Lớp học tình thương của đôi vợ chồng già

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Ở ấp Tân Lập (xã Đông Hòa, TP.Dĩ An, Bình Dương) có vợ chồng già vì thương cảm những em nhỏ theo cha mẹ lên thành phố kiếm sống, không có điều kiện đến lớp, đã mở một lớp học tình thương để dạy chữ gần 30 năm qua.

Lớp học do ông Huỳnh Văn Phê (83 tuổi) và vợ là bà Huỳnh Thị Lành (85 tuổi) mở từ năm 1994 và trực tiếp đứng lớp. Học sinh đa số là những em nhỏ theo cha mẹ từ miền Tây lên TP.HCM, Bình Dương mưu sinh với đủ nghề như phụ hồ, mua bán ve chai, bán vé số, chạy xe ôm...

Ông Huỳnh Văn Phê cần mẫn gieo con chữ cho các em nhỏ trong lớp học tình thương ở ấp Tân Lập

Ông Huỳnh Văn Phê cần mẫn gieo con chữ cho các em nhỏ trong lớp học tình thương ở ấp Tân Lập

Thời gian đầu, lớp học được che chắn tạm bợ bằng mái lá, sau đó được chính quyền địa phương hỗ trợ xây dựng kiên cố bằng bê tông. Sau gần 3 thập niên, lớp học vẫn tồn tại đến nay với cái tên quen thuộc: "Lớp học tình thương ấp Tân Lập".

Gần nửa đời người gắn bó với phấn trắng, bảng đen, thế nhưng ông bà chẳng nhận mình là người thầy, mà chỉ xem mình là người dạy chữ cho con cháu. Ông Phê, bà Lành được người dân gọi với cái tên thân thuộc: "ông Tư, bà Tư".

Ở tuổi gần đất xa trời nhưng bà Lành vẫn minh mẫn cầm tay nắn nót dạy từng con chữ cho các em

Ở tuổi gần đất xa trời nhưng bà Lành vẫn minh mẫn cầm tay nắn nót dạy từng con chữ cho các em

Ở tuổi gần đất xa trời nhưng bà Lành vẫn minh mẫn cầm tay nắn nót dạy từng con chữ cho các em

Ở tuổi gần đất xa trời nhưng bà Lành vẫn minh mẫn cầm tay nắn nót dạy từng con chữ cho các em

Những năm trước, mỗi em nhỏ đến học đóng 15.000 đồng để trang trải điện nước, dụng cụ học tập; nhưng khoảng 2 - 3 năm trở lại đây, ông bà quyết định không thu bất kỳ khoản tiền nào để các em nhỏ có điều kiện theo học.

Gần 30 năm qua, lớp học của đôi vợ chồng già đã dạy kiến thức tiểu học cho gần 2.000 em nhỏ. Nhiều người trong số đó sau này đã đỗ vào các trường đại học, cao đẳng. Điều mà ông bà canh cánh trong lòng là lớp học nằm trong khu đất quy hoạch thuộc quản lý của ĐH Quốc gia TP.HCM, sẽ bị giải tỏa… Lớp học sớm muộn phải đóng cửa và dừng lại chặng đường gieo con chữ suốt bao năm qua.

“Con theo ông bà ở quê An Giang lên đây đi làm, ông nội biết lớp học này hồi đầu năm nên xin cho con đến học chữ, nhờ có ông bà Tư mà con viết chữ được rồi”, Phạm Huỳnh Thảo Ngân (7 tuổi, quê An Giang) kể

“Con theo ông bà ở quê An Giang lên đây đi làm, ông nội biết lớp học này hồi đầu năm nên xin cho con đến học chữ, nhờ có ông bà Tư mà con viết chữ được rồi”, Phạm Huỳnh Thảo Ngân (7 tuổi, quê An Giang) kể

Bà Huỳnh Thị Lành hướng dẫn bé Thảo Ngân tập viết chữ trong giờ học tiếng Việt

Bà Huỳnh Thị Lành hướng dẫn bé Thảo Ngân tập viết chữ trong giờ học tiếng Việt

Nhiều em nhỏ theo cha mẹ lặn lội từ miền Tây lên thành phố kiếm sống phải bỏ lỡ việc học; nhưng nhờ lớp học này mà nhiều em đã biết đọc, biết viết

Nhiều em nhỏ theo cha mẹ lặn lội từ miền Tây lên thành phố kiếm sống phải bỏ lỡ việc học; nhưng nhờ lớp học này mà nhiều em đã biết đọc, biết viết

Sau mỗi buổi học, ông Phê xem lại bài tập rồi chấm điểm cho các em

Sau mỗi buổi học, ông Phê xem lại bài tập rồi chấm điểm cho các em

“Từ ngày biết lớp học này, vợ chồng tôi mừng lắm, con tôi được học chữ mà không phải tốn tiền, vợ chồng tui đi làm thuê làm mướn lấy đâu ra tiền mà cho con đi học”, ông Đặng Thanh Tâm (47 tuổi, quê An Giang) tâm sự

“Từ ngày biết lớp học này, vợ chồng tôi mừng lắm, con tôi được học chữ mà không phải tốn tiền, vợ chồng tui đi làm thuê làm mướn lấy đâu ra tiền mà cho con đi học”, ông Đặng Thanh Tâm (47 tuổi, quê An Giang) tâm sự

Lớp có 2 phòng học với khoảng 30 em nhỏ đang theo học

Lớp có 2 phòng học với khoảng 30 em nhỏ đang theo học

Lớp có 2 phòng học với khoảng 30 em nhỏ đang theo học

Lớp có 2 phòng học với khoảng 30 em nhỏ đang theo học

Bé Nguyễn Văn Lộc (7 tuổi) chăm chú tập viết trong giờ học Tiếng Việt

Bé Nguyễn Văn Lộc (7 tuổi) chăm chú tập viết trong giờ học Tiếng Việt

Ngoài những giờ lên lớp, bà Tư nghỉ ngơi và xem lại bài vở trong căn nhà nhỏ cạnh lớp học

Ngoài những giờ lên lớp, bà Tư nghỉ ngơi và xem lại bài vở trong căn nhà nhỏ cạnh lớp học

“Điều mà hai vợ chồng tui lo lắng là lớp học tình thương này nằm trong khu đất của ĐH Quốc gia TP.HCM, sẽ bị giải tỏa, khi đó không biết mấy đứa nhỏ sẽ học ở đâu”, bà Lành trầm ngâm về tương lai của lớp học

“Điều mà hai vợ chồng tui lo lắng là lớp học tình thương này nằm trong khu đất của ĐH Quốc gia TP.HCM, sẽ bị giải tỏa, khi đó không biết mấy đứa nhỏ sẽ học ở đâu”, bà Lành trầm ngâm về tương lai của lớp học

Có thể bạn quan tâm

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

Vào rừng... chờ ươi bay

Vào rừng... chờ ươi bay

Sau 4 năm, khi những cánh rừng già miền núi TP.Đà Nẵng (Quảng Nam cũ) chuyển mình vào mùa ươi chín, hàng ngàn người dân lại có một cuộc 'di cư' tạm thời vào rừng sâu chờ 'lộc trời' rơi xuống để nhặt.

Gặp người phụ nữ 78 năm tuổi Đảng

Gặp người phụ nữ 78 năm tuổi Đảng

(GLO)- Chúng tôi không khỏi xúc động khi mới đây được trò chuyện với bà Nguyễn Thị Thành-nguyên Giám đốc Sở Lao động-Thương binh và Xã hội tỉnh Gia Lai, người phụ nữ năm nay 95 năm tuổi đời, 78 năm tuổi Đảng với sự mẫn tiệp hiếm thấy.

Cán bộ, chiến sĩ Đội chữa cháy và cứu nạn cứu hộ khu vực Ayun Pa chữa cháy kho mì tại thôn Plei Tăng A, xã Ia Ake, huyện Phú Thiện. Ảnh: Vũ Chi

Lính cứu hỏa trên mặt trận không tiếng súng

(GLO)-Nghề nào cũng có vinh quang riêng, song với cán bộ, chiến sĩ phòng cháy và cứu nạn cứu hộ, bên cạnh niềm tự hào nghề nghiệp còn là sự hy sinh thầm lặng. Trên mặt trận không có tiếng súng, không có tội phạm nhưng muôn vàn nguy hiểm, họ luôn dốc hết sức mình vì bình yên, hạnh phúc của nhân dân.

null