm đến cho những kỳ nghỉ ngắn hoặc dài ngày, nơi có biển vẫn luôn là ưu tiên.
Nhớ những mùa vàng

Nhớ những mùa vàng

(GLO)- Những mùa lúa vàng trĩu bông thơm mùi rơm rạ là hình ảnh đã ăn sâu vào ký ức bao thế hệ người Việt, đặc biệt là những người lớn lên ở thôn quê.
Thơm thảo mùa thu

Thơm thảo mùa thu

(GLO)- Một buổi chiều thu, giữa người xe phố phường giăng mắc, tôi chợt thấy bên vỉa hè một chị hàng rong lặng lẽ bày ra những quả hồng. Những quả hồng chín ửng căng bóng, màu cam đỏ pha chút thẫm xanh dịu mắt được xếp vào chiếc mẹt tre.
Cơn bão đi qua

Cơn bão đi qua

Bão đi qua, ta thêm yêu thương, biết sẻ chia hơn với những mảnh đời khốn khó. Bão tan, ta bắt đầu lại từ những mầm xanh hy vọng...
Giấc mơ về mẹ

Giấc mơ về mẹ

(GLO)- Đêm khuya. Chốc chốc, những đợt mưa nối nhau quất rào rạt lên mái tôn. Hơi lạnh len lỏi xuyên qua lớp chăn thấm vào da thịt. Con gái tôi giật mình, khóc ré lên vì sợ.
Tự “chữa lành” cho bản thân

Tự “chữa lành” cho bản thân

(GLO)- Cứ gần đến ngày nghỉ lễ là các anh chị đồng nghiệp lại xúm xít hỏi nhau: “Lễ này đi chơi ở đâu?”. Còn tôi thì chỉ muốn nghỉ ngơi bên gia đình. Đã rất nhiều năm rồi, tôi không có khái niệm đi chơi ngày lễ, nhất là những chuyến đi chơi xa dài ngày.
Bất chợt mùa lá rụng

Bất chợt mùa lá rụng

(GLO)- Mùa thu ở xứ sở nhiệt đới như nước Việt chúng ta, sự chuyển đổi của thiên nhiên không rõ ràng, đặc tả như ở trời Âu. Nhưng sắc thái của mùa lá rụng cũng đủ để làm xao động lòng người, ghi dấu ấn vào thi ca, nhạc họa từ xưa đến nay
Sắc lan mùa phố

Sắc lan mùa phố

(GLO)- Người chơi lan vẫn có câu: “Kiến giả thị bảo, bất kiến giả thị thảo” (Nghĩa là: Biết thì là bảo vật, không biết thì chỉ là cỏ). Vì thế, mỗi người chơi lan sẽ có một cách ứng xử riêng với hoa.
Quê cũ

Quê cũ

(GLO)- Xe bắt đầu rẽ vào con đường bê tông rộng rãi. Trước mắt là xóm làng với những ngôi nhà cao tầng, mái lợp ngói đỏ nhấp nhô. Bên trái là cánh đồng lúa sắp vào vụ gặt, vàng ươm trải dài.

Tháng Chín...

Tháng Chín...

Tháng Chín khiến người ta nhớ và bâng khuâng khi vấn vương một tà áo trắng, một ánh mắt cười trong ngày khai giảng. Mới đó mà đã gần hai mươi năm trôi qua. Không dưng thèm bé lại, được hồn nhiên tung tăng cắp sách tới trường như thuở nào.