Một ngày đến Lục Yên sống cùng người Tày

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Chúng tôi đi từ Hà Nội lên xã Lâm Thượng (Lục Yên, Yên Bái) vào sáng sớm, đến nơi cũng đã cuối chiều. Chọn một homestay trong bản Tông Pắng, chúng tôi đã được trải nghiệm cuộc sống cũng như văn hóa của người dân nơi đây.

Bản Tông Pắng, xã Lâm Thượng (Lục Yên, Yên Bái) thanh bình và yên ả với màu xanh của núi rừng, của cánh đồng và bầu trời cao rộng - Ảnh: MAI THƯƠNG
Bản Tông Pắng, xã Lâm Thượng (Lục Yên, Yên Bái) thanh bình và yên ả với màu xanh của núi rừng, của cánh đồng và bầu trời cao rộng - Ảnh: MAI THƯƠNG
Đó là một ngày se lạnh của tháng 12. Chúng tôi - hai cô gái chán cuộc sống thị thành, rủ nhau bắt đầu chuyến hành trình về với núi rừng, đi tìm màu xanh để tìm chút xoa dịu ấm áp từ mẹ thiên nhiên. Chúng tôi chọn bản Tông Pắng, xã Lâm Thượng (huyện Lục Yên, Yên Bái) làm điểm đến, với mong muốn được hòa mình với cuộc sống còn nguyên sơ của người dân nơi đây. 
Đi qua những con đường ngoằn ngoèo, uốn lượn bao quanh sườn núi ngược về Tây Bắc, chúng tôi tách mình dần khỏi phố thị xa hoa, những con đường tấp nập người xe qua lại, tìm đến nơi chỉ có núi rừng và những con người hồn nhiên như cỏ cây. 

Con đường ngoằn ngoèo quanh sườn núi tách chúng tôi dần khỏi phố thị - Ảnh: MAI THƯƠNG
Con đường ngoằn ngoèo quanh sườn núi tách chúng tôi dần khỏi phố thị - Ảnh: MAI THƯƠNG
Đến bản Tông Pắng, trời cũng đã xế chiều. Mặt trời lặn dần sau núi để lại ráng chiều đỏ lựng theo từng đám mây lác đác bên sườn đồi. 
Nơi chúng tôi ở là một ngôi nhà sàn nằm sâu trong bản, giữa thung lũng Lâm Thượng của huyện Lục Yên. Lục Yên là điểm nằm giữa tuyến đường du lịch từ Sa Pa sang Hà Giang.
Đón chúng tôi là cô chú chủ nhà người Tày, sinh ra và lớn lên ở bản. Cô chú nói chuyện bằng chất giọng Kinh lơ lớ, thi thoảng nghe chúng tôi nói gì không hiểu, họ lại cười hiền. Cô chú có 3 người con. Công việc chính là làm vườn, nuôi cá, trồng măng mai…
Vừa hướng dẫn khách sắp xếp đồ đạc và chỗ nghỉ, chị Xới (26 tuổi, con gái chủ nhà) chia sẻ: "Mình đi học dưới xuôi, thấy mọi người ở thành phố rất thích "về quê, nuôi cá và trồng cây". Mình nảy ra ý tưởng mở homestay tại chính gia đình mình và đón khách dưới xuôi lên trải nghiệm. 
Lúc đầu, khách là bạn học đại học của anh em mình. Mình tìm hiểu về du lịch cộng đồng, và mong muốn khi du khách đến đây, họ không chỉ được nghỉ ngơi, thư giãn mà còn được trải nghiệm cuộc sống hằng ngày của người dân và cả văn hóa nữa. 
Mình mong nơi đây trở thành nơi chốn bình yên cho những ai muốn sống chậm lại, về với thiên nhiên và tìm lại chính mình".
Chưa đưa vào khai thác du lịch nhiều, xã Lâm Thượng vẫn còn giữ được nét hoang sơ của núi rừng và cả ở những người con của bản. Đến đây, du khách được đạp xe, đi bắt cá làm bữa trưa, leo núi, làm vườn hay lên núi hái búp măng cùng với những thành viên trong gia đình. 
Chúng tôi mượn xe đạp của chủ nhà tham quan quanh bản. Gió chiều nhè nhẹ, vẫn còn chút nắng còn sót lại, chúng tôi cứ thế thả hồn mình qua những cú nhấn pêđan trên con đường đi băng qua cánh đồng ngô còn chưa đơm bắp. 

Đạp xe một vòng quanh bản Tông Pắng, ngắm cánh đồng ngô còn chưa đơm bắp - Ảnh: CẨM TIÊN
Đạp xe một vòng quanh bản Tông Pắng, ngắm cánh đồng ngô còn chưa đơm bắp - Ảnh: CẨM TIÊN

Trải nghiệm lội suối bắt cá cùng người dân - Ảnh: MAI THƯƠNG
Trải nghiệm lội suối bắt cá cùng người dân - Ảnh: MAI THƯƠNG

Thành quả là một xô đầy cá chạch và lươn cho bữa tối - Ảnh: MAI THƯƠNG
Thành quả là một xô đầy cá chạch và lươn cho bữa tối - Ảnh: MAI THƯƠNG

Một em bé ở bản Tông Cại - Ảnh: MAI THƯƠNG
Một em bé ở bản Tông Cại - Ảnh: MAI THƯƠNG

Chiếc cầu nhỏ nối đôi bờ con suối được người dân dựng nên để đi lại vào mùa lũ nước dâng cao - Ảnh: MAI THƯƠNG
Chiếc cầu nhỏ nối đôi bờ con suối được người dân dựng nên để đi lại vào mùa lũ nước dâng cao - Ảnh: MAI THƯƠNG
Điều thú vị khi đi trải nghiệm du lịch cộng đồng là không chỉ được đắm mình trong cảnh quan, mà còn được trải nghiệm văn hóa và tiếp xúc với con người ở địa phương đó. Khi đó, trải nghiệm du lịch đã vượt ra ngoài khuôn khổ một dịch vụ, mà là một nền văn hóa. 
Đến Lục Yên, chúng tôi được sống cùng với người dân ở đây như một gia đình. Cùng xắn tay chuẩn bị bữa cơm, quây quần bên bếp lửa, nghe người dân kể chuyện những phong tục đặc trưng riêng của họ. 

Quây quần bên bếp lửa chuẩn bị cho bữa tối cùng cô chủ nhà - Ảnh: CẨM TIÊN
Quây quần bên bếp lửa chuẩn bị cho bữa tối cùng cô chủ nhà - Ảnh: CẨM TIÊN

Ra vườn làm nông, thu hoạch hoa màu để chuẩn bị cho bữa trưa - Ảnh: CẨM TIÊN
Ra vườn làm nông, thu hoạch hoa màu để chuẩn bị cho bữa trưa - Ảnh: CẨM TIÊN

Cùng lên nương phơi ngô, lên đồi thăm trại bò của người dân trong bản - Ảnh: MAI THƯƠNG
Cùng lên nương phơi ngô, lên đồi thăm trại bò của người dân trong bản - Ảnh: MAI THƯƠNG

Trầm trồ trước thảm thực vật còn nguyên sơ - Ảnh: MAI THƯƠNG
Trầm trồ trước thảm thực vật còn nguyên sơ - Ảnh: MAI THƯƠNG
Du lịch cộng đồng thực sự là một trải nghiệm thú vị, khi mà thứ nhận lại sau chuyến đi không phải là những bức hình check in giống hệt như bao người khác hay trải nghiệm homestay như một thực thể kiến trúc trống rỗng. Du lịch cộng đồng cho tôi thấy mình được làm đầy, được sống nhiều hơn một đời sống và hòa mình cùng với văn hóa bản địa để trân quý thêm sự đa dạng bản sắc văn hóa dân tộc của đất nước mình.
MAI THƯƠNG (TTO)

Có thể bạn quan tâm

Ông Yaih (bên phải) chế biến món cơm lam truyền thống của người Jrai. Ảnh: Trần Dung

Những đầu bếp trưởng thành từ buôn làng

(GLO)- Ở các buôn làng Jrai, Bahnar vùng cao nguyên Gia Lai, có những người không qua trường lớp chính quy nhưng am hiểu ẩm thực truyền thống, chế biến nhiều món ngon. Họ được tin tưởng giao đứng bếp trong buổi tiệc của làng, ngoài ra còn góp mặt tại sự kiện, nhà hàng, quán ăn ở nhiều nơi.

Vui chơi ở Núi Thần Tài

Vui chơi ở Núi Thần Tài

Nằm cách không xa trung tâm thành phố, công viên suối khoáng nóng Núi Thần Tài từ lâu đã trở thành điểm hẹn lý tưởng của người dân Đà Nẵng cũng như du khách gần xa.

Thung lũng Ia Nung mùa nước nổi như tấm gương khổng lồ soi bóng mây trời. Ảnh: Nguyễn Thị Diễm

Cao nguyên mùa... nước nổi

(GLO)- Từ tháng 6 đến tháng 12 hàng năm, cao nguyên Gia Lai mang một vẻ đẹp riêng có, trải dài trên những thung lũng được hình thành từ các miệng núi lửa đã tắt. Khi nước từ triền đồi đổ xuống, cao nguyên như một tấm gương khổng lồ soi bóng mây trời và đánh thức nhịp sống của cư dân phố núi.

Lạ miệng với gỏi hoa

Lạ miệng với gỏi hoa

Gỏi bông bần, gỏi hoa phượng - những món ăn từ “sứ giả mùa hè” của phương Nam dù chỉ mới được khai thác thời gian gần đây nhưng đã tạo nên cảm hứng ẩm thực dân dã ngon lành.

Hấp dẫn gỏi cá mè Quan Sơn

Hấp dẫn gỏi cá mè Quan Sơn

Gần xã Hương Sơn có khu vực hồ Quan Sơn (thuộc huyện Mỹ Đức cũ), nổi tiếng với món gỏi cá mè. Sự khác biệt của món gỏi cá ở đây đã tạo nên nét ẩm thực rất riêng, độc đáo, trở thành điểm dừng chân để du khách thưởng thức món ngon trong hành trình tham quan danh thắng Hương Sơn (chùa Hương).

Người Bana làm “đại sứ” du lịch cho quê hương

Khi người Bahnar làm “đại sứ” du lịch

(GLO)- Ngày càng nhiều du khách tìm đến cao nguyên Gia Lai để trải nghiệm những nét văn hóa chân thực, đặc sắc. Từ tình yêu núi rừng, một số người Bahnar đã trở thành “đại sứ” góp phần lan tỏa bản sắc truyền thống và tạo ấn tượng đẹp với khách phương xa.

Sức sống mới bên dòng Pô Kô

Sức sống mới bên dòng Pô Kô

(GLO)- Không chỉ là dòng sông lớn ở khu vực phía Tây tỉnh Gia Lai, Pô Kô còn là chứng nhân lịch sử, nguồn sống bất tận của cư dân sinh sống đôi bờ và điểm đến yêu thích của nhiều du khách.

null