Mảnh trăng quê, chiếc lồng đèn

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News

Mùa trăng được mong chờ và ví là đẹp nhất trong năm, có lẽ là trăng rằm tháng Tám âm lịch, ngày mà đám nhỏ trong nhà háo hức từ hơn một tháng trước. Niềm vui của tụi nhỏ không chỉ là trông chờ cái bánh trung thu vuông hay tròn, mà rộn ràng nhất là những ngày rủ nhau chuốt từng nan tre ngồi làm lồng đèn cho kịp đêm rằm.

Cây tre gần như có mặt ở khắp miền quê Nam bộ, mọc thành từng bụi, cứ thế mà giữ chặt đất quê. Măng non có đủ món ngon để chế biến, còn thân tre hòa vào đời sống, quyện vào từng vách nhà, chuốt thành từng nan mỏng bện thành nia, thúng... Khéo tay nhất trong khâu làm đồ dùng từ tre có thể kể đến làm lồng đèn tre. Từng nan tre được chuốt mỏng vừa đủ độ dẻo, uốn thành lồng đèn ông sao, ai khéo tay hơn thì tạo hình thuyền buồm, con thỏ, con gà, bông sen…
 

Quán cà phê trang trí lồng đèn tre theo phong cách Trung thu xưa để thu hút khách. Ảnh: L.C.S.
Quán cà phê trang trí lồng đèn tre theo phong cách Trung thu xưa để thu hút khách. Ảnh: L.C.S.


Giấy kiếng muốn dán cũng phải chăm chút, nương theo từng nan tre để không mất dáng đèn. Đẹp hay xấu, phải thử đốt đèn cầy, độ nóng đủ tỏa khắp đèn để giấy kiếng căng phồng, rồi cân chỉnh lại theo gu thẩm mỹ của từng người. Ai khéo tay thì bắt đầu ngồi vẽ để tạo hình và thêm điểm nhấn cho chiếc đèn.

Cầu kỳ, tỉ mỉ là thế nhưng thời gian chơi đèn cũng chỉ vỏn vẹn vài ngày và vui nhất đêm rằm, khi đám nhỏ trong xóm rủ nhau rước đèn, cười nói chí chóe. Bánh trung thu, trà, bánh có bày ê hề ra đó cũng không hấp dẫn bằng cái đèn trong tay, thi thố với đám bạn coi đèn cầy đứa nào sẽ hết trước, lồng đèn đứa nào đẹp hơn hay đứa nào đốt đèn khéo, giấy kiếng không bị cháy sém… Cứ thế mà đến sáng cũng không hết chuyện, bởi đèn đứa nào cũng đẹp nhất, lung linh nhất, vì trong đó chất chứa cả một trời yêu thương mà người lớn trong nhà dành thời gian chuốt từng nan tre, làm đèn cho sắp nhỏ.

Ký ức chiếc lồng đèn tre hẳn quen thuộc với lứa 8X về trước, hoặc những bạn 9X có tuổi thơ gắn liền với những miền quê nhiều hơn. Trong nhịp sống hiện đại nơi thị thành, lồng đèn tre cạnh tranh với đủ kiểu đèn điện tử có nhạc đi kèm, hình ảnh chuyển động theo tiếng nhạc và ánh sáng đèn led đổi màu liên tục. Chiếc lồng đèn tre dường như thuộc về hoài niệm cùng mảnh quê nhiều hơn.

Đêm rằm tháng Tám, ở đâu cũng là trăng, chỗ nào cũng là Trung thu nhưng Trung thu của miền ký ức, mảnh trăng quê hiền hòa biết mấy. Khi gia đình ngồi bên nhau đợi vầng trăng tròn lên cao, pha bình trà nóng cùng chút bánh là đủ hương vị lẫn những cung bậc yêu thương. Ngồi nhìn tụi nhỏ rước đèn và nhìn chúng lớn lên qua từng ngày, từng mùa trăng…

Trung thu của nhịp sống hiện đại cũng nhiều lựa chọn, người ta có hẳn con phố lồng đèn để phục vụ người trẻ chụp hình, đủ phụ kiện màu sắc… Con đường nhỏ và ngắn thôi, nhưng phải trang trí làm sao để chụp 10 tấm hình thì phải hết 9 tấm thật lung linh, mới mong năm sau còn khách đến hay bán được đèn. Và chiếc đèn hiện đại, lắm lúc giá tới bạc triệu vẫn rộn ràng khách tìm đến, lồng đèn tre khó mà cạnh tranh cho kịp trong những không gian sang trọng mà đôi khi có phần xa cách này.

Người ta hay nói - kẻ hoài niệm thường nhớ ký ức xưa, nhưng điều đã cũ hẳn cũng có một giá trị đáng để người ta lưu luyến. Mảnh trăng quê, chiếc lồng đèn trở thành một phần trong thơ ấu của nhiều người, lớp ký ức còn nguyên vẹn sự ngây thơ, háo hức chờ rước đèn đêm trăng rằm...


Theo thị hiếu của người tiêu dùng đương thời, lồng đèn tre hẳn lép vế từ kiểu dáng đến những tính năng tích hợp trong đó, nhưng giá trị ở chỗ người ta tỉ mẩn chuốt thủ công từng nan tre để tạo hình. Chiếc đèn mộc mạc, quê mùa, nhưng để ra được hình dạng cũng kỳ công.


Theo THANH DƯƠNG (SGGPO)

 

Có thể bạn quan tâm

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

“Mùa xuân của mẹ”

“Mùa xuân của mẹ”

(GLO)- Đầu năm nay, tác giả Lê Thị Kim Sơn-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai ra mắt tập truyện dành cho thiếu nhi “Cổ tích trưa” (Nhà xuất bản Kim Đồng) và mới đây là tập truyện ngắn “Mùa xuân của mẹ” (Nhà xuất bản Hồng Đức). 

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

(GLO)- Bài thơ "Với Krông Pa" của Nguyễn Đình Phê mang đến một cái nhìn sâu sắc về mảnh đất và con người nơi đây. Không chỉ đưa người đọc đi qua những khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, tác giả còn gợi lên những câu chuyện lịch sử và cả hành trình đổi thay sau chiến tranh của vùng đất này.